30 tháng 6, 2011

Vẫn Dòng Hỗn Mang

Vẫn Dòng Hỗn Mang

Vẫn giữa dòng đời dọ lối đi
Vẫn mơ mai hậu dứt phân kỳ
Vẫn nhung nhớ đuổi từng câu phú
Vẫn xót xa hành mỗi vận thi
Vẫn ước nhân tình vơi thảm não
Vẫn cầu thế sự bớt lâm ly
Vẫn hồng trần đắm cơn mê muội
Vẫn lúc thiên cung đỗi ngục tỳ

Việt Đường
(20/01/2007)

Tự hoạ :

Những Vết Tỳ Tâm

Vẫn nước non nhà nhắm hướng đi
Vẫn mong mỏi thấy phất hoàng kỳ
Vẫn hùng tâm trải lên con chữ
Vẫn nhiệt huyết bày xuống áng thi
Vẫn bốn biển mong về hội tụ
Vẫn năm châu ước thoát phân ly
Vẫn cười với khóc thăng trầm nẻo
Vẫn mãi trinh nguyên những vết tỳ

Việt Đường
(20/01/2007)

"Chính Chị, Chính Em"

"Chính Chị, Chính Em"

"Chính chị, chính em chả lợi gì !"
Nghe lời dấm dẳng bực ghê đi !
Tài nguyên đất nước buông vô đạo
Quốc sách non sông phó bất nghì ?
"Thấy mọt ăn giường" ôm hỉ xả
"Nhìn sâu khoét lá" giữ từ bi ?
An nhiên mình sống, ra sao mặc !
Là "ích" sao cà hỡi bạn thi ?

Việt Đường
(19/01/2007)


Thái Dương Thành, JAN-20-07

- Hưởng ứng với Hầu tước gia Việt Đường đôi câu cuối tuần.

Biết rằng tiêu cực là nhu nhược.
Sao chẳng đồng tâm diệt bạo tàn ?
Thì mống Vô Thần quân Cộng Sản,
Còn đâu ngự trị bán giang san ?

Kính họa thi phẩm "CHÍNH CHỊ CHÍNH EM" :

BỞI BẦY HÈN HẠ

U mê ám chướng nhủ khuyên gì,
Súc vật chó săn vẫn cứ đi.
Phản lại đồng bào : Ưng bất nghĩa.
Hùa theo cộng đảng : Chọn vô nghì.
Tham danh chẳng ngại chui lòn háng,
Hám lợi không màng cúi bợ bi.
Thảm não toàn dân tranh tối sáng,
Bởi bầy hèn hạ lập công thi.

TDT, JAN-20-07
Ngô Phủ

Sầu Khúc

Sầu Khúc
(thay lời phân ưu cùng ns Cao Ngọc Dung & tang quyến)

Đàn ai réo rắt khúc sầu miên
Khuyấy động hồ thu giấc tịnh thiền
Xào xạc đàn chim chen đỉnh núi
Lao chao lũ sóc quẩn khuôn viên
Cung trầm cung bổng đưa ai oán
Nốt nhặt nốt khoan xoáy muộn phiền
Tưới ướt muôn loài dòng suối lệ
Như lời tiễn biệt khách quy tiên

Việt Đường
(19/01/2007)

Kính họa thi phẩm "SẦU KHÚC" :

ĐỀU ẢO MỘNG

Dây văn dây vũ vuốt triền miên,
Làm bậc chân tu chốn cửa thiền.
Khó nén nghiêng tìm xuyên gác thượng,
Khôn dừng dạo kiếm khắp sân viên.
Lời ngân nức nở càng khơi thảm,
Nhạc đệm thê lương luống gợi phiền.
Thế sự cơ hồ đều ảo mộng,
Muốn quăng tất cả dạo non tiên.

TDT, JAN-20-07

em về nở đoá diêu bông


em về nở đoá diêu bông

nghiêng nghiêng vạt áo em về
cho anh với bóng si mê giữa đường
chao ôi, yêu đến tột cùng
gió lùa mây tóc, nắng vương vai mềm

hình như mình vẫn chưa quên
hình như tình vẫn từng đêm gọi thầm
tiếng yêu tha thiết trăm năm
nồng hương chăn gối, ngát trầm tích duyên

em về má đỏ, môi hiền
cho anh thắp lửa trăm miền nhớ nhung
phù vân nở nhánh vô thường
để anh trèo hái diêu bông tặng người

gương tình mình lại đem soi
lược tình mình lại chải đời sắt son
mùa trăng sau khuyết lại tròn
sông chia hai nhánh rồi sông lại về

em ơi mộng ước phu thê
rồi mai sẽ vẹn câu thề phụng loan

Việt Đường
(19/01/2007)

29 tháng 6, 2011

Thủy Chung

Thủy Chung

Kiếp này luôn cả kiếp mai sau
Thầm nhủ yêu ai đến bạc đầu
Sóng gió nguyền không thay đổi dạ
Nắng mưa quyết chẳng nhạt phai màu
Nghiên mài ý thắm bày mơ tưởng
Bút giũa lời hoa tỏ nguyện cầu
Hỡi đoá vô thường nhành bất diệt
Tình em kiên giữ dẫu về đâu ..

