31 tháng 7, 2011

Ta Nhờ Có Em

Ta Nhờ Có Em

Ta nhờ có em trong thương nhớ
Nên ngôn từ chắp cánh bay cao
Dù giá trả là bao trăn trở
Là ưu tư, khao khát muôn màu

Ta nhờ có em trong mộng mị
Nên quạnh hiu dường cũng lãng quên
Dù vận nước tình chưa toại chí
Nhưng lòng trai đã bớt ưu phiền

Ta nhờ có em trong nước mắt
Nên cuộc đời nhẹ gánh trầm luân
Dù sự nghiệp, công danh, tiền bạc
Vẫn quanh ta điên đảo buộc ràng

Ta nhờ có em trong duyên nợ
Nên tháng năm chất ngất men say
Hồn buông thả trên dòng tạm bợ
Sẽ về đâu ? Phó mặc an bài..

Ta nhờ có em, nhờ em đó
Nên nhận chân ý nghĩa vô thường
Nghiệm đóa sen giữa hồ thu nở
Sớm hiểu đời là vạt khói sương

Việt Đường
(04/10/2007)

30 tháng 7, 2011

Paris Nghinh Đón Nguyễn Tấn.. Thối


Paris Nghinh Đón Nguyễn Tấn.. Thối

"Phấn khởi" nghinh chào "Trưởng Thú" qua
Paris lộng lẫy biển cờ hoa
Nền vàng phất mạnh tô thu biếc
Sọc đỏ bay cao điểm nắng ngà
"Đả đảo" vang vang hồi khí tiết
"Tẩy chay" dội dội sóng âm ba
Muôn người như một bày tâm quyết
Vạch mặt tội gian kẻ đại tà !

Việt Đường
(02/10/2007)


Thái Dương Thành, OCT-03-07

- Dù được đọc muộn "PARIS NGHINH ĐÓN NGUYỄN TẤN ... THỐI" của Việt Đường. Nhưng hình ảnh người Việt Quốc Gia ở đất Pháp xuống đường biểu tình đã đảo tên Tưởng Thú Nguyễn Tấn Dũng cũng đã đi vào Quyển Sử Hải Ngoại Đấu Tranh. Xin cho NP kính cẩn đáp họa đôi câu :

TẨY CHAY TƯỞNG THÚ DŨNG

Cờ Vàng Sọc Đỏ rộ tung ra.
Nguyễn Tấn Dũng nhìn đến mắt hoa.
Giống mới trông gươm hồn lịm chết.
Như chưa nhấp rượu vía say ngà.
Người chờ đả đảo đầy đường phố.
Kẻ đợi tẩy chay ngập ngã ba.
Thán phục lưu vong nơi đất Pháp,
Ghét cay Việt Cộng lũ hung tà.

TDT, OCT-03-07
Ngô Phủ

Cảm Tạ Nhạc Sĩ Lmst


Cảm Tạ Nhạc Sĩ Lmst

"Linh Mục Si Tình" cảm tạ ngài
Bỏ công phổ nhạc góp bàn tay (1)
Chia buồn đất nước ôm điêu đứng
Sẻ nhọc người dân hứng đoạ đày
Mong Vĩnh Long mau qua đại nạn
Ước Cần Thơ chóng vượt hung tai
Tương lai rút tỉa nhiều kinh nghiệm
Tái dựng cầu xưa (2) đặng một ngày

Việt Đường
(02/10/2007)

(2) đoạn cầu nối liền Vĩnh Long với Cần Thơ




Thu Nhớ

Thu Nhớ

Sắc thu như cõi lòng anh
Kể từ xa cách vàng hanh nhớ người

Lá vàng rụng rơi
Như nỗi buồn tôi
Hắt hiu, vò võ
Chao đảo về người

Ráng chiều heo may
Theo gió lượn bay
Vờn trên phiến lá
Thì thầm đắm say

Lắng hồn suy tư
Giữa rừng trời thu
Nghe ngàn lá thở
Trối lời phù du

Vạn vật quanh ta
Chợt gần chợt xa
Lắc lư ma quái
Dưới ánh dương tà

Chạnh thèm bờ vai
Dăm nụ hôn đầy
Len vùng tóc rối
Ngủ vùi cuồng quay

Từ dạo xa nhau
Hồn treo nhánh sầu
Trở trăn thương cảm
Trùng trùng biển dâu

Biết giờ này em
Còn nhớ hay quên
Hương nồng năm cũ
Những chiều trao duyên ?

