Hiển thị các bài đăng có nhãn Phổ nhạc. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Phổ nhạc. Hiển thị tất cả bài đăng

2 tháng 8, 2011

Nhà Thơ



Nhà Thơ

Ngày đêm nghĩ nghĩ với suy suy
Cắn bút đăm chiêu chẳng nói gì
Ngẩn ngẩn ngơ ngơ rồi viết viết
Thờ thờ thẩn thẩn đoạn ghi ghi
Môi khô nhấp vội vài ly nước
Bụng rỗng lùa nhanh một gói mì
Bạn hắn là trời, trăng, gió, cát..
Và tình là phú phú thi thi

Việt Đường
(09/10/2007)

30 tháng 7, 2011

Tạ Ơn Nhạc Sĩ Nguyễn Văn Duy




Tạ Ơn
Nhạc Sĩ Nguyễn Văn Duy

Tạ ơn nhạc sĩ Nguyễn Văn Duy
Đồng cảm tỏ bày với điếu thi (*)
Ai oán tiếng đàn gieo nức nở
Não nùng cung điệu chuốc lâm ly
Sẻ san thống khổ người còn sống
Chia sớt oan khiên kẻ mất đi
Ước nguyện Cần Thơ rồi vực dậy
Vượt cơn tai ách, mối sầu bi

Việt Đường
(30/09/2007)

29 tháng 7, 2011

Thi Điếu Cho Đồng Bào Thành Phố Cần Thơ



Thi Điếu Cho Đồng Bào
Thành Phố Cần Thơ

Đoạn cầu xây cất ở Cần Thơ
Lún sập gây bao lệ thẫn thờ
Vợ khóc chồng lìa, ôm quạnh quẽ
Con than cha khuất, cúi bơ vơ
Xóm nghèo bi đát càng bi đát
Nhà dột xác xơ thậm xác xơ
Một nén nhang lòng xin kính điếu
Đến người tử nạn nẻo xa mờ

Việt Đường
(28/09/2007)



Chỉ Là Hư Ảo



Chỉ Là Hư Ảo

Viết theo xúc cảm, gắng chân thành
Chẳng mộng đèo bồng được nổi danh
Bởi lá mai kia rồi bỏ cội
Vì hoa mốt nọ cũng lìa cành
Tiếng tăm nào khác dòng hư ảo
Tên tuổi đâu hơn khói mỏng manh
Nhắm mắt, xuôi tay là mất cả
Còn chăng cát bụi, gió đưa mành..

Việt Đường
(20/09/2007)

1 tháng 7, 2011

Đêm Trên Cành Nhớ



Trình bày NhưLy


Đêm Trên Cành Nhớ

Vẫn em là nỗi nhớ
Trôi mênh mang từng ngày
Vẫn em là đỉnh gió
Cuốn ta vùng đắm say

Là sen trên vũng buồn
Là trăng treo giữa hồn
Là mơ trên cành ước
Là cánh buồm sông Tương

Ta cách gì vói em
Ở ngày dài ngóng đêm
Ở mưa dầm khóc nắng
Sương tuyết lần dấu chim

Ta cách gì có nhau
Chung một trời chiêm bao
Đẩy xa đi hiện tại
Đắp cho đầy khát khao

Ta cách gì lãng quên
Rứt ra ngoài nhân duyên
Ngược về miền an tịnh
Xoá tro tàn con tim

Khuya ôm cung đàn hát
Nhớ, nhớ ai thật nhiều
Bóng sao tàn mờ khuất
Vẫn ta ngồi cô liêu

Việt Đường
(22/01/2007)

4 tháng 3, 2011

Hệ Lụy



Hệ Lụy

Cắm suốt tim ta một mũi tên
Tên hồng nọc tẩm bóng hình em
Ta ôm vết nhức lê ngày tháng
Ngang dọc kiếm tìm thuốc giải duyên

Giáng xuống hồn ta cú sét đời
Đốt thiêu tàn rụi sắc xuân tươi
Hoài ta gột rửa cùng sơn phết
Vẫn mãi không ra một nét cười

Giăng mắc trong ta sợi chỉ tơ
Rối ren trăm mối xoắn ơ thờ
Cố ta tháo gỡ, dây càng quấn
Xích buộc mênh mang dấu dại khờ