Việt Đường
(18/01/2007)

Thệ Đáp Tình Em


Thệ Đáp Tình Em

Tình nhỏ đủ sưởi lòng anh ấm
Lúc vào đông tuyết đẫm giá băng
Cách chia mà thấy thật gần
Tin yêu thắp lửa xoá phăng mịt mùng

Xin cứ rót tận cùng nỗi nhớ
Xuống dòng thơ chan chứa tặng anh
Lời thơm như cánh hoa tình
Xinh tươi hé nở giữa nhành đào xuân

Hồn mở đón tuyệt trần em gởi
Nghe xuyến xao dâng mỗi nhịp tim
Cùng bao hạnh phúc êm đềm
Duyên ơi, anh đã yêu em kiếp này

Mai thệ ước góc gai bước tiến
Đò dẫu qua vạn chuyến gian truân
Với em xin chẳng ngại ngần
Lối chung đi trọn cuộc trần không phai

Việt Đường
(18/01/2007)

28 tháng 6, 2011

Dạm Lời

Dạm Lời

Từ em dát mộng cõi hồn anh
Muôn tháng ngày qua giấc chẳng lành
Rạo rực đêm về hương bám lấy
Bồi hồi sớm lại bóng vây quanh
Lời gieo thắm thiết yêu thương ngỏ
Ý dệt chơi vơi luyến nhớ hành
Hỡi gối chăn thề tơ Nguyệt Lão
Kiếp này có thuận sánh duyên anh ?

Việt Đường
(11/01/2007)

Chuyến Về Quê


Chuyến Về Quê
(thăm hỏi bạn)

Em về quê Mẹ phỉ tình không
Ngược Bắc, xuôi Nam có đánh vòng
Hà Nội, Hải Phòng, Vinh, Phát Diệm
Sài Gòn, Đà Lạt, Huế, Bình Long ?
Lối xưa mái phủ châu sa giọt
Bạn cũ vai ôm lệ ứa dòng ?
Những nẻo mơ thăm đều ghé đến
Tha hương trở lại hẳn nao lòng ?

Lòng ngùi xúc cảm bước vào đông
Đối diện sương dầm với tuyết phong
Tưởng lại ngày Xuân tràn sắc thắm
Ôn về dịp Tết ngập hương nồng
Kia hàng bánh mứt vàng, xanh, đỏ
Nọ quán dây hoa trắng, tím, hồng
Một tháng tuy dài nhưng ngắn ngủi
So cùng nửa kiếp biệt non sông ..

Việt Đường
(07/01/2007)


27 tháng 6, 2011

Con Sẽ Về ..


Con Sẽ Về ..
(Kính tặng hương linh những đồng bào đã bỏ thây trên biển cả, những thuyền nhân đã một thời vượt biển, bất chấp mọi gian lao và sống chết để đến được những bờ bến tự do, những tập thể và cá nhân Hải Ngoại không ngơi nghỉ đấu tranh cho Dân Chủ & Nhân Quyền ở Việt Nam. Kính tặng quê hương xa cách nghìn trùng)

Mai tôi chết thắp giùm tôi ngọn nến
Cỗ quan tài khắc hai chữ "Việt Nam"
Và đừng khóc, đừng nói lời đưa tiễn
Để tôi đi thanh thản giữa thu ngàn

Tôi hứa sẽ, vâng, sẽ về đất Mẹ
Dẫu trăm đường, dù vạn nẻo chông chênh
Và sẽ đến, đến thật gần, bảo khẽ
Rằng "Mẹ ơi, con đã đến .. an bình !"

Từ loạn lạc trải bao mùa nắng hạn
Dòng chia đôi hai nhánh rẽ mù tăm
Tôi vẫn nhớ, vẫn khát khao tâm khảm
Được nhìn Me, dù là chỉ một lần !

Ngày chia cách tuổi vừa tròn mười sáu
Tuổi trăng rằm còn ướt mộng ca dao
Tóc còn thắm, còn thơm mùi thạch thảo
Và hồn trai còn nặng chí anh hào

Thuyền nhổ bến, tôi theo đoàn bỏ xứ
Đi thật xa .. Về đâu nhỉ ? Nào hay !
Thân chỉ biết phó dòng theo cuộc lữ
Nẻo mù khơi, xa tít tắp mây bay

Đi để thấy những mảnh đời oan nghiệt
Đồng bào tôi vất vưởng giữa biển Đông
Người bị hiếp, kẻ bị điên, bị giết
Trôi lênh đênh như lạc phách, vong hồn

Đi để hiểu, thấm nhuần câu "tỵ nạn"
Kiếp "thuyền nhân" đây đó sống lắt lay
Mã-lai Á, Phi Luật Tân, xứ Thái
Tân Gia Ba .. muôn hải đảo lưu đày

Đi để biết giá "Tự Do" phải trả :
Là nhục nhằn, là đói khát, thương đau
Sống tạm bợ trên những vùng đất lạ
Mơ ngày mai được hạnh phúc, sang giàu

Để được thế, người không ngừng cố gắng
Đem hai bàn tay trắng tự mưu sinh
Đội mưa nắng, dầm tuyết sương chẳng quản
Dốc mồ hôi, tài sức để vươn mình

Bằng nỗ lực, lòng quyết tâm sắt thép
Óc cần cù, trí nhẫn nại vô biên
Người đã đạt đích đời thường nhắm đến
Chỉ hiềm chưa .. gặp lại bóng Mẹ hiền !