Việt Đường
(01/10/2007)

Tạ Ơn Nhạc Sĩ Nguyễn Văn Duy




Tạ Ơn
Nhạc Sĩ Nguyễn Văn Duy

Tạ ơn nhạc sĩ Nguyễn Văn Duy
Đồng cảm tỏ bày với điếu thi (*)
Ai oán tiếng đàn gieo nức nở
Não nùng cung điệu chuốc lâm ly
Sẻ san thống khổ người còn sống
Chia sớt oan khiên kẻ mất đi
Ước nguyện Cần Thơ rồi vực dậy
Vượt cơn tai ách, mối sầu bi

Việt Đường
(30/09/2007)

29 tháng 7, 2011

Niềm Đau Vô Tận


Niềm Đau Vô Tận

Cần Thơ cầu sập lỗi nơi ai ?
Có phải do ta đã bất tài..
Tính toán hồ đồ sanh đại họa
Đo lường cẩu thả hoá hung tai ?
Trên khi đốc việc không chăm chú,
Dưới lúc thi công chẳng miệt mài
Sơ suất gây thành muôn tổn thất
Tiền nong, nhân mạng đáng buồn thay

Buồn thay khát vọng quá mong manh
Trải lắm mồ hôi, sức lực dành
Đục đẽo.. ngày ngày mơ gió thuận
Chở khuân.. tháng tháng ước mưa lành
Hầu nhìn bóng lượn liền thôn xã
Để thấy cầu treo nối thị thành
Ròng rã ba năm cùng gắn bó (*)
Ngờ đâu phút chốc vỡ tan tành !

Việt Đường
(29/09/2007)

(*) Đoạn cầu Cần Thơ bắc ngang qua sông Hậu được khởi công xây cất từ ngày 25 tháng 9 năm 2004, dự trù sẽ được hoàn thành vào cuối năm 2008, nhưng đến ngày 26 tháng 9 năm 2007, lúc 7H30 thì cầu sập !


Bút Người Anh, Bút Thằng Em

Bút Người Anh, Bút Thằng Em

Sống ở nước ngoài hưởng tự do
Nên người anh đứng hết thèm bò
Phang ngay chém thẳng nào do dự
Quét dọc quơ ngang ít đắn đo
Chính trị phê bình không lấp lửng
Văn chương đả kích chẳng quanh co
Trông sao viết vậy như lời nói
Khác với thằng em chỉ thập thò

Việt Đường
(29/09/2007)

Thi Điếu Cho Đồng Bào Thành Phố Cần Thơ



Thi Điếu Cho Đồng Bào
Thành Phố Cần Thơ

Đoạn cầu xây cất ở Cần Thơ
Lún sập gây bao lệ thẫn thờ
Vợ khóc chồng lìa, ôm quạnh quẽ
Con than cha khuất, cúi bơ vơ
Xóm nghèo bi đát càng bi đát
Nhà dột xác xơ thậm xác xơ
Một nén nhang lòng xin kính điếu
Đến người tử nạn nẻo xa mờ

Việt Đường
(28/09/2007)



Đại Gia Và Việt Kiều

Đại GiaViệt Kiều

Các "đại gia" giàu nhất Việt Nam
Là tư bản đỏ chiếm đa phần
Tiền tài bóc hốt nơi công quỹ
Của cải gom chài ở chúng dân
Đó những ngôi nhà xây lớp lớp
Kia bao thửa đất tậu hàng hàng
Ngàn khơi "khúc ruột" về thăm xứ
Ngó cảnh khôn dằn nỗi xốn xang

Việt Đường
(23/09/2007)

[Hoạ Thơ Người Xưa] Qua Đèo Ngang tức cảnh


Qua Đèo Ngang tức cảnh

Bước tới Đèo Ngang bóng xế tà
Cỏ cây chen đá lá chen hoa
Lom khom dưới núi tiều vài chú
Lác đác bên sông rợ mấy nhà
Nhớ nước đau lòng con quốc quốc
Thương nhà mỏi miệng cái gia gia
Dừng chân đứng lại trời non nước
Một mảnh tình riêng ta với ta

Bà Huyện Thanh Quan


Bài Họa :

1-
Dốc Đứng

Tổ quốc khi còn bóng giặc tà
Văn minh há dễ được thăng hoa
Kẻ chưa no ngủ, không mền chiếu
Người vẫn đói ăn, chẳng cửa nhà
Dân chủ mưu cầu thì bại sản
Tự do tranh đấu sẽ tan gia
Thanh Quan bà hỡi về đây ngó
Thảm cảnh ngày nay của nước ta !

Việt Đường
(21/09/2007)

2-
Vũng Lầy

Từ khi Đất Nước bị trùm tà
Gấm vóc giang sơn chẳng trổ hoa
Kêu réo dân oan vì cướp đất
Van nài chúng ức bởi thu nhà
Tự do vứt xó than vong quốc
Dân chủ vo tròn khóc tán gia
Kẻ sĩ khoanh tay đành bất lực
Vẫy vùng nhớp nhúa quê hương ta

Cam Thành 9.22.2007
Tha Nhân Trần Chương Lương

3-
Đất Khách Cảm Tác

Quê hương dưới ách Đảng gian tà
Kềm kẹp cây đời khó trổ hoa!
Tóc bạc dễ đâu quên nợ nước;
Lòng son khắc khoải nhớ thù nhà!
Chớ đem bụng dạ phuờng dung tục
Mà đọ tim gan bậc thế gia!
Đất khách vàng thau tuy lẫn lộn
Nỡ nào ta lại đánh phe ta!

