Hiển thị các bài đăng có nhãn Từ Thơ Đến Nhạc. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Từ Thơ Đến Nhạc. Hiển thị tất cả bài đăng

26 tháng 1, 2019

Lộc Hưng Ơi ! Thương Lắm...

Lộc Hưng Ơi ! Thương Lắm...
Sáng tác và trình bày: ca nhạc sĩ Huỳnh Thu Vân


Biết nói gì khi phố xá tan hoang
Vườn rau xanh nay xơ xác điêu tàn
Lộc Hưng đầy bàng hoàng, thảng thốt
Lộc Hưng vang rền tiếng oán than

Tết năm này dân tôi biết về đâu
Nhìn con thơ mà lòng thấy úa sầu
Tiếng chuông chiều không còn vang vọng nữa
Giáo đường kia thôi im bóng từ đây

Lộc Hưng, ôi Lộc Hưng ơi
Còn đâu nữa những ngày êm đềm ấy
Còn đâu nữa những bữa cơm sum vầy
Bên tiếng cười con trẻ thơ ngây

Việt Nam, ôi Việt Nam ơi
Thanh bình rồi, dân càng thêm thống khổ
Và tang thương vẫn mãi chất chồng
Khi đất nước này còn lắm những bất công

Hãy kết đoàn, vai sát vai nhau
Hãy nắm tay làm nên điều nhiệm mầu
Diệt cường quyền hung tàn, bạo ác
Giành lại công bằng cho dân tộc Việt Nam!

Huỳnh Thu