Vì tranh đấu cho quê hương xứ sở
Có nhân quyền, dân chủ lẫn ấm no
Người đã thệ, nhủ dặn lòng muôn thuở
Sẽ về khi non nước đổi thay cờ

Hoặc đền đáp lúc xuôi tay, nhắm mắt
Ngày hồn thôi quay quắt mộng Kinh Kha
Đời chấm dứt kiếp viễn du lưu lạc
Về thong dong yên nghỉ giấc quê nhà
..

Mai tôi chết thắp giùm tôi ngọn nến
Cỗ quan tài khắc hai chữ "Việt Nam"
Và đừng khóc, đừng nói lời đưa tiễn
Để tôi đi thanh thản giữa thu ngàn

Tôi hứa sẽ, vâng, sẽ về đất Mẹ
Dẫu trăm đường, dù vạn nẻo chông chênh
Và sẽ đến, đến thật gần, bảo khẽ
"Mẹ Việt ơi, con đã đến .. quê mình"

Việt Đường
(04 & 05/01/2007)


Tâm Quyết

 Tâm Quyết

Dẫu đường tranh đấu nếm chông gai
Hải Ngoại rừng người vẫn sánh vai
Dân Chủ đòi về không nới bước
Tự Do giành lại chẳng ngừng tay
Phò quê khắc cốt dìu qua lửa
Đả Cộng ghi lòng đuổi khỏi ngai
Băm mốt năm dài ôm khát vọng
Đáp đền sông núi chửa hề phai

Việt Đường
(29/12/2006)

Tân Niên 2007 - Lời Ước Nguyện

Tân Niên 2007-
Lời Ước Nguyện

Năm cũ dần qua năm mới về
Nguyện cầu dân Việt khắp sơn khê
Bình an, phước lộc thừa muôn thứ
Giàu mạnh, ấm no đủ mọi bề
Thôn xã tự do chan xán lạn
Xóm làng dân chủ đẩy u mê
Tà quân thức tỉnh quy đường chánh
Non nước hồi sinh thoát não nề

Việt Đường
(29/12/2006)

Lu Bu


Lu Bu
(viết cho khoảng thời gian từ 09/11 đến 16/12/2006)

Cả tháng trời dài gác bút nghiên
Bù đầu việc sở nối liên miên
Thảo trình ghi chép lo thành nản
Nhu liệu tra dò chạy phát điên
Ấm ớ chủ sai phang chẳng nể
Lèng èng khách hối quạt không kiêng
Ngày ngày trí óc đeo căng thẳng
Khiến thú làm thơ cũng lắng chìm

Việt Đường
(27/12/2006)


Thái Dương Thành, DEC-29-06

HAPPY 2007 NEW YEAR HẦU TƯỚC VIỆT ĐƯỜNG !

Họa thay cho quà tặng đầu năm :

LU BU

Cứ tưởng đó đà mực cạn nghiên.
Hay giai nhân đến khuấy triền miên.
Vai kề má tựa làm mê mệt,
Cẳng gác chân ngoèo khiến đảo điên.
Bõ lúc cám treo heo nhịn đói.
Bù khi cờ dựng bụng đành kiêng.
Hóa ra việc sở nhiều bề bộn,
Chớ chẳng tại ai níu nhận chìm.

TDT, DEC-29-06
Ngô Phủ

26 tháng 6, 2011

Trí Đức


Trí Đức

Trí đức con người sẽ nở hoa
Khi tâm nhận thức rõ đâu là
Nề ngay, nếp thẳng theo đường chánh
Thói xấu, tật hư dẫn nẻo tà
Hiền sĩ, nhân tài tìm đến gặp
Gian quân, đạo tặc lánh ra xa
Giữ mình trong sáng không lươn lẹo
Đáng bậc nam nhi sống hải hà

Việt Đường
(28/12/2006)


TRÍ ĐỨC

Con người trí đức tuổi đương hoa,
Mà quyến rũ quanh bởi lụa là.
Yếu vía đừng hòng gìn lấy chính.
Mê tâm đố thoát lụy theo tà.
Như quân Cộng Sản nên trừ gấp.
Hoặc lũ Vô Thần phải lánh xa.
Trung nước, nghĩa dân, trang mã thượng,
Khó sa quỷ kế bẫy hằng hà.

TDT, DEC-29-06
Ngô Phủ

Kính Chúc Giáng Sinh


Kính Chúc Giáng Sinh

Giáng Sinh thành kính chúc muôn nhà
Đoàn tụ an bình rộn tiếng ca
Già trẻ hân hoan nâng chén bát
Gái trai thích thú gởi hàng quà
Vòng tay mở rộng bày nhân ái
Ánh mắt trao ngời tỏ vị tha
Giờ phút ít oi nhưng mãnh liệt
Giúp thêm nghị lực đối phong ba

Việt Đường
(23/12/2006)


Thái Dương Thành, DEC-25-06

Kính họa thi phẩm "MỪNG GIÁNG SINH" của Hầu tước Gia Việt Đường :

CÚI XIN

Phúc âm lan rộng đến từng nhà.
Rộn rã giáo đường vang tiếng ca.
Giữa tiệc nồng nàn trao đổi chúc.
Bên tình ấm cúng mở khui quà.
Quê hương Tín Ngưỡng đang mòn mỏi,
Đất mẹ Nhân Quyền hiện thiết tha.
Xin Chúa Thánh Thần thương nước Việt,
Tỏ quyền cao cả đấng Ngôi Ba.

