Róc rách khe sâu cá lượn lờ
Một bầu sông núi cảnh nên thơ
Chui đầu tiều thám hang sầm uất
Lần bước ngư dầm bãi trống trơ
Mục thả đồi cao trâu liếm cỏ
Canh cày ruộng thấp nước loe bờ
Cội tùng sừng sững hơi sương đọng
Thú ấy ai đành ngoảnh mặt ngơ
Ái Hoa
tả hòn non bộ thui, hong có ý gì khác !
thì tả hòn non bộ, chứ anh bảo có ý khác là ý gì vậy ?
Hòn non bộ
Phủ kín rêu phong dốc lững lờ
Nhìn đàn cá nhảy rót bầu thơ
Vin nhành sĩ bút buông vần ngọt
Cấy vụ nông cần bám núi trơ
Công lữ theo dòng tay vọc thác
Thương nhân rảo bước áo tung bờ
Non cao khe thẫm ru hồn mộng
Cảnh sắc êm đềm dạ ngẩn ngơ
th - Shiroi
24/10/2008
Theo chân Shiroi tả cảnh hòn non bộ. Ừ, anh Ái Hoa bộ có ý gì khác sao ta ?
Hòn non bộ
Núi dựng chênh vênh sóng lặng lờ
Bơi thuyền lữ khách dậy tình thơ
Xa xa hầu nhảy rừng khuya vắng
Thấp thoáng công xoè hốc tối trơ
Tử đắm mềm tay buông thõng mái
Bá say nhũn xác cúi nghiêng bờ
Sương đêm cánh mỏng trùm ma quái
Lạc cõi mê trần mấy kẻ ngơ ?
Việt Đường
(25/10/2008)
Gửi sầu bên hòn non bộ
Hòn non cảnh tối thoảng sương lờ
Khẽ ngắm mơ màng tiếng nhạc thơ
Yên Tử phủ rêu mờ suối vắng
Trúc Sơn đơn bóng thoảng hồn trơ
Nguyệt phòng xơ xác lầu nghiêng mái
Đài tháp hoang vu gió lạnh bờ
Đến viếng dạ chìm sâu quá khứ
Nghe lòng gửi lại nỗi sầu ngơ ?
Đông Hòa
Nguyễn Chí Hiệp
25.10.2008
Xin cũng nối điêu một chút chơi
Nhìn hòn non bộ ruột tơi bời
Cha ông vun đắp giờ tan nát
Khó kiếm tay ai đến đắp bồi
CẢNH NON BỘ NÁT
Lam nham khe trũng nước lờ lờ
Chẳng thấy cảnh nào tạo hứng thơ
Kẻ Sĩ bần thần nhìn núi trọc
Nhà Nông chán nản ngắm bầu trơ
Công Nhân uể oải ngồi bên cống
Thương Nữ nghêu ngao hát cạnh bờ
Đồng cạn, hồ khô sông núi lở
Dân đen hốc hác dáng ngu ngơ
Đồ Quỷ
Hòn non bộ
Giữa buổi hoàng hôn sáng lập lờ
Núi non hùng vỹ một lều thơ
Ung dung cầm tấu cung âm diệu
Tỉnh táo kỳ quần phiến đá trơ
Thi sĩ an nhàn tìm mạch nước
Tửu ông lảo đảo ngã chân bờ
Quẩn quanh bầy cá trong khe cạn
Hạt khói vô tình đọng mắt ngơ
Ái Hoa
TAO ĐÀN BÊN NON BỘ
Non bộ soi gương nước phằng lờ
Túm năm tụm bẩy hội đàn thơ
Trăng già lựng khựng chơi chưa ngán
Suối trẻ hung hăng lượn đã trơ
Câu xướng bên trai tuôn phá đập
Vế hòa phía gái đắp cao bờ
Hữu tình sơn thủy, hồn bay bổng
Khách lạ qua đường, cũng khó ngơ!
Nắng Xuân
0 nhận xét:
Đăng nhận xét