Miên viễn trăm năm một chữ tình
Cách gì rứt khỏi nợ ba sinh ?
Ta ơi hệ lụy trầm chi mãi
Để não nùng thêm tiếng kệ kinh

Việt Đường
(19/03/2006)

23 tháng 10, 2010

Người Nhạc Sĩ Đa Tình


Người Nhạc Sĩ Đa Tình

Có một chàng nhạc sĩ
Mang trái tim đa tình
Những đêm dài bền bỉ
Ngồi viết nhạc thâu canh

Chàng tha thẩn quán thơ
Say sưa đọc hàng giờ
Săm soi từng ý tưởng
Đắm mình vào mộng mơ

Ngày ngày bên cung đàn
Chàng thả hồn lang thang
Vượt mây xanh, núi biếc
Qua sông biển bạt ngàn

Chàng viết theo hứng cảm
Nhạc phát từ chính tâm
Dốc yêu thương, lãng mạn
Dâng đời những ân cần

Người nhạc sĩ đam mê
Trong mỗi bước đi về
Có hoa thơm, nắng ấm
Quyện gót trần lê thê

Việt Đường
(29/10/2005)

11 tháng 10, 2010

Chân Tình Trao Em



Chân Tình Trao Em

Hãy yêu nhau, yêu nhau
Trao men say ngọt ngào
Se tơ duyên nồng thắm
Chắp ân tình bay cao

Hãy yêu nhau, yêu nhau
Trên muôn trùng bể dâu
Giữa mịt mùng thống khổ
Giữ vẹn nghĩa trầu cau

Hãy vì nhau em ơi
Hãy cho nhau một đời
Những gấm hoa tình ái
Những lụa là lứa đôi

Anh không là quân vương
Không quyền bính phi thường
Không bạc vàng, châu báu
Hiến dâng đến người thương

Anh chỉ có niềm tin
Vào mãnh lực diệu huyền
Của tình yêu chân chính
Trao về em, riêng em

Việt Đường
(20/08/2005)

9 tháng 10, 2010

Đã Tự Bao Giờ ...



Đã Tự Bao Giờ ...

Đã tự bao giờ nhìn dòng đời qua ngõ ?
Tiếc nuối tuổi thơ vùn vụt lướt trôi nhanh
Ký ức thuở nao thơm tho mùi tập vở
Nay vẫn trinh nguyên trải sóng gió, bụi trần

Đã tự bao giờ ta bỏ quê đi biệt ?
Để lại giòng sông, con nước lợ phù sa
Ơi mái nhà tranh, hương khói chiều da diết
Còn nét ngày xưa hay đã mất, nhạt nhoà ?

Đã tự bao giờ mình vấn vương, luyến nhớ ?
Mộng ước chung đôi xây hạnh phúc trăm năm
Mỗi mùa đi qua ôm vành trăng dang dở
Nghe thác hồn xoay niệm ray rứt, bàng hoàng

Đã tự bao giờ, tự bao giờ chẳng rõ
Lòng chất vấn lòng muôn câu hỏi vu vơ
Để tháng ngày đau bởi những lời chưa tỏ
Giá buốt dòng thơ từng ấp ủ, đợi chờ ..

Việt Đường
(09/07/2005)

5 tháng 10, 2010

Tháng Tư Tưởng Niệm Những Thuyền Nhân



Tháng Tư Tưởng Niệm Những Thuyền Nhân

Tháng Tư tưởng niệm những thuyền nhân
Lớp lớp vùi thây chốn sóng ngàn
Hải tặc hoành hành không thối chí
Tử thần đe dọa chẳng chùn chân
Tự do giành lại cam tan xác
Hạnh phúc đòi về chịu nát thân
Một nén nhang lòng xin kính điếu
Đến đồng bào đã khuất bao năm

Việt Đường
(19/04/2005)

Thái Dương Thành, APR-20-05

Đọc "THÁNG TƯ TƯỞNG NIỆM NHỮNG THUYỀN NHÂN" thấy sao não nùng ai oán quá mà chưa có dịp sớt chia nỗi buồn cho mãi đến giờ đây.