TDT, DEC-25-06
Ngô Phủ

25 tháng 6, 2011

Cuối Năm Nhớ Quá Sài Gòn


Cuối Năm Nhớ Quá Sài Gòn
(gửi VNT)

Sài Gòn đổi lắm phải không em ?
Hay vẫn còn như thuở thiếu niên
Rộn rã dòng đưa cười liến thoắng
Nhịp nhàng bóng trẩy nói huyên thuyên
Hoa đèn thắp lộng hè Cao Thắng
Sóng nhạc ngân dài bến Thủ Thiêm
Mỗi lúc năm tàn mừng lễ hội
Dâng hồn nỗi nhớ thật vô biên

Việt Đường
(20/12/2006, GS -5)


Nô-En Nhớ Nhà


Nô-En Nhớ Nhà

Xứ Pháp muôn nơi rực rỡ đèn
Tưng bừng sửa soạn đón Nô-En
"Hàu tươi, gan ngỗng .." dành khai vị
"Rượu đỏ, bia vàng .." đãi chuốc men
Ghé chợ trưa chiều người rảo khắp
Mua hàng sớm tối kẻ bu đen
Nhìn không khí rộn trong mùa lễ
Chạnh nhớ quê nhà mắt lệ hoen

Việt Đường
(18/12/2006)

Nắng Thơ


Nắng Thơ

Sáng nay nắng rót ngoài song cửa
E ấp môi cười xinh quá xinh
Nồng ấm như xưa từng nhịp thở
Thi duyên quấn quýt lứa đôi mình

Dạo ấy yêu em ta viết thơ
Mỗi câu nắn nót bấy mong chờ
Thơ như suối chảy, như mưa đổ
Róc rách canh trường mộng tóc tơ

Ngày thơ vút cánh bỏ ta đi
Không lời luyến tiếc, ngỏ biệt ly
Nỗi nhớ trùng trùng khan tiếng gọi
Buồn như biển vắng dưới tà huy

Sáng nay nắng rót ngoài song cửa
Lộng lẫy, yêu kiều bóng dáng em
Nhựa sống trong ta bừng đoá nở
Muôn nhành hạnh phúc đẹp uyên nguyên

Việt Đường
(17/12/2006)

Mộng Nguyệt


Mộng Nguyệt

Đêm mơ bạch nguyệt giữa hồn sa
Ngỡ dáng em về ngự thiết tha
Trắng nõn lưng ong thơm dạ lý
Đen tuyền mắt hạc loáng giang hà
Không gian nghiêng ngả lời trăng gió
Vũ trụ quay cuồng điệu bướm hoa
Có phải thiên duyên điềm báo ứng
Cảm lòng chân thiết khối tình ta ?

Việt Đường
(03/11/2006)

Truyền thuyết : Chiêm bao thấy mặt trăng sa xuống mình, là điềm sinh con quý

Nam sử : Xưa kia, Vũ Đế chiêm bao thấy nhà sư chột mắt cầm lò hương đến xin thác sinh ở cung vua. Thế rồi có một cung nữ chiêm bao thấy mặt trăng chiếu rọi vào bụng mà có thai. (Lương Vũ đế ký)

Quan Âm Thị Kính : Báo điềm mộng nguyệt mãn ngày treo khăn

Dương Từ - Hà Mậu :
Liễu Thơ là vợ họ Hà
Chiêm bao nằm thấy nguyệt sa trên mình

24 tháng 6, 2011

Tiếng Đêm


Tiếng Đêm

Giấc ngủ còn gầy bóng dáng em
Và đêm vẫn nhói những đường kim
Sao người chẳng đến vùi chăn mộng
Cởi gút ân tình ngả sóng đêm ?

Sao người chẳng đến uống cùng ta
Ngọc tửu giao bôi tráng nguyệt hoa
Ta sẽ hôn người, trao nhẫn cỏ
Chứng nhân là gió với thiên hà

Người hỡi khuya này người ở đâu ?
Bỏ ta thao thức giữa canh thâu
Để ta thương nhớ và mong đợi
Động cánh thu phong úa xạc xào

Ôi tiếng lòng đêm thán nợ duyên
Bao năm trăn trở nỗi niềm riêng
Thời gian lắng đọng làm sao được
Nếu kiếp đời này thiếu vắng em ?

Việt Đường
(02/11/2006)

Hỏi

Hỏi

Hỏi nàng tưởng nhớ đến ta không
Hỏi má môi kia mãi thắm hồng
Hỏi mái tóc đen còn mượt chảy
Hỏi làn mi biếc vẫn dài cong
Hỏi lời tình nghĩa luôn chờ đón
Hỏi tiếng yêu thương mãi ngóng trông
Hỏi những thơ xưa hằng cất giữ
Hỏi duyên một mực ước chung dòng ?

