31 tháng 12, 2011

Lời Tiễn Biệt (2)

Lời Tiễn Biệt (2)

Nhận bức tin nhà sáng sớm nay
Nghe lòng thanh thản đượm sầu cay
Người đi khó nhọc lìa thân xác
Kẻ ở buồn đau nhuốm mặt mày
Bệnh tật nhiều năm dai dẳng đuổi
Linh hồn một thoáng nhẹ nhàng bay
Niết Bàn kính chúc xuôi an lạc
Giã biệt trần gian lắm đọa đày

Việt Đường
(05/06/2009)

Đọc Thơ ..

Đọc Thơ ..
(biếm thi)

Thơ ra mười chữ đọc như mười
Xướng họa nhì nhằng giống đám rươi
"Thiếp nhớ chàng ghê, thương đứt ruột"
"Huynh yêu muội quá, mết điên người"
Cầu cho mộng thắm, duyên bền chặt
Ước đặng tình nồng, nghĩa đẹp tươi
"Ngọt ngọt thơm thơm" bày tá lả
Khôn ngăn độc giả bụm môi cười

Việt Đường
(11/06/2009)

Săn Chụp Chim

(Hình Yên Hà)

Săn Chụp Chim

Vác máy săn chim chụp mớ hình
Có nàng bắt chước bạn Yên Linh
Lòn qua hốc đá chân dò dẫm
Tiến đến lùm cây mắt rập rình
Nhắm gọn ba pô vừa đúng khớp
Gom đầy bốn chú trúng y kinh
Dè đâu chạm phải nhành hoa gẫy
Xổ cánh bay xa chúng giật mình !

Việt Đường
(04/06/2009)

À Thì Ra Là..

À Thì Ra Là..
(thân tặng nhiếp ảnh gia bất đắc dĩ)

Thì ra muội mới đổi sang nghề
"Nhiếp ảnh" nên giờ quyết bỏ bê
Xướng họa dằng dai cùng phức tạp
Trêu đùa chán ngấy lẫn nhiêu khê
Buồn là bợ máy chờ chim đến
Hứng lại vin cây đợi nắng về
Tránh gặp ông anh cà chớn kỉa
Thơ Đường lấy nả, đọc mà ghê, hê hê !

Việt Đường
(07/06/2009)

Cách Trở

Cách Trở

Ngày xưa ..
nàng ở sát bên nhà
Có chuyện vui buồn
lại ghé qua

Hoặc nhấc phôn lên
ngồi tán gẫu ..
Huyên thuyên mấy tiếng
chẳng quan hà

Bây chừ ..
vạn núi, ức sông ngăn
Muốn sẻ chia cùng
hoá khó khăn ..

Nàng sáng, ta chiều,
giờ khắc lệch
Đành thôi nhung nhớ ..
đáy tim dằn

Việt Đường
(04/06/2009)

Dấu Xưa


Dấu Xưa

Hết nửa đời rồi chóng quá em
Đời sau chẳng biết có êm đềm
Hay là dĩ vãng nào quên được
Nỗi nhớ ùa về đêm nối đêm

Nửa đời ấp ủ dệt thương yêu
Núi thẳm sông sâu hứa hẹn nhiều
Nguyệt Lão ngờ đâu duyên chẳng nối
Nên đành khắc khoải đếm cô liêu

Em gởi tình anh nồng tiếng hát
Anh lồng dáng nhỏ mượt vần thơ
Thơ cùng nốt nhạc say sưa quyện
Tựa gió đèo mây kết mộng hờ

Đã nửa đời nhau trải nỗi lòng
Ôn về em có tiếc gì không
Đường xưa có thấy hồn thu thảo
Chi chít ngựa xe thắt chỉ hồng..

Việt Đường
(04/06/2009)

Sống Thác Với Tình

Sống Thác Với Tình

"Sống Thác Với Tình" viết quá hay
Lặng theo dõi đọc suốt bao ngày
Hồn thanh thản ngự mùi sen nở
Trí mượt mà dìu tiếng sáo bay
Ước gấm nhung quên đời loạn lạc
Mơ danh lợi xoá phận lưu đày
Như từng nhân vật văn chương tả
Thỏa kiếp an nhàn với cỏ cây

Việt Đường
(03/06/2009)

(Audio book "Sống Thác Với Tình" của nhà văn Hồ Biểu Chánh)

Vẫn Còn Trong Nhau

Vẫn Còn Trong Nhau

Đọc thơ em viết cảm u hoài
Cứ ngỡ hương lòng đã nhạt phai
Đất hứa luân lưu tìm hạnh phúc
Người yêu chóng vánh nhận an bài
Ân tình ném bỏ ngày đan bước
Kỷ niệm chôn vùi thuở sánh vai
Ý gửi ngờ đâu còn thắm đượm
Như xưa mật thiết bút nghiên mài..

Việt Đường
(03/06/2009)

Lụt Nghề

Lụt Nghề

Côn kiết lâu ngày chẳng rớ vô
Giờ na thấy nặng tưởng đeo vồ
Chuyền ngang trúng chỏ đau hơn thiến
Múa dọc va cằm tức dễ xô
Trước xuất nhanh chiêu còn lấy dọa
Giờ ra chậm miếng khó đem nồ
Hà hà, mới rõ dao nhờ bén
Phải nhọc công mài chuốt đúng đô !