September 23, 2007
Hồ Công Tâm

4-
Một Bóng Bên Trời

Chiều xuống đi trong vạt nắng tà
Nghe lòng trĩu nặng giữa phồn hoa
Một cơn gió bụi đau hồn nước
Muôn dặm quan san chạnh nỗi nhà
Cám cảnh tha hương sầu thất quốc
Thương đời viễn khách hận ly gia
Hơn mười năm lẻ còn xuôi ngược
Vò võ bên trời một bóng ta

Philadelphia 9.24.2007
Nguyễn Kinh Bắc

5-
Cùng Gánh Vác Nợ Nước

Tóc bạc nhưng hồn bút chẳng tà
Vung lên cho nước sớm đơm hoa
Tự do phấp phới trên toàn quốc,
Dân chủ thênh thang đến mọi nhà
Nợ đấy, đau lòng trang nữ kiệt
Thù này, nhỏ máu bậc danh gia
Mưu cầu hạnh phúc cho dân tộc
Mài kiếm dưới trăng bạn đến ta

9.24.2997
Toado91767

6-
Đối Bóng Đầu Non

Đầu non đối bóng dưới trăng tà
Dạ trĩu sầu tư, mắt bỗng hoa
Chẳng lẽ sương đêm mờ ảnh xóm
Hay là lệ mặn xóa hình nhà
Quê người canh cánh hờn vong quốc,
Đất khách rưng rưng hận bại gia
Tâm sự biết cùng ai giãi tỏ
Thôi đành ta chỉ nhủ lòng ta

9.25.2007
Lạc Thủy Đỗ Quý Bái

7-
Bàn Tay Đảng Ve Vuốt

Quốc Cộng hai phe chánh với tà
Thôi thôi đừng dở giọng ba hoa!
Sơn Đông phét lác nơi đầu chợ
Tiều Quảng huênh hoang ở xó nhà
Miệng lưỡi dễ tuồng bà Tú Đễ
Mép môi khó bịp lão nhân gia!
Chao ơi khúc ruột xa ngàn dặm
Quá ngán bàn tay máu Đảng ta!

September 25, 2007
Hồ Công Tâm

8-
Quê Cũ

Vòm mướp rung rinh dưới nắng tà,
Bên giàn thiên lý mới ra hoa.
Đàn gà rúc rích quanh hàng dậu,
Lũ chó dùa chơi cạnh chái nhà.
Thiếu phụ kéo tơ cùng bé gái,
Anh chồng thăm ruộng với ông gia
Đời nghèo mà đẹp như tranh vẽ
Quê cũ ngày xưa, thích quá ta!

9.26.2007
Toado91767

9-
VC Chiếm Đất Đuổi Nhà

Dàn mướp rung rinh dưới nắng tà,
Bên vòm thiên lý mới ra hoa.
Đàn gà rúc rích quanh hàng dậu,
Lũ chó đùa chơi cạnh chái nhà.
Thiếu phụ kéo tơ cùng bé gái
Anh chồng thăm ruộng với ông gia
Cuộc đời thơ mộng hơn tranh vẽ,
Việt Cộng tràn vào, cướp sạch ta.

9.26.2007
Toado91767

10-
Về Thôn Xưa

Về đến thôn xưa nắng nhạt tà.
Cụ bà bán số, gái "buôn hoa".
Lô nhô cuối bãi, tù trăm chú.
Sừng sửng đầu thôn, cán chục nhà.
Hận nước xanh gan người ái quốc.
Thù nhà tím mật kẻ vong gia.
Quay lưng trở bước lòng tan nát
Ðây nỗi hờn chung bạn với ta!

Bach Loan
(24/08/2003)

11-
Lót đường

Xóa bỏ lằn ranh giữa chánh, tà
Về quê, hát khúc Hậu Ðình Hoa!
Xu thời dở thói ôm chân giặc,
Quên lúc leo ghe bỏ cửa nhà!
Có phải thương quê mà nhớ nước,
Hay là hám lợi cốt phì gia ?
Thi hành Nghị Quyết Ba Mươi Sáu
Ðể lót đường cho địch lấn ta!

