Mai mốt rảnh YH sẽ chỉ anh VĐ trồng hoa, trồng rồi sẽ mê hoa hơn mê thơ đó... (Yên Hà)
Hoa Và Thơ
(ngẫu hứng cảm đề)
Hoa dù đậm sắc dậy mùi hương
Đem sánh cùng thơ tiếng phải nhường
Hoa đẹp muôn màu giăng vạn nẻo
Thơ xinh đủ vẻ trải ngàn phương
Hết mùa hoa úa giờ khôn đoán
Cả kiếp thơ bay hạn khó lường
Hoa nếu là tiền, công sức bỏ
Thì thơ là óc, máu và xương
Việt Đường
(30/05/2009)
Xin phép Việt Đường họa tếu chơi
Anh em chớ kể lỗ hay lời
Miễn thơ thú vị là ta lãi
Có đúng hay không Bác Việt ơi?
CÓ LẼ HOA QUÝ HƠN THƠ
Hoa hơn thơ bởi có thiên hương
Vì vậy thơ kia phải nhịn nhường
Hoa nở đầy trời thơm khắp nẻo
Thơ nằm trong óc đẹp hà phương?
Thơ do người tạo không ai biết ?
Hoa được trời sinh khó kẻ lường ?
Hoa lạc hoa khai nên bất tử
Thơ tồn thơ thất vẫn không xương !
Chỉ vui thôi mà chứ không có ý đối đầu đâu bạn ạ!
LTĐQB
Họa :
Ai đem nét đẹp, đổi mùi hương
Có phải trăng treo, tuyết phải nhường
Cực nhọc gió lùa, qua khắp nẻo
An nhàn mây đẩy, đến muôn phương
Hương thơm cỏ lạ, khôn ai đoán
Ngào ngạt hoa xưa, chẳng phải lường
Ðã biết gai hồng, nên phải bỏ
Ai mà theo bám, nát da xương
Cù Hòa Phong
31/5/2009
Thái Dương Thành, JUN-01-09
Bài thơ hay ! Xin được dịp họa lại với Việt Đường :
HOA VÀ THƠ
HOA thể hiện ngàn ngàn sắc hương.
THƠ trăm triệu ý có đâu nhường.
HOA khoe vũ trụ thơm muôn kỷ,
THƠ tán thiên nhiên đẹp vạn phương.
HOA úa quăng đi thương chẳng xiết,
THƠ hay trữ lại quý khôn lường.
HOA càng biết nói gai càng nhọn,
THƠ cũng nào vừa đâm thấu xương.
TDT, JUN-01-09
Ngô Phủ
Chào quý anh chị. Chúc vui khoẻ luôn. Xin phép anh Việt Đường và quý vị cho Hà góp họa vui. Kính
Hoa Và Thơ
Hoa thời vạn sắc với muôn (*) hương
Thơ cũng như Hoa biết nhún nhường
Hoa đẹp sinh tình người tứ xứ
Thơ hay tức cảnh khách muôn (*) phương
Hoa còn thể hiện lòng nhân ái
Thơ cũng bày phô sự gạt lường
Hoa tặng cho đời muôn (*) ý sống
Thờ nào như vẹm, lưỡi không xương !
(*) Xin cứ cho đây là điệp tự.
Từ Thanh Hà, 6-1-09
Lạc Thủy xin ngài cứ họa chơi
Nề chi tiếng lỗ với câu lời
Thơ vầy nếu được cùng vui đối
Mới thấy quân bình bác Quỷ ơi
Hoa Người Mới Quý Hơn Thơ
Hoa người đẹp nết mặn mà hương
Sánh với muôn thơ tất chịu nhường
Thơ lắm dung nhan bày sặc sỡ
Hoa giàu tình cảm lộ chân phương
Thơ còn bút gọt lời đem chuốt
Hoa chẳng tay cân vẻ lấy lường
Thơ nếu là niêm, vần, luật, ý
Hoa thời tim, óc, thịt, da, xương
Việt Đường
(01/06/2009)
VĐ xin cám ơn các thi hữu LTĐQB, Ngô Phủ, Từ Thanh Hà và nhà thơ Cù Hoà Phong đã họa thơ. Do một số diễn đàn cho bài lên chậm cho nên đến sáng nay VĐ mới đọc được các bài họa của 3 trong 4 quý vị. Vì vậy câu cuối của bài họa "HNMQHT" của VĐ bị trùng vận với bài họa của nhà thơ Cù Hoà Phong, xin quý vị châm chước dùm cho.
Trân trọng.
Việt Đường
Bạn Việt Đường ơi ! Bạn Việt Đường
Giai nhân nào xứng gọi thiên hương
Cả ba yếu tố này quan trọng :
Hoa ngát, thơ hay, ẩn thịt xương !
Ha Ha đúng không?
GIAI NHÂN LÀ MỘT
ĐÓA THIÊN HƯƠNG
Người đẹp, thơ, hoa dậy sắc hương
Nửa cân, tám lạng biết ai nhường ?
Cả ba cùng ngát thơm ngàn lối,
Chẳng một kém thơm khắp vạn phương.
Chỉ tại tao nhân ham sánh đọ,
Cũng do mặc khách khoái đo lường.
Giai Nhân quốc sắc thiên hương phải
Gồm đủ: Thơ, hoa lẫn thịt xương
Đúng không hả bác Việt Đường?
LTTĐQB aka Đồ Quỷ