Việt Đường
(02/11/2006

Xin Em


Xin Em

Xin đừng nhốt tình tôi vào ngục thất
Xích xiềng mang như tử tội chung thân
Để thiên thu hồn héo úa, bẽ bàng
Hơi em ấm không lần say trầm tích

Xin đừng ném tình tôi vào mộ huyệt
Bỏ sau lưng trái tim thắm nguồn yêu
Để từ nay giữa đất lạnh muôn chiều
Tôi làm bạn với cỏ cây, hoa lá

Xin đừng khắc tình tôi lên phiến đá
Như người xưa đánh dấu mốc thời gian
Sau xuân xanh, hạ nắng đến thu vàng
Sương sẽ buốt đêm tôi lời thạch nhũ

Xin hãy thắt tình tôi dây duyên nợ
Lá trầu cau bó chặt hạnh nhân em
Để một lần tôi cảm được vô biên
Mùa ân ái nửa đời còn hoang phế

Việt Đường
(02/11/2006)

Bóng Xưa

Bóng Xưa

Khắc đậm trong tôi một bóng hình
O miền xứ Huế dáng xinh xinh
Áo dài yểu điệu vàng bay nắng
Nón lá ngây thơ trắng lộng vành
Quán nước làm quen hàng ghế nhỏ
Sân trường hẹn gặp lối me xanh
Núi sông từ dạo thuyền ra biển
Lạc dấu người xưa cách biệt tình

Việt Đường
(31/10/2006)


Hoạ hoán vận :

Dáng xưa

Ơi o gái Huế nõn nà xinh
Sao cứ bên tôi quyện dáng hình
Chiếc nón đề thơ nồng sắc nắng
Đôi môi dệt mộng ngát hương tình
Bao lần đến hẹn đường phượng thắm
Mấy dạo lên chờ lối cỏ xanh
Từ độ xa nhau nghìn hải lý
Khuôn trăng tuổi ngọc vẫn nguyên vành

Trịnh Mộc Lan
(02/03/2008)

23 tháng 6, 2011

Hoa Mộng Đêm Anh


Hoa Mộng Đêm Anh

Đêm xuống.. hình em lượn quẩn quanh
Nồng nàn theo đuổi mãi bên anh
Để khi chợp mắt len vào mộng
Réo rắt hồn nhiên dạ khúc tình

Gió lốc, mưa sa vẫn dạt dào
Hồn anh người đến rải trăng sao
Có em thế giới đầy nhân ái
Vũ trụ cuồng quay ánh nhiệm mầu

Em đến đây thì ở lại đây
Cùng anh chén ước cạn sum vầy
Dẫu là khoảnh khắc hay đôi tiếng
Trầm ngải miên trường quyện ngất ngây

Ta sẽ trao nhau những mượt mà
Ái tình ấp ủ tháng ngày qua
Mỗi giây gần gũi bình yên cháy
Ngọn lửa uyên ương sáng ngọc ngà

Việt Đường
(30/10/2006)

Đêm Thiền Định


Đêm Thiền Định

Đêm tĩnh mịch mà hồn muôn sóng nổi
Vũ trụ nằm, nhớ lại chắp cánh bay
Em yêu ơi, tình ái vẫn bao ngày
Cuồn cuộn chảy giữa tim ta lồng lộng

Ai toạ trầm ngâm giữa cõi đêm
Hồn như nhập thể với trời đêm
Đầu sông dải nguyệt lung linh sáng
Cuối phố rừng hoa lấp lánh đêm
Cây cỏ an hoà chôn giấc điệp
Chim muông bình thản đắp chăn đêm
Riêng ta tâm thức lay nghìn sóng
Chao đảo cánh buồm lạc biển đêm

Việt Đường
(24/10/2006)

22 tháng 6, 2011

Yêu Em


Yêu Em

Người ơi anh đã yêu em rồi
Yêu nét nhu mì ngự mắt môi
Yêu nỗi tơ lòng qua tiếng hát
Yêu dòng thơ kể phận duyên đời

Anh đã yêu em hơn chính mình
Dẫu cho tình ấy biết mong manh
Non cao biển rộng ngăn tay vói
Nhưng khó ngăn chia khát vọng tình

Suốt mấy mùa đau vẫn nhớ về
Bóng người thục nữ nẻo sơn khê
Mang bao diễm mộng đời ôm ấp
Trải xuống dòng thơ ngọt ước thề

Rằng mai chăn gối được gần nhau
Hứa sẽ yêu ai đến bạc đầu
Dù nắng dù mưa nguyền chẳng đổi
Sắt son cổ tích mượt trầu cau

Việt Đường
(27/10/2006)

Tam Muội Còn Lắm Chông Gai


Tam Muội Còn Lắm Chông Gai
(cảm đề qua tranh hoạ "Vô Ngôn" - Ngọc Thể)

Một bức "Vô Ngôn" nói vạn lời
Tâm linh nhân thế giữa trần đời
Ưu phiền, khổ lụy chưa buông thả
Ái ố, sân si chẳng tách rời
Tạp niệm ngày ngày đeo bản ngã
Tà đoan tháng tháng quẩn con người
Nên đường dẫn đến nơi Tam Muội
Còn lắm chông gai lắm ngậm ngùi

Việt Đường
(23/10/2006)

Sắt Son

Sắt Son

Mai ta rũ áo thác tuyền đài
Em có khóc thầm tưởng đến ai ?
Vai trúc mịn mà hờ áo khoác
Tóc mây óng ả biếng trâm cài ?
Hay thề ước cũ rồi tan biến
Hoặc ngóng chờ xưa sẽ nhạt phai ?
Dẫu kẻ trần gian người cuối vực
Mộ xanh hồn vẫn nhớ nhau hoài