Philadelphia, September 30, 2007
Trạng Phét

12-
Trông Đợi

Trông về đất nước hận quân tà
Ước cội nhân quyền sớm trổ hoa
Khấn nguyện an bình trên vạn nẻo
Cầu mong hạnh phúc khắp muôn nhà
Toàn dân sống lại đời dân chủ
Cả nước trả về phía quốc gia
Ly khách đáo hồi quê quán cũ
Bấy giờ mới thỏa được lòng ta !

NTCC

Hận Càng Chồng Chất, Oán Càng Sâu


Hận Càng Chồng Chất, Oán Càng Sâu

Dân oan khiếu kiện vẫn ào ào
Từ Bắc vào Nam nối tiếp nhau
Thành thị đổ về than uất ức
Thôn làng kéo đến kể thương đau
Đất đai, vườn tược đàng trưng chiếm
Của cải, tiền tài phía tịch thâu
Giải quyết, cường quyền xua trấn áp
Hận càng chồng chất, oán càng sâu !

Việt Đường
(21/09/2007)


Chỉ Là Hư Ảo



Chỉ Là Hư Ảo

Viết theo xúc cảm, gắng chân thành
Chẳng mộng đèo bồng được nổi danh
Bởi lá mai kia rồi bỏ cội
Vì hoa mốt nọ cũng lìa cành
Tiếng tăm nào khác dòng hư ảo
Tên tuổi đâu hơn khói mỏng manh
Nhắm mắt, xuôi tay là mất cả
Còn chăng cát bụi, gió đưa mành..

Việt Đường
(20/09/2007)

28 tháng 7, 2011

Lời Dạy Thánh Hiền

Lời Dạy Thánh Hiền
(tự bạch)

Gắng khép mình vào cõi tịnh yên
Hầu mong tránh được mọi ưu phiền
Phe đoàn chưởi bới đòn phang thổ
Nhóm hội tranh giành búa nả thiên
Ngoảnh mặt khi nghe lời gấu ó
Quay đầu lúc thấy cảnh quàng xiên
"Hèn" thưa chẳng phải, "tu tâm" muốn
"Im lặng là hơn", dạy Thánh Hiền

Việt Đường
(20/09/2007)

Bao Giờ Tỉnh Giấc U Mê ?

Bao Giờ Tỉnh Giấc U Mê ?

Bạo lực u mê vẫn mỗi ngày
Tung hoành đất tổ mấy ai hay
Gian ngôn mãi mượn che vong bản
Xảo kế hằng đem giấu độc tài
Kẻ muốn nhân quyền : ngầm bắt giữ
Người đòi dân chủ : lén truy vây
Cha sư, sắc tước.. khôn vì nể
Chế độ bao giờ thức tỉnh đây ?

Việt Đường
(19/09/2007)

Ước Mơ Xin Vẽ


Ước Mơ Xin Vẽ

Ước mơ xin vẽ cho đời
Không còn tang tóc, chia phôi
Không còn tối tăm, khó nhọc
Yêu thương nhân loại rạng ngời

Ước mơ xin vẽ cho em
Bình an, hạnh phúc ngày đêm
Những gì đắp xây, mong mỏi
Sẽ rồi toại ý, như nguyền

Ước mơ xin vẽ cho người
Mỗi ngày là một niềm vui
Công danh, bạc tiền, sức khoẻ
Tốt tươi như nắng giữa trời

Ước mơ xin vẽ cho quê
Áo cơm no đủ, tràn trề
Cạn vơi khổ đau, nước mắt
Theo đà tân tiến bước đi

Ước mơ xin vẽ cho tôi
Giản đơn chỉ một điều thôi
Là em mãi luôn bên cạnh
Gian lao, sóng gió không rời

Việt Đường
(19/09/2007)

Rước Trăng Vào Gió, Hoa Về Bướm

Rước Trăng Vào Gió,
Hoa Về Bướm

Tha thứ cho nhau mọi lỗi lầm
Buông hờn, rũ oán quấn trong tâm
Để nghe đời hát câu nhân ái
Tay níu gần thêm khoảng cách ngăn

Xoa dịu vì nhau những đớn đau
Để hồn vơi bớt gánh u sầu
Từ ngày đôi đứa đường hai ngả
Kẻ ở người đi cuối vực sâu

Nhích lại bên nhau rót thật đầy
Rượu nồng tri kỷ thuở nào say
Thắp lên ngọn lửa trăm năm hẹn
Nhật nguyệt xoay vần chẳng đổi thay

Nhé ! Hãy cùng nhau dệt áng thơ
Ngọt ngào tình ái buổi ban sơ
Rước trăng vào gió, hoa về bướm
Trỗi khúc nghê thường đắp mộng mơ

Việt Đường
(18/09/2007)

Mưa Sầu Hoài Niệm

Mưa Sầu Hoài Niệm

Mưa lạnh rơi nhoà khắp lối đi
Nao nao hồi tưởng phút phân kỳ
Cầm tay rấm rứt tôi hoen lệ
Vuốt tóc nghẹn ngào mẹ ướt mi
Kế bến.. xa dần vòng cát lượn
Rồi thuyền.. mất hút nẻo chim di
Trời âu khóc tiễn người ly xứ
Vạn dặm ra khơi mấy cuộc về ?

