7 tháng 5, 2016

Những Bài Thơ Viết Cho Bạn NVS

Trước và sau khi NVS, 1 người bạn của tôi qua đời, tôi có sáng tác 1 số bài thơ cám cảnh và ai điếu. Bài "Tâm Thư Điếu Bạn" (được viết theo thể song thất lục bát) thì hẳn là 1 số bạn hữu liên kết trên facebook đã từng đọc qua, nhưng những bài khác thì có lẽ là chưa bao giờ.

Hôm nay ngồi lục lại chồng thơ cũ, tôi xin gom tất cả những bài thơ viết cho người bạn đã khuất và sắp xếp chúng theo thứ tự từ cũ đến mới để đăng lên đây, vừa gọi là lưu niệm, vừa là những nén nhang thắp gởi cố nhân. Nếu có sơ suất gì, mong bạn hữu xa gần viết thư góp ý hoặc thông cảm giùm cho.

Thân mến.


Bài thơ đầu tiên dưới đây được mở đầu bằng 4 câu thơ thất ngôn tứ tuyệt như là 1 lời giới thiệu về những gì mình sắp nói đến. Kế đó là 1 bài thơ Đường Luật (thơ thất ngôn bát cú có đối) vừa là hỏi, vừa là tả thán, viết thay người bệnh :

1-
Nghe lời bác sĩ mới cho hay
"Sáu tháng bằng không chín chục ngày"
Bạn sẽ về trời yên nghỉ giấc
Tôi buồn.. giấy bút lại tìm vay

Sao Trời Đành Đoạn ?
(gửi NVS)

Đời người ngắn quá phải không mi
Bạc có trăm kho chẳng giúp gì
Sống chửa làm cho hồn giải thoát
Bệnh nào đổi được cảnh phân ly
Thương con bé bỏng chân giường nép
Khóc vợ xanh xao góc cửa tỳ
Cõi Phật huyền vi đâu tưởng đến
Sao Trời nỡ ép gót ra đi ?

Việt Đường
(21/04/2012)

Bài thơ đăng lên được ít lâu thì có 1 người bạn nữ trong nhóm thơ ghé vào họa chia sẻ :

Chia buồn cùng bạn anh VĐ :

Đời người ngắn ngủi

Trong đời bệnh tử quấy chi mi
Ập đến nào hay thật khổ gì
Chưa cạn niềm vui đành vĩnh quyết
Cho sầu tiếng khóc hận từ ly
Phu thê lỡ khúc vong lời hẹn
Phụ tử thương tâm bẻ gánh tỳ
Chẳng trọn đường trần đau chất ngất
Xót người ở lại tiễn ai đi

Shiroi
27/04/2012


Đăng bài thơ lên được 16 hôm thì nhận được tin bạn mất, đúng 1 ngày sau buổi bầu cử tổng thống rầm rộ vòng 2 tại Pháp. Còn nhớ hôm đó là thứ Hai, ngày 07/05/2012, ngày tôi đang lấy nghỉ "bắc cầu", do thứ Ba 08/05 hôm sau chính là ngày lễ tưởng niệm "Victoire 1945" ở Pháp.

Sau khi cùng 1 số bạn hữu vào bệnh viện nhìn mặt bạn lần cuối, lúc về nhà, quá cảm xúc, tôi liền ngồi xuống hoạ lại bài "STĐĐ" trên đây như sau :

2-
Bệnh tình dẫu nặng có nào hay
Chủ Nhật vào thăm mới một ngày
Bạn đã xa lìa sau ít tiếng
Giã từ cõi thế nhọc nhằn vay

Dòng Thơ Tiễn Bạn
(Tiễn bạn NVS, vừa ra đi sáng nay ở bệnh viện Argenteuil)

Ngó vợ con mày lệ ướt mi
Nghe gan ruột thắt xót như gì !
Tai ù bởi tiếng gào sum họp
Cổ nghẹn vì lời khóc biệt ly
Mới thế gian ngồi trà tửu luận
Đà tiên cảnh bước thuỷ sơn tỳ
Dòng thơ tiễn bạn trời xa khuất
Thuận kiếp an bài nhẹ nhõm đi

Việt Đường
(07/05/2012)

Và cũng như bài sáng tác đầu tiên, sau khi đọc xong, người bạn Shiroi lại ghé đến hoạ chia sẻ :

Shiroi xin chia buồn cùng anh VĐ và gia đình người khuất bóng

Người về lối Phật bạn chưa hay
Mới đó mà sao hết đếm ngày
Kẻ ở lòng đau trào ngấn lệ
Dương trần rũ sạch phủi đời vay

Tiễn người

Đứng nhìn dạ xót kẻ hoen mi
Mặn đắng ai hay biết nói gì
Nẻo thế bi thương giờ tiễn biệt
Đường trần thống khổ cảnh chia ly
Thất tình đã phủi bao sầu nén
Lục dục vừa thôi bấy hận tỳ
Khấn vái hồn siêu miền Cực Lạc
Thanh nhàn xin hưởng chốn tìm đi