Việt Đường
(21/10/2006)

Trăng Tháng Mười


Trăng Tháng Mười

Đêm nay trăng sáng quá em ơi
Vằng vặc, lung linh ánh tuyệt vời
Tít tắp thuyền ai trôi biển vắng
Mơ màng sóng nước dõi mù khơi

Trăng tháng Mười treo đẹp diệu huyền
Nõn nà như vóc của nàng tiên
Thơ ngây vắt ngược mình vân đỉnh
Khoe dáng xuân thì đã bén duyên

Ngó ánh trăng thu chạnh nhớ nhà
Trường giang diệu vợi ngọt phù sa
Có mùi lúa chín, lam chiều khói
Nuôi sống bao ngày giấc bướm hoa

Dạo ấy thường say ngắm chị Hằng
Thướt tha ẩn hiện bóng trong trăng
Khoả mình đáy nước như mời gọi
Lữ khách dừng chân tắm với nàng

Và nhớ chao ơi dáng Mẹ hiền
Tựa người chải tóc mượt ngoài hiên
Say sưa kể chuyện về non nước
Cạnh bếp lửa hồng tí tách đêm

Và nhớ tung tăng với bạn bè
Lồng đèn tay nắm dạo trên đê
Hát hò rộn rã, vui như sáo
Chào đón Trung Thu đã trở về

Ôi kỷ niệm xưa nhớ ngút ngàn
Mùa trăng vĩnh cửu nẻo quan san
Êm đềm, lộng lẫy, chân thương quá
Ký ức còn in dấu địa đàng

Vầng trăng vẫn đó ngự trinh nguyên
Nhưng núi sông chừ đã rẽ riêng
Đất khách canh tàn ôm khắc khoải
Tơ lòng một mối quấn triền miên

Việt Đường
(20/10/2006)

21 tháng 6, 2011

Đoá Từ Tâm


Đoá Từ Tâm

Mỗi dòng thơ em viết
Là một đoá từ tâm
Ngọt ngào và tinh khiết
Anh uống vào lâng lâng

Thơ rụng khi trống vắng
Thơ bay lúc thương mình
Ước dựa nhau hoạn nạn
Ngỏ vui buồn trung trinh

Thơ chan hoà mặc khải
Thơ đằm thắm kệ kinh
Anh tín đồ sống dậy
Những khát khao vô hình

Cứ trải lòng em nhé
Như tình anh bấy lâu
Say sưa câu trời bể
Lứa đôi thệ ngày sau

Từ có em giao mộng
Ngôn từ anh thoát thai
Nở trên nhành vô lượng
Hoa ân tình riêng ai

Việt Đường
(11/10/2006)

Quê Hương


Quê Hương

Quê là hạnh phúc ủ vô bờ
Ký ức đong đầy một dáng thơ
Biển biếc đồng xanh tô cảnh nước
Da vàng máu đỏ điểm nền cờ
Sông hồ vạn nẻo say câu hát
Đồi núi ba miền dỗ giấc mơ
Cách biệt ai người không nhớ cội
Và ai sum họp chẳng trông chờ ?

Việt Đường
(06/10/2006)

Suy Tư

Suy Tư

Nóng nảy thường gây chuyện mích lòng
Đêm nằm vắt trán nghĩ lông bông
Xét suy bởi bạn còn nông nổi
Hành xử do mình đã muội mông
Bút xuống vội vàng thành nhiễu sự
Lời ra hấp tấp hoá bao đồng
Ôn tồn gặng hỏi truy nguyên cớ
Hẳn tránh đôi bên mối nhọc lòng

Việt Đường
(05/10/2006)

Mời Em Một Ván Tình Thơ


Mời Em Một Ván Tình Thơ

1-
Dốc hết tình này xuống chiếu thơ
Mời em một ván thử hơn thua
Bên nào cháy túi theo bên thắng
Loan phụng hoà minh suốt bốn mùa

Quân tử nhất ngôn nhớ đó nghen
Mai này cuộc sống có sang hèn
Không ai được phụ tình ai cả
Anh vẫn là anh, em vẫn em

Khế ước gia đình là thủy chung
Kính chồng, yêu vợ, quý thương con
San bùi, sẻ đắng không toan tính
Sống chết bên nhau nhủ dặn lòng

Ngồi xuống đi em đánh với anh
Mình chơi chung nhé ván thơ tình
Bao nhiêu chữ nghĩa đem ra trải
Chơi đến trời nghiêng đến đất kinh

2-
Dốc hết tình này xuống chiếu thơ
Mời em một ván thử hơn thua
Bên nào cháy túi theo bên thắng
Loan phụng hoà minh suốt bốn mùa

Thi tứ cần hay lẫn mượt mà
Xinh như dáng nguyệt, đẹp như hoa
Chân thành diễn tả, xem vừa ý
Có đắc nhân tâm, có dĩ hoà

Thi tứ còn yêu cả cội nguồn
Đậm tình dân tộc nghĩa quê hương
Xót người khốn khó thương đồng loại
Vất vả quanh năm nợ áo cơm