Việt Đường
(18/09/2007)

27 tháng 7, 2011

Vẫn Em Năm Tháng Hải Hồ Mơ Duyên

Vẫn Em Năm Tháng
Hải Hồ Mơ Duyên

Thơ em viết vẫn ngọt ngào
Như xưa cái thuở ban đầu biết yêu
Lòng anh tựa một cánh diều
Vút bay trong gió giữa chiều hoàng hôn

Mỗi câu diệu vợi vô thường
Chở đầy mộng mị, luyến thương vô bờ
Mỗi câu là kén lụa tơ
Bện nhau thêm ấm lúc mùa thu sang

Trong anh bao nỗi bẽ bàng
Bỗng nhiên thoáng chốc vỡ tan, nhạt nhoà
Nhờ em hồn lại nở hoa
Vì em thơ lại mặn mà hiến dâng

Tuy xa vạn lý, dặm ngàn
Nhưng ba sinh đã trăm năm ước cùng
Thủy chung, xin ngỏ thủy chung
Bên ai chẳng quản trăm dòng bể dâu

Thệ đời này, hẹn kiếp sau
Vẫn em hạnh phúc bền lâu mong chờ
Vẫn em nắn nót tình thơ
Ngày mơ tháng mộng hải hồ sánh duyên

Việt Đường
(18/09/2007)

Huề Hôn Cưng ?

Huề Hôn Cưng ?

Thôi mình xí xoá chịu hôn cưng ?
Để lửa tình ta lại cháy bừng
Sưởi ấm đìu hiu đêm khách lạ
Hơ nồng quạnh quẽ giấc người dưng
(Hờn ghen vụn vặt như nào đã
Giận ghét bâng quơ tựa chửa từng)
Nhận được thư này lên tiếng hén
Một câu "dạ" khẽ đủ anh mừng

Việt Đường
(14/09/2007)

Tạp Niệm Cuộc Đời

Tạp Niệm Cuộc Đời
(cho người, cho ta)

Mỗi người đều có lúc cô đơn
Tựa bức màn che chụp xuống hồn
Dị biệt, vô hình hay vạn trạng
Cũng dày trăn trở với sầu thương

Mỗi người đều có giấc mơ riêng
Hun đúc nhiều năm những nỗi niềm
Ấp ủ mong lần thành sự thật
Thỏa lòng ngóng đợi lắm ngày đêm

Mỗi người đều có phút suy tư
Quấn lấy con tim đến nát nhừ
Hay chỉ thoáng qua rồi biến mất
Đi về bất chợt khó làm ngơ

Mỗi người đều trải cảnh ly tan
Mẹ mất, cha xa, bạn chết đàng
Đau khổ đeo lòng, hành trí não
Ngày còn đứng giữa cõi trần gian

Ai đều cũng thế hỡi người ơi
Từ thuở sanh ra dấn chợ đời
Tạp niệm thường đi cùng cuộc sống
Chi bằng đón lấy đổi làm vui

Việt Đường
(13/09/2007)

Lại Giữa Vòng Vây

Lại Giữa Vòng Vây

Lại giữa canh thâu rụng nỗi buồn
Lại lần nghiên bút gửi dòng tuôn
Lại mơ với nghĩ dày vò não
Lại nhớ cùng đau cấu xé hồn
Lại vẫy tay xua mùi tóc dại
Lại che mắt đuổi sắc môi cuồng
Lại mồi thuốc hút ngoài hiên lạnh
Lại nhủ lòng mình ái ố buông

Việt Đường
(12/09/2007)

26 tháng 7, 2011

Khi Niềm Tin Đánh Mất

Khi Niềm Tin Đánh Mất

Niềm tin phút chốc vuột tay rơi
Thử hỏi lòng ai chẳng rã rời
Vị đắng ngày tuôn dòng khó cạn
Men cay tháng ứa giọt khôn vơi
Hằng tin nghĩa trọng nào lay chuyển
Những ước tình thâm chẳng đổi dời
Lúc rõ tim người chôn dối trá
Riêng mang một nỗi xót ơi hời

Việt Đường
(12/09/2007)

Kỳ Vọng


Kỳ Vọng

Muôn trùng cánh nhạn chửa ngừng bay
Lảo đảo mang theo khát vọng đầy
Suối lệ cô miên người biển Bắc
Tấm lòng diệu vợi kẻ trời Tây
Bao năm ngóng dõi ngày hoàng đạo
Mấy thuở trông chờ buổi thái lai
Dân chủ về trên non nước Việt
Tự do no ấm khắp trong ngoài

Việt Đường
(06/09/2007)


Thái Dương Thành, SEP-09-07

- Xuyên qua "KỲ VỌNG" của VĐ, cũng cảm thấy bâng khuâng.
- Thôi đừng buồn ! Cái gì đến sẽ đến. Đâu còn đó !
- Rảnh cuối tuần, xin phép chọc VĐ đôi câu cho vui qua bài họa dưới đây.