Shiroi
07/05/2012

Có lẽ nhận thấy những gì mình muốn chia sẻ về sự ra đi của bạn là chưa đủ, cho nên đến ngày nghỉ hôm sau, tôi liền ngồi xuống viết 1 mạch bài thơ song thất lục bát dưới đây để điếu bạn :


3-
Tâm Thư Điếu Bạn
(gởi bạn NVS)

Tân tổng thống Pháp vừa đắc cử
Thì xuôi miền lữ thứ mày đi
Khi đang bốn bảy xuân thì
Bỏ thân hữu đứng lệ mi tuôn dòng

Người tiếc nhớ, kẻ trông buồn thảm
Vợ ôm mày nói nhảm, khóc điên
Dường trên cũng nhuốm ưu phiền
Cho mưa kéo lại phủ đen kín trời

Mày nhắm mắt chẳng lời từ tạ
Điềm nhiên nằm vẻ đã ngủ say
Ngầm quy phận số an bài
Lìa xa cõi thế rủi may không màng

Quăng gánh nợ giàu sang rượt đuổi
Nặng u sầu, hận tủi ngổn ngang
Hồn siêu thoát nẻo thiên đàng
Sau cơn bệnh tật đa mang tháng ngày

Yên nghỉ nhé, phố mây biển núi
Phật môn vùi sớm tối kệ kinh
Có thiêng phò vợ con mình
Đường trần vững bước điêu linh, hiểm nghèo

Lời phúng điếu gởi theo gió cả
Cầu chúc mày nghiệt ngã rồi quên
Thong dong hưởng lạc cửa thiền
Tơ lòng cởi bỏ triền miên kiếp này

Việt Đường
(08/05/2012)

Hai hôm sau thì 1 bài thơ thất ngôn khác lại được ra đời, nhưng lần này thì nhẹ nhàng và triết lý hơn... Dường như bài thơ có ý muốn vỗ về, an ủi người đã khuất vậy :


4-
Đời Người
Như Chiếc Lá Thu Rơi

Gẫm cuộc hành trình đến với đi
Người như chiếc lá có hơn gì
Lá xanh óng ả rồi tàn úa
Ngủ giấc miên trường phút biệt ly

Nhắm mắt là xuôi cõi vĩnh hằng
Tan vào vũ trụ điệp trùng giăng
Hòa mình gió cả, mây ngàn lướt
Lảo đảo thiên di tựa cánh bằng

Lá lại đơm cành, nụ trổ hoa
Xuân sang, hạ đến, nối thu qua
Vòng quay cứ thế lăn tròn mãi
Sống thác luân phiên dưới nắng tà

Bạn đã yên nằm, tới lượt tôi
Mai kia rũ bóng cuối chân đồi
Trần gian trút hết từng lo nghĩ
Chấp nhận đường về cát bụi thôi

Việt Đường
(10/05/2012)



Bài thứ 5 là 1 bài thơ Đường Luật trắc vận, khi tác giả nghe ai đó thầm thì câu "Đúng là trời kêu ai nấy dạ" não nuột bên tai :

5-
Sống Chết Âu Là Theo Số Mệnh
(tưởng tiếc bạn NVS)

Sống chết âu là theo số mệnh
Trời kêu thật khó không vâng lệnh
Vừa nom mạnh mẽ dáng yêu đời
Đã ngó xanh xao người hãi bệnh
Gậy chống chân lê thở nhọc nhằn
Tay xuôi mắt khép nằm đờ đễnh
Rồi về... mất hút chẳng chào câu
Cát bụi trôi vào dòng thập thễnh

Việt Đường
(26/05/2012)



Bài thơ thứ 6, và cũng là bài thơ cuối cùng được viết, là lúc trên đường từ Munich (Đức) về lại Paris sau 2 tuần du ngoạn các nước trong vùng Balkans với VPLĐXH. Dù không thể có mặt được trong buổi lễ nhưng tôi cũng cố gắng hoàn tất bài thơ để khi về tới nhà là đăng lên gởi đến bạn. Vì... dù cách mặt nhưng làm sao có thể xa lòng được, S. nhỉ ?!

6-
Giỗ 100 Ngày Điếu Bạn

Trăm buổi chia tay... tính đến giờ
Ôn về kỷ niệm ngỡ nằm mơ
Thương mày bệnh nặng qua đời sớm
Cúng bạn mồ yên trả kiếp hờ
Một nén hương nồng rưng rức lệ
Đôi hàng chữ đắng dạt dào thơ
An nhàn cửa Phật cầu nương mãi
Tựa khói chùa am tỏa bến bờ

Việt Đường
(26/08/2012)

Viết xong ngày 25/02/2013.
Việt Đường

1 tháng 5, 2016

Tự Dưng


Mai Về Vũng Áng


Nhìn về bãi cát bỏ hoang
Ngàn sau Vũng Áng mình mang tủi hờn

François Trần

Ngàn sau những kẻ bất nhơn
Bị đời nguyền rủa chẳng còn đất dung !

Việt Đường