Thi tứ khi vui, lúc luyến buồn
Rót vào hy vọng lẫn tình thương
Ca dao, tiếng nhạc, lời chim hót
Xoa dịu niềm đau khách viễn phương

3-
Dốc hết tình này xuống chiếu thơ
Mời em một ván thử hơn thua
Bên nào cháy túi theo bên thắng
Loan phụng hoà minh suốt bốn mùa

Đây cánh thơ đầu nắn nót tay
Chắt chiu nguyện ước thật nồng say
Xin em đón lấy nâng niu giữ
Góp hoạ cùng anh diễm mộng này

Ta có còn gì ngoài cánh thơ ?
Gói vào khát vọng rất đơn sơ
Là đưa tiếng nói qua thi ngữ
Ủ thắm niềm tin, nỗi đợi chờ

Đây cánh thơ đầu gửi đến nhau
Mời em uống cạn chén tơ giao
Dốc bầu tâm sự lên trang giấy
Một ván cùng anh nối nhịp cầu

Việt Đường
(04/10/2006)

Công Cha Nghĩa Mẹ


Công Cha Nghĩa Mẹ

Lệ nhỏ thương cha cùng nhớ mẹ
Tình sâu nghĩa nặng như trời bể
Lúc lo cơm áo sức không màng
Khi chạy thuốc thang công chẳng nệ
Đùm bọc, chở che buổi chiến tranh
Cưu mang, gánh vác ngày sinh kế
Lao đao mệnh nước cuốn thăng trầm
Nguyện trọn đời con hằng kính nể

Việt Đường
(03/10/2006)

Thi Ca Như Đã Chung Đời


Thi Ca Như Đã Chung Đời
(Mượn vận "Hồn Thi Nhập Thể" - thơ Như Ly)

Thi ca lúc đã bước vô rồi
Khó rút chân lìa cõi mộng chơi
Thấy tuyết giăng đầy sầu ứa chữ
Nhìn sương phủ mịt nhớ tuôn lời
Lưu vong xót nước dòng khôn cạn
Cách trở yêu nguồn ý chẳng vơi
Xúc cảm nhân tình cùng thế thái
Nên thơ dậy sóng mãi không thôi

Nên thơ dậy sóng mãi không thôi
Lúc bổng khi trầm chẳng chút vơi
Khắc khoải, xót xa hằn mỗi nét
Miên man, ray rứt ẩn từng lời
Đêm thâu cắn bút quên ngơi nghỉ
Sáng sớm đong vần bỏ dạo chơi
Tâm cảm phơi bày khôn giấu diếm
Với nhau như đã gối chăn rồi

Việt Đường
(30/09/2006)

Thú Đau Thương


Thú Đau Thương

Cái thú đau thương dễ mấy người
Chưa phen vướng mắc ở trong đời
Yên bình, hạnh phúc mơ tròn giấc
Khổ lụy, âu sầu đuổi hụt hơi
Bể ái càng bơi càng não nuột
Bờ mê mỗi đắm mỗi ơi hời
Hồng trần một cõi tình điên đảo
Ai chẳng đi qua chẳng phải người

Việt Đường
(28/09/2006)

CÂU ĐỐI - RẮN LỤC... LÚC... RẶN


Vế xuất : RẮN LỤC ngâm nga trong LÚC... RẶN [Hàn Sĩ Nguyên]
Vế đối : CHÀY NGÀ lấp ló tối NGÀY... CHÀ [Việt Đường]


Bravo anh Việt Đường,

Chép ra rồi thì thấy... đơn giản, chứ cái quá trình đi tìm cái "CHÀY NGÀ" này nó khó khăn và gian khổ biết bao... Anh đối được như thế đã là... cao thủ rồi....

Có một loại cá tên là "CÁ CHÀY" thật, và cũng có cái CHÀY (giã cua) nữa... Trong vế đáp tôi đề xuất sửa một chữ :

CHÀY NGÀ lấp ló tối ngày... chà

Ý nói : Chà... suốt... ngày !!!
Trời đất ! Tôi chỉ RR... ngấm ngầm thôi , anh công khai ra hết trơn hết trọi như vậy... méc cở chít... Hehêhê...

Hàn Sĩ Nguyên
September 29, 2006, 11:16 am EST

Huyễn Ước


Huyễn Ước

Có bí kíp nào thiêng
Xoay phận số, đường duyên
Anh đổi đời, hoá kiếp
Sống bạc đầu bên em ?

Có nhiệm mầu nào như
Chiếc đũa thần truyện xưa
Cho anh tròn điều ước
Lấy được người trong mơ ?

Hỏi nơi đâu nhiệm mầu
Dò bí kíp phương nao
Để trầu cau linh ứng
Mãn nguyện đời cùng nhau ?