THÁNG TƯ TƯỞNG NIỆM NHỮNG THUYỀN NHÂN

"Tháng Tư Tưởng Niệm Những Thuyền Nhân",
Càng oán cộng nô hận ngút ngàn.
Vạn xác dập vùi xây ảo mộ,
Muôn hồn lảng vảng níu hư chân.
Thác về hóa kiếp thành người lạ,
Sống ở đau lòng khóc kẻ thân.
Đông hải nghĩa trang mờ sóng bủa,
Có ai nhang khói cúng hằng năm ?

TDT, APR-20-05
Ngô Phủ

NL xin kính họa cùng Việt Đường & chú Ngô Phủ

Vết Hằn Tháng Tư

Tháng tư tưởng niệm những Thuyền Nhân
Quặn thắt lòng đau đớn bạt ngàn
Nhà biến tù đày, người bịt mắt
Nước rơi lao lý, kẻ cùm chân
Vượt khơi, vợ khóc chồng vùi xác
Cỡi sóng, con than mẹ bỏ thân
Biển đã cướp đi bao mạng sống
Vết thương nhức nhối đến ngàn năm

NhưLy
23-04-05

3 tháng 10, 2010

Điên Ta, Điên Người...



Điên Ta, Điên Người...

Điên ta
điên đã lâu rồi
Điên từ ban thuở
cuộc đời có em

Điên mờ sáng
điên thâu đêm
Điên dòng xa lộ
điên trên vỉa hè

Điên đường bách bộ
lòng xe
Điên sang Xuân, Hạ
điên về Thu, Đông

Điên ngoài vô cực
âm dương
Điên quên vô ngã
vô thường là đâu

Điên từ tiền kiếp
ngàn sau
Điên ta, người cũng
bể dâu khóc cười

Việt Đường
(22/02/2005)

28 tháng 9, 2010

Đền Em



Đền Em

Đền em một áng thơ này
Em đem trang điểm những ngày nhớ anh
Để khi hờn tủi vây quanh
Lệ cùng son sẽ hoá thành trầu cau

Đền em một quả tinh cầu
Nhốt riêng hai đứa vào nhau trọn đời
Để tình dậy sóng ra khơi
Ngưu Lang Chức Nữ đẹp đôi, vẹn thề

Đền em một mảnh vườn quê
Sáng ra hoa bướm, đêm về trăng sao
Một tổ ấm, hai mái đầu
Nồng nàn tình ái, dạt dào yêu thương

Đền em sông núi Quê Hương
Giang sơn gấm vóc nghìn trùng Việt Nam
Không còn tang tóc, cơ hàn
Không còn bạo chúa, hung tàn trị ngôi

Việt Đường
(31/08/2004)

Em Hoàng Hậu, Tôi Vị Vua Hạnh Phước


Em Hoàng Hậu,
Tôi Vị Vua Hạnh Phước

Em ma quái
linh hồn tôi len lỏi
Ngày và đêm
phà nóng hổi buồng tim

Em xoa bóp
từng khớp xương mệt mỏi
Thuốc gia truyền
trị bá bệnh là em

Em thông thái
não bộ tôi chễm chệ
Mọi nghĩ suy
em quán triệt như thần

Em giám sát
từng thư phòng hoàng đế
Đám minh thần
đều phủ phục dưới chân

Em mưu chước
thừa thông minh, đảm lược
Tôi trí cao
cũng bất lực, thua tài

Em hoàng hậu
tôi vị vua hạnh phước
Lãnh thổ tình
mình ngả ngớn vui say

Việt Đường
(12/08/2004)

27 tháng 9, 2010

Sẽ Biển Rộng Sông Dài




Sẽ Biển Rộng Sông Dài

Mưa tình say chân tóc
Gió yêu quyện bờ vai
Có em, đời ô trọc
Thoắt biển rộng sông dài

Ngày trải ngày thắm thiết
Đêm nối đêm hạnh duyên
Lòng mở lòng chảy xiết
Tay đan tay yên bình

Như gió trăng góc núi
Như hoa bướm đồi tiên
Như cá bơi lòng suối
Vũ trụ xoay dịu hiền

Mong tình mình thế mãi
Êm đềm một dòng trôi
Trên thiên ngàn, đại hải
Bền lâu trọn cuộc đời

Việt Đường
(20/07/2004)