KỲ VỌNG

Xót nhạn đi về mỏi cánh bay.
Âm tin thưa thớt thảm vơi đầy.
Đó còn thương bạn xa trời Việt ?
Đây vẫn chờ người đến đất Tây.
Khắc khoải đậm đà mùa dĩ vãng.
Ưu tư mù mịt bến tương lai.
Mai kia Dân Chủ trên quê mẹ,
Hỏi cố nhân chờ đón kẻ ngoài ?

TDT, SEP-09-07
Ngô Phủ

Hồn Tôi Em Nhốt

Hồn Tôi Em Nhốt

Em nhốt tôi bằng suối tóc mây
Sợi thương sợi nhớ xõa vai gầy
Hương thơm bồ kết lan trong gió
Đêm xuống ru hồn mộng ngất ngây

Em nhốt tôi bằng ánh mắt nhung
Long lanh nét nguyệt trải muôn trùng
Chứa đầy huyền ảo và thi ngữ
Mê hoặc hồn tôi mối vấn vương

Em nhốt tôi bằng đôi má hồng
Mịn màng như lụa xứ Hà Đông
Má kia mỗi độ sa sầu lệ
Là chảy trong tôi bấy lệ dòng

Em nhốt tôi bằng tiếng nói cười
Nhẹ nhàng như những giọt mưa rơi
Thanh âm truyền cảm, chân phương quá
Rung động mênh mang cả một đời

Em nhốt tôi bằng muôn áng thơ
Bao la khát vọng lẫn mong chờ
Thơ như ướp mật, như pha rượu
Chưa uống hồn đà luống ngẩn ngơ

Việt Đường
(05/09/2007)


Hồn anh ở trọ

Có nhốt ai đâu...đổ tội hoài!
Vai ngà tóc lụa rũ hương bay
Hồn anh ghé lại rồi say đắm
Trọ mãi nơi này, lạc lối...say

Mắt biếc mơ màng lấp lánh sao
Rèm mi khẽ chớp đọng chiêm bao
Có người lỡ ngắm tương tư mãi
Tự nhốt mình từ độ biết nhau!

Hai chiếc đồng tiền ai bỏ quên
Trên đôi má mịn nụ cười duyên
Thơm ngon như trái cây thần thánh
Có phải địa đàng hay cõi tiên?

Rạng rỡ ai cười nụ thủy tinh
Muôn hoa vạn vật cũng vươn mình
Thì thầm ai nói lời thưa thốt?
Trói bước chân anh...dải lụa tình

Nét bút ai tràn bao ý thơ
Anh xin đi lạc giữa đường tơ
Ngọt ngào êm ả không về nữa
Ở trọ suốt đời bên giấc mơ...

Sao Khuê
(19/12/2007)

Nửa Đêm Trở Giấc

Nửa Đêm Trở Giấc

Nửa đêm trăn trở giấc
Bên nỗi nhớ không em
Rồi cả đêm quay quắt
Mơ hình bóng ai hiền

Em đến đi bao lần
Như gót Hằng lang thang
Vọng hồn tôi ngơ ngẩn
Mê khúc cõi địa đàng

Giấu trong tôi muôn chiều
Là hạt mầm thương yêu
Là hương lòng si dại
Từ dạo ấy em gieo

Giấu trong tôi miên trường
Là xao xuyến, vấn vương
Là tự tình lãng mạn
Ao ước đọng vô thường

Nửa đêm trăn trở giấc
Gom mộng nhớ xanh xao
Thắp rừng khuya hiu hắt
Gởi về ai dạt dào

Việt Đường
(05/09/2007)

24 tháng 7, 2011

Về Đâu Em Hỡi ?

Về Đâu Em Hỡi ?

Về đâu em hỡi sẽ về đâu
Giữa sóng thời gian phủ bạc đầu
Nỗi nhớ hằn in trên khoé mắt
Khi tình chưa vẹn ước trầu cau ?

Về đâu em hỡi dấu yêu ơi
Để nẻo nhân sinh rộn tiếng cười
Trăm nhánh không còn nghe suối lệ
Nhỏ dòng mặn đắng ướt vành môi ?

Về đâu em hỡi giấc mơ hoa
Năm tháng hằng xây nét lụa là
Một giấc mơ yêu đầy giản dị
Khi đời còn mãi bước bôn ba ?