Mai nếu không làm người
Xin sẽ là mây trôi
Chim muông hay ngàn gió
Cận kề người yêu tôi

Việt Đường
(27/09/2006)

18 tháng 6, 2011

Niệm Khúc Tơ Giao


Niệm Khúc Tơ Giao

Khi máu bốc hơi mỗi nhớ người
Làm sao tình lãng được em ơi ?
Mạch sôi như thể luồng nham thạch
Cháy bỏng, lan dòng mãi chẳng thôi

Khi mộng về em cảm hắt hiu
Ngày dài tắt nắng ngả tiêu điều
Mưa rơi trên lá nghe mằn mặn
Nhỏ ướt trong lòng mối tịch liêu

Khi đã yêu ai cả đất trời
Cuồng quay điệu nhớ trổi chơi vơi
Về đâu cũng tưởng người bên ấy
Hình bóng quẩn quanh mãi chẳng rời

Có lẽ đôi mình đã nợ nhau
Không dưng ấp ủ mộng trầu cau ?
Không dưng thơ rót ngàn tâm sự
Niệm khúc tơ giao quấn bạc đầu

Việt Đường
(25/09/2006)

Lời Tri Ân

Lời Tri Ân
(tưởng niệm hương hồn cựu TT Ngô Đình Diệm)

Thành kính tri ân chí sĩ Ngô
Công lao, nhiệt huyết hiến tiền đồ
Chín năm vất vả ngăn quân Pháp
Một thuở gian nan chống giặc Hồ
Ổn định dân tình tuy thế yếu
An bình quốc thái dẫu thân cô
Dẫu sai sót mắc khi cai trị
Nghĩa cả nghìn sau chẳng xoá mờ

Việt Đường
(25/09/2006)

Giao Mùa Vọng Cố Hương


Giao Mùa Vọng Cố Hương

Trời đã giao mùa khắp đó em
Có nghe rừng lá cựa trong đêm
Ngâm câu giã biệt cùng bầy kiến
Thán khúc từ ly với lũ chim
Hạ xót xa đi dòng lặng lẽ
Thu man mác đến vẻ im lìm
Tha hương cúi mặt che sầu ứa
Rưng rức, ơi hời quấn lấy tim

Tim hoài muối xát nỗi quê hương
Từ thuở ra đi biệt phố phường
Chót biển dạt dào khuya lướt sóng
Lưng thuyền quay quắt sớm băng sương
Thương cha nhớ mẹ nơi thôn xóm
Xót chị yêu em chốn học đường
Mỗi độ thu về vàng lá trải
Trông vời mặn đắng giọt sầu vương

Việt Đường
(22/09/2006)

Mỹ Du


Mỹ Du
(gửi bạn)

Đất Mỹ ngao du thấy thế nào
Có vừa sở nguyện ủ ngày nao ?
Từng khu nổi tiếng đều dừng lại
Mỗi cảnh lừng danh thảy ghé vào ?
Bạn hữu trùng phùng cười tíu tít
Người thân hội ngộ nói xôn xao ?
Hai tuần ngắn ngủi song kỳ thú
Để lại trong tâm lắm dạt dào ?

Việt Đường
(19/09/2006)

Xin


Xin

Xin một lần ngủ yên
Trong vòng tay của em
Mềm như tà áo lụa
Giấc ru hời dịu êm

Xin một lần gần nhau
Quên đi những mùa đau
Hơ ấm cùng ngọn lửa
Giữ chút gì ngày sau

Xin một lần người ơi
Trao dấu yêu cuộc đời
Để nhớ về mỗi lúc
Khi chăn gối đôi nơi

Xin một lần tình nhân
Lưu trong nhau ân cần
Ngải trầm hương luyến ái
Dẫu không cùng trăm năm

Ta yêu em hơn ta
Yêu vô bờ, thiết tha
Từ có em bầu bạn
Giấc mơ lòng thăng hoa

Việt Đường
(18/09/2006)

Đừng


Đừng

Đừng khóc em ơi cho cuộc tình
Bèo trôi mây dạt mãi lênh đênh
Để nhan sắc ấy tàn phai sớm
Và xót xa thêm quấn lấy mình

Đừng trách hờn chi mệnh số trời
Chia uyên rẽ thúy kẻ đôi nơi
Để đêm gối chiếc hoài trăn trở
Thương nhớ, nhớ thương đến một người

Đừng hận đời sao quá phũ phàng
Xui tình đổ vỡ cảnh ly tan
Để hoàng hôn tím trùm miên viễn
Một cõi đi về lạnh giá băng

Đừng nhé em ơi chuốc lụy sầu
Để anh ngày tháng đốt lao đao
Bên thơ, khói thuốc cùng men rượu
Ray rứt mơ si bóng má đào

Việt Đường
(17/09/2006)

Ơ Kìa ..


Ơ Kìa ..

Ơ kìa, chim sáo dõi về đâu ?
Mà cúi nghiêng nghiêng bóng dáng sầu
Có phải sáo trông miền cố xứ
Nơi còn nặng lắm những niềm đau

Ơ kìa, sao nắng lại không rơi ?
Mà cứ đong đưa nét ngậm ngùi
Có phải nắng mơ về chốn cũ
Cùng ta một thuở dạo rong chơi

Ơ kìa, sao gió chẳng lang thang ?
Mà đứng trầm ngâm khóc giữa đàng
Có phải gió thương đồng lúa chín
Trải vàng bát ngát nẻo quan san

Ơ kìa, giọng hát cớ buồn tênh ?
Như có điều chi khuấy động tình
Có phải lòng người đang nhớ nước
Nên lời ai oán vọng chênh vênh

Ơ kìa, ý tưởng của thơ ta
Sao chở chuyên hoài nỗi thiết tha
Mỗi lúc ngoái nhìn trời tổ quốc
Xanh xao chìm khuất nẻo giang hà ..

Việt Đường
(14/09/2006)