Việt Đường
(02/06/2009)

Hoa Và Thơ

Mai mốt rảnh YH sẽ chỉ anh VĐ trồng hoa, trồng rồi sẽ mê hoa hơn mê thơ đó... (Yên Hà)


Hoa Và Thơ
(ngẫu hứng cảm đề)

Hoa dù đậm sắc dậy mùi hương
Đem sánh cùng thơ tiếng phải nhường
Hoa đẹp muôn màu giăng vạn nẻo
Thơ xinh đủ vẻ trải ngàn phương
Hết mùa hoa úa giờ khôn đoán
Cả kiếp thơ bay hạn khó lường
Hoa nếu là tiền, công sức bỏ
Thì thơ là óc, máu và xương

Việt Đường
(30/05/2009)

Xin phép Việt Đường họa tếu chơi
Anh em chớ kể lỗ hay lời
Miễn thơ thú vị là ta lãi
Có đúng hay không Bác Việt ơi?

CÓ LẼ HOA QUÝ HƠN THƠ

Hoa hơn thơ bởi có thiên hương
Vì vậy thơ kia phải nhịn nhường
Hoa nở đầy trời thơm khắp nẻo
Thơ nằm trong óc đẹp hà phương?
Thơ do người tạo không ai biết ?
Hoa được trời sinh khó kẻ lường ?
Hoa lạc hoa khai nên bất tử
Thơ tồn thơ thất vẫn không xương !

Chỉ vui thôi mà chứ không có ý đối đầu đâu bạn ạ!

LTĐQB

Họa :

Ai đem nét đẹp, đổi mùi hương
Có phải trăng treo, tuyết phải nhường
Cực nhọc gió lùa, qua khắp nẻo
An nhàn mây đẩy, đến muôn phương
Hương thơm cỏ lạ, khôn ai đoán
Ngào ngạt hoa xưa, chẳng phải lường
Ðã biết gai hồng, nên phải bỏ
Ai mà theo bám, nát da xương

Cù Hòa Phong
31/5/2009

Thái Dương Thành, JUN-01-09

Bài thơ hay ! Xin được dịp họa lại với Việt Đường :

HOA VÀ THƠ

HOA thể hiện ngàn ngàn sắc hương.
THƠ trăm triệu ý có đâu nhường.
HOA khoe vũ trụ thơm muôn kỷ,
THƠ tán thiên nhiên đẹp vạn phương.
HOA úa quăng đi thương chẳng xiết,
THƠ hay trữ lại quý khôn lường.
HOA càng biết nói gai càng nhọn,
THƠ cũng nào vừa đâm thấu xương.

TDT, JUN-01-09
Ngô Phủ

Chào quý anh chị. Chúc vui khoẻ luôn. Xin phép anh Việt Đường và quý vị cho Hà góp họa vui. Kính

Hoa Và Thơ

Hoa thời vạn sắc với muôn (*) hương
Thơ cũng như Hoa biết nhún nhường
Hoa đẹp sinh tình người tứ xứ
Thơ hay tức cảnh khách muôn (*) phương
Hoa còn thể hiện lòng nhân ái
Thơ cũng bày phô sự gạt lường
Hoa tặng cho đời muôn (*) ý sống
Thờ nào như vẹm, lưỡi không xương !

(*) Xin cứ cho đây là điệp tự.

Từ Thanh Hà, 6-1-09

Lạc Thủy xin ngài cứ họa chơi
Nề chi tiếng lỗ với câu lời
Thơ vầy nếu được cùng vui đối
Mới thấy quân bình bác Quỷ ơi

Hoa Người Mới Quý Hơn Thơ

Hoa người đẹp nết mặn mà hương
Sánh với muôn thơ tất chịu nhường
Thơ lắm dung nhan bày sặc sỡ
Hoa giàu tình cảm lộ chân phương
Thơ còn bút gọt lời đem chuốt
Hoa chẳng tay cân vẻ lấy lường
Thơ nếu là niêm, vần, luật, ý
Hoa thời tim, óc, thịt, da, xương

Việt Đường
(01/06/2009)

VĐ xin cám ơn các thi hữu LTĐQB, Ngô Phủ, Từ Thanh Hà và nhà thơ Cù Hoà Phong đã họa thơ. Do một số diễn đàn cho bài lên chậm cho nên đến sáng nay VĐ mới đọc được các bài họa của 3 trong 4 quý vị. Vì vậy câu cuối của bài họa "HNMQHT" của VĐ bị trùng vận với bài họa của nhà thơ Cù Hoà Phong, xin quý vị châm chước dùm cho.

Trân trọng.
Việt Đường

Bạn Việt Đường ơi ! Bạn Việt Đường
Giai nhân nào xứng gọi thiên hương
Cả ba yếu tố này quan trọng :
Hoa ngát, thơ hay, ẩn thịt xương !

Ha Ha đúng không?

GIAI NHÂN LÀ MỘT
ĐÓA THIÊN HƯƠNG

Người đẹp, thơ, hoa dậy sắc hương
Nửa cân, tám lạng biết ai nhường ?
Cả ba cùng ngát thơm ngàn lối,
Chẳng một kém thơm khắp vạn phương.
Chỉ tại tao nhân ham sánh đọ,
Cũng do mặc khách khoái đo lường.
Giai Nhân quốc sắc thiên hương phải
Gồm đủ: Thơ, hoa lẫn thịt xương

Đúng không hả bác Việt Đường?

LTTĐQB aka Đồ Quỷ