Về đâu ? Câu hỏi gửi em thôi
Dẫu biết rằng em sẽ trả lời
Bằng tiếng thở dài buông não nuột
Như anh mỗi lúc nhớ thương người..

Việt Đường
(04/09/2007)

Cuối Hạ Nhớ Nhau

Cuối Hạ Nhớ Nhau

Cuối hạ chao hồ cánh lá trôi
Như toan báo hiệu sắp thu rồi
Sân ga vắng lặng sương mờ núi
Phố cảng đìu hiu nắng khuất đồi
Nuối tháng ngày son nguyền có cặp
Đau giờ khắc lụn ước thành đôi
Thời gian mong mỏi là liều thuốc
Xoa dịu tim sầu mọi khúc nôi

Việt Đường
(03/09/2007)

Đoàn Kết Mới Mong Thắng Bạo Cường


Đoàn Kết Mới Mong Thắng Bạo Cường 
(cảm đề qua đoạn phim được xem, ts NMH chuyển) 
  
Ai bảo loài ngưu chẳng biết thương 
Cứu nguy đồng loại gặp tai ương 
Mời xem lời chú là am hiểu 
Xin mở đoạn phim sẽ tỏ tường 
Hổ dữ năm ngoe nhào xé xác 
Trâu lành trăm trự hất tan xương 
Người hay thú vật đều như một : 
ĐOÀN KẾT mới mong thắng BẠO CƯỜNG

Việt Đường 
(29/08/2007)

Xin cảm ơn Thi sĩ Việt Đường đã chia sẻ đoạn phim bằng một bài thơ tuyệt tác. 
Để tạ lòng, NMH xin kính hoạ 

Đoàn Kết Mới Mong Thắng Bạo Cường 

Bài 1. 
  
Cậy mạnh, rình trâu cọp đả thương 
Và trâu non bé chịu oan ương 
Thư hùng, thắng bại nhìn chưa tỏ 
Can đảm, hy sinh thấy đã tường 
Cọp lấy vuốt cào, trâu rách thịt 
Trâu đưa sừng húc, cọp lòi xương 
Trâu hiền, cọp dữ mà trâu thắng 
Nhờ bởi chung tay trị ác cường 

Bài 2. 
  
Thấy cảnh, lòng ơi, có xót thương ??? 
Kìa, người dân Việt bị trung ương 
Thu nhà, cán bộ xô xiêu vách 
Cướp đất, công an đạp đổ tường 
Phản đối, roi da vung toé máu 
Biểu tình, báng súng nện nhừ xương 
Xin ai hãy vị tình dân tộc 
Đoàn kết cùng nhau dẹp bá cường ! 

Ngô Minh Hằng

--

From Nmh : 

Kính chuyển đến Quí Vị và Các Bạn một khúc phim và lời giới thiệu vô cùng ý nghĩa của Nguyễn Hoàng Anh Tuấn trong Website www.danviet. net do anh Huỳnh Quốc Bình chuyển đến. 

Xin cảm ơn anh Huỳnh Quốc Bình đã gởi cho khúc phim độc đáo này cho.

Đa tạ 
Ngô Minh Hằng

--- 

In a message dated 8/28/2007 1:31:02 ẠM. Eastern Daylight Time, binhquochuynh... writes:

Xin kính mời quý vị và các bạn bấm vào đây :


để xem 8 phút Video thật độc đáo. Đã có hơn 15 triệu người xem đoạn Video này. 
 Nếu quý vị đang ở bên Việt Nam, xin bấm vào đây để xem :


Trân trọng, 
Huỳnh Quốc Bình

23 tháng 7, 2011

Huyền Vi


Huyền Vi

Hôm nay
.. rồi những hôm mai

Biết tìm đâu thấy ..
vị lai vô phiền ?

Tịnh nhiên,
lòng chẳng tịnh nhiên

Vẫn là ..
chấp ngã cô miên
nối dòng

Vẫn mò đáy biển
lần sông

Ngộ ta
giữa chốn
mịt mùng .. cõi Ta

Việt Đường
(31/08/2007)

Trả Em

Trả Em

Trả em những dòng thơ
Bao ngày dìu mê đắm
Chắt chiu lẫn đợi chờ
Mối tình chung trong trắng

Trả em mộng thề nguyền
Tháng năm vầy gắn bó
Bởi giờ đây không em
Lấy ai hoà nhịp thở ?

