21 tháng 2, 2011

10 Điều Ước Mơ


10 Điều Ước Mơ
(Thơ được giải khuyến khích nhân "HỊCH - THƠ VĂN - NHẠC - LÝ LUẬN & HÀNH ĐỘNG" (GIẢI QUỐC HẬN 2006) CỦA PHONG TRÀO HIẾN CHƯƠNG 2000 ..)

Một mơ tín ngưỡng, nhân quyền
Mai này hiện hữu khắp trên nước nhà
Thị thành đến các vùng xa
Không đâu còn có cảnh hà hiếp xưa

Hai mơ chốn chốn cõi bờ
Người dân được hưởng ấm no, thanh bình
Thoát nơi tăm tối, điêu linh
Sống đời nhung gấm, đậm tình yêu thương

Ba mơ lễ nghĩa học đường
Thuần phong, mỹ tục quê hương phục hồi
Qua nhiều năm tháng buông trôi
Theo nền giáo dục suy đồi, u mê

Bốn mơ rực rỡ sơn khê
Tự do, dân chủ tứ bề nở hoa
Lệ vui khoé mắt mẹ già
Đón chờ lòng đã thiết tha bao ngày

Năm mơ phất phới tung bay
Cờ vàng sọc đỏ sum vầy núi sông
Đẩy lui tai ách rợ hồng
Ba mươi năm xích giống giòng tù lao

Sáu mơ dân ý trưng cầu
Đón mừng chính phủ phiếu bầu, đăng quang
Dựng xây xã hội công bằng
Có nền pháp trị vì dân, an hoà

Bảy mơ chính nghĩa quốc gia
Trong từng sử sách ngọc ngà ghi công
Gương tranh đấu chấp sống còn
Cứu non nước thoát khỏi vòng trầm luân

Tám mơ dân trí nhân quần
Nhu cầu văn hoá ngày càng phát huy
Là nền tảng lẫn thành trì
Giúp dân tộc tiến bước đi vững vàng

Chín mơ một dải giang san
Từ Cà Mau đến Nam Quan nối liền
Giành về cương thổ tổ tiên
Bị người cống nạp bạo quyền Trung Hoa (*)

Mười mơ xã tắc sơn hà
Đời đời cường thịnh, chan hoà yên vui
Sau muôn sóng gió cơ trời
Xuôi miền lạc phúc, sáng ngời bình minh

Việt Đường
(12/03/2006)

(*) Ải Nam Quan (cũng như thác Bản Giốc cùng các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa) nay đã thuộc quyền lãnh thổ của Trung Quốc, do chính tay ĐCSVN cắt xén dâng nạp để trả nợ vũ khí vay mượn trong thời kỳ chiến tranh trước ngày cướp miền Nam, 30/04/1975

15 tháng 2, 2011

7 Ngày Thiền Định

7 Ngày Thiền Định

7 ngày neo thân
Chống chỏi sóng ngầm
Lệch xô tâm thức
Xói mòn thiện căn

7 ngày giao tranh
Tạp niệm tung hoành
Đạo đời án ngữ
(Tiến thối loanh quanh)

7 ngày tỉnh, mê
Bản ngã luận đề
Điều khôn, điều dại
Ô hợp phân chia

7 ngày giằng co
Nhập nhoạng lần mò
Giữa ma giữa Bụt
Đen trắng, chân hư

7 ngày tịnh tâm
Cân nhắc xa gần
Đo lường, mổ xẻ
Vẫn dòng hỗn mang

Việt Đường
(02/03/2006)

8 tháng 2, 2011

Đời Đã Có Nhau

Đời Đã Có Nhau

Em vẫn trinh nguyên đứng giữa đời
Như vầng trăng tỏ những đêm trôi
Thanh tao, diễm lệ cùng mây nước
Thư thái, đài trang với núi đồi
Mặc gió lả lơi lời chót lưỡi
Kệ mưa ve vãn tiếng đầu môi
Bởi trong sâu thẳm an nhiên đó
Đã có tình nhau lấp biển trời

Việt Đường
(28/02/2006)

Đời

Đời

Đời là vực thẳm, non cao
Đắng cay trùng điệp, ngọt ngào mênh mang
Khi địa ngục, lúc thiên đàng
Lối đi khúc khuỷu, bạt ngàn bể dâu

Bấp bênh như một con tàu
Trôi dòng thiên mệnh nông sâu khó lường

Việt Đường
(24/02/2006)

Nợ duyên

Tơ hồng buộc kiếp con người
Trăm năm/một khắc lứa đôi cuộc trần
Căn nguyên vạn mối đa đoan
Thắm nồng mấy độ, bẽ bàng lắm khi

Nhân sinh trong cõi đi về
Có ai thấu triệt nan đề nợ duyên ?

Việt Đường
(26/02/2006)

1 tháng 2, 2011

Mười Thương Em

Mười Thương Em

Một thương phú bẩm tài hoa
Thơ hay, hát giỏi, mặn mà sắc hương
Hai thương nét đẹp tâm hồn
Bao dung, rộng lượng, thủy chung khó tìm

Ba thương có một trái tim
Nồng nàn nỗi nước, dịu hiền tình quê
Bốn thương tánh chẳng đam mê
Bạc tiền, danh vọng phủ phê cõi đời

Năm thương hào sảng, vui tươi
Ở cơn trầm khổ vẫn cười như không
Sáu thương bươi chải giữa dòng
Một thân một bóng chẳng run tay chèo

Bảy thương biết trọng tình yêu
Quý câu ngay thẳng, ghét điều dối gian
Tám thương nhất dạ đá vàng
Với người chân thiết, mênh mang nghĩa tình

Chín thương khéo léo, thông minh
Nói năng khiêm tốn, hiền lành, nết na
Mười thương chan chứa đậm đà
Từ nhau Kỳ Tử, Bá Nha thệ nguyền

Việt Đường
(24/02/2006)

Gọi Mãi Tên Người

Gọi Mãi Tên Người

Tôi gọi tên Người suốt bốn mùa
Tiếng chim nhớ tổ chuỗi ngày thơ
Tiếng mưa nhớ đất, sông mơ biển
Tiếng gọi khát khao của đợi chờ

Tôi gọi tên Người buổi én bay
Khi xuân bày biện nét trang đài
Rừng cây trổ lá màu xanh biếc
Vạn vật ngời lên sức sống đầy

Tôi gọi tên Người thuở hạ về
Khi vàng sắc nắng phủ sơn khê
Ve sầu rả rích lời than thở
Chạnh khách bên đường nỗi tái tê

Tôi gọi tên Người mỗi lá rơi
Khi thu trải thảm khắp chân trời
Chiều nghe ghế đá thu mình khóc
Bên gió lao xao kể chuyện đời

Tôi gọi tên Người những chớm đông
Khi hoa tuyết rụng trắng đồi thông
Gối chăn trăn trở dòng tư lự
Thao thức canh thâu giấc mộng lòng

Tôi gọi tên Người hỡi cố hương
Vùng trời tít tắp ngọt tình thương
Từ ngày biệt xứ thân bèo dạt
Gọi mãi Người ơi tiếng Cội Nguồn

Việt Đường
(17/02/2006)