14 tháng 4, 2011

Từ Em Ta Hiểu

Từ Em Ta Hiểu

Ta nhớ em nhiều có biết không
Nhớ như thác lũ cuốn trên sông
Như đêm chờ sáng, ngày trông nắng
Nỗi nhớ sắt se đến tận cùng

Ta đã yêu em suốt mấy mùa
Yêu cuồng, yêu đắm mối tình thơ
Yêu như gió hát, trăng rao mộng
Yêu tựa đàn khuya dạo tiếng mưa

Ta đã vì em trẩy ước ao
Ở khi tỉnh giấc, lúc chiêm bao
Cưu mang nỗi khát khao sâu thẳm
Giá một lần thôi được có nhau

Em đã cho ta thấu hiểu rằng
Đâu là hạnh phúc cõi trăm năm
Đâu là khắc khoải, là mong đợi
Ở buổi phân ly vướng lụy trần

Việt Đường
(14/06/2006)

Làm Thơ

Làm Thơ

Thơ là nghiệp dĩ lẫn cơ duyên
Nếu viết, viết lời của trái tim
Ý tưởng chân thành làm kẻ mến
Ngôn từ sâu sắc khiến người khen
Tiếng tăm dẫu chẳng điều mơ ước
Danh vọng dù không đích vói tìm
Học hỏi, sửa sai khôn nản chí
Dần dà sẽ có được niềm tin

Việt Đường
(02/06/2006)

Bao Giờ Mộng Kết Duyên Ơi ?

Bao Giờ Mộng Kết Duyên Ơi ?

Mấy tháng trường rồi vắng bóng nhau
Nhớ si tiếng nói với câu chào
Đâu hoa biệt dạng từ ngày ấy
Nào ngọc vô thanh tự buổi nao
Khát cánh môi nồng e ấp gửi
Thèm bàn tay ấm thẹn thùa trao
Vấn vương, xao xuyến chùng tâm khảm
Bao thuở duyên ơi kết mộng đào ?

Việt Đường
(30/05/2006)

13 tháng 4, 2011

Tục Lụy Tình

Tục Lụy Tình

Anh rũ hạt mưa đột vách tim
Chao hồn, rẫy nhớ đọng thôi miên
Tìm quanh chút tĩnh ngăn vô thức
Mà lạ .. vẫn giao hoà tiếng em

Mủ nhớ như sinh sản, nảy mầm
Rủ rê cù cựa ý trăm năm
Quay lưng, nhắm mắt - vô phương trốn !
Tẩy rửa (Gột sao hết bụi phàm ?)

Thì mặc ! Lòng đây cứ bạo hình !
(Luân hồi còn động giấc ba sinh)
Mồ yên mả đẹp may ra thoát
Lai khứ khứ lai tục lụy tình

Việt Đường
(29/05/2006)