Trả em áng mặt trời
Nửa đời nhau soi sáng
Lá hát và hoa vui
Ru hồn say quên lãng

Trả em cánh nguyệt rằm
Từng hẹn hò uyên loan
Trời thanh cao, gió mát
Một thời .. ngờ trăm năm

Việt Đường
(29/08/2007)

22 tháng 7, 2011

Vu Lan Kính Mẹ Dặm Ngàn


Vu Lan Kính Mẹ Dặm Ngàn

Nguyệt vàng chênh chếch
Rụng xuống hồ ao
Khuấy động nỗi sầu
Trong tôi thức giấc

Mưa khuya lất phất
Như cũng tán đồng
Rải khắp hư không
Giọt buồn vời vợi

Bao xuân ngóng đợi
Một buổi sum vầy
Dù chỉ phút giây
Được nhìn thấy Mẹ

Nhưng đời dâu bể
Dường đã phụ người
Nên mãi dòng trôi
Chưa ngày dừng lại

Nhớ xưa thơ dại
Từng lúc ốm đau
Mệt mỏi, buồn rầu
Mẹ hằng bên cạnh

Giờ đây canh cánh
Nặng trĩu đơn côi
Mà Mẹ đâu rồi
Bóng tìm không thấy ?

Lệ nhòa trang giấy
Bút vẫy rưng rưng
Hoà với muôn trùng
Tiếng than vô vọng

Mẹ là sự sống
Đức Phật chở che
Mỗi bước đi về
Đường trần xuôi ngược

Ước chi con được
Ôm Mẹ một lần
Nói tiếng tri ân
Từ lâu ấp ủ

Canh dài mất ngủ
Nhớ Mẹ khôn cùng
Mẹ có hay không
Lời con thống hối ?

Bài thơ viết vội
Đêm lễ Vu Lan
Kính Mẹ dặm ngàn
Tình con bất diệt !

(Sương đêm như tuyết
Lãng đãng hàng cây
Ngỡ dáng Mẹ gầy
Về nghe con trẻ ..)

Việt Đường
(27/08/2007 - Mùa lễ Vu Lan 2007)

Vạn Cánh Hoa Không Qua Một Tấm Lòng

Hoa dù vạn đoá kính Vu Lan
Khó sánh lòng son trẻ hiến bằng

Vạn Cánh Hoa
Không Qua Một Tấm Lòng

Ngàn hoa cẩm chướng vạn hoa hồng
Khó sánh người ơi một tấm lòng
Nặng trĩu dâng cha khi chuyển hạ
Vun đầy gửi mẹ lúc vào đông
Siêng coi sóc ghé đêm nằm viện
Giỏi chạy lo thăm buổi xuất phòng
Chớ đợi Vu Lan rồi báo đáp
Nghĩa tình dưỡng dục vốn mênh mông

Việt Đường
(23/08/2007)

Tình Sầu

Tình Sầu

Từ độ xa nhau đã mấy lần
Đêm về nỗi nhớ đoạ đày thân
Xói mòn tâm tưởng bao thề hứa
Rằng mãi chung đôi dệt mộng trần

Thuở ấy tình mình tựa đoá hoa
Thơm nồng khoe sắc giữa phong ba
Xinh tươi dấu ái làm ngơ ngẩn
Năm tháng thoi đưa vẫn mượt mà

Rồi.. tình tan vỡ một ngày nao
Để phía đau thương phía nghẹn ngào
Những cánh thơ hồng trao ước hẹn
Trôi dòng mờ khuất tựa chiêm bao

Mệnh số trách trời tạo éo le
Cau trầu chẳng kết chỉ không xe
Đôi đàng tan vỡ thề duyên nợ
Sầu lụy trăm năm phủ lối về

Việt Đường
(22/08/2007)

Nuối Tiếc Hương Xưa

Nuối Tiếc Hương Xưa

Hạnh phúc ngờ đâu bỗng một ngày
Theo làn gió cuốn mịt mờ bay
Hoa tàn nhụy rữa sầu ray rứt
Ngọc vỡ trăng lu thảm miệt mài
Đếm bước đìu hiu từng sớm lạnh
Soi mình quạnh quẽ mỗi chiều phai
Mà thương mà xót hương tình cũ
Bao thuở đê mê quyện gót hài

Việt Đường
(04/08/2007)

Hỡi Người Tình


Hỡi Người Tình

Hỡi người tình nhỏ của anh ơi
Giữ nhé yêu thương cả một đời
Dẫu núi ngăn đường sông chắn ngõ
Vẫn yêu anh nhé chỉ anh thôi

Hỡi người tình mộng của lòng anh
Đẹp tựa thu vàng, bức thủy tranh
Hương lúa mạ non mùa gặt hái
Ru anh giấc đẹp của quê mình

Hỡi người đức hạnh kẻ tài hoa
Thơ đã vì em chảy thiết tha
Tình đã vì em cuồng sóng nổi
Nhớ thương ngày tháng chẳng phai nhoà

Hỡi duyên ngọc đá nợ vàng thau
Mệnh số đẩy đưa ta gặp nhau
Dẫu chẳng trăm năm tròn thệ ước
Nguyện yêu em mãi đến ngàn sau

Việt Đường
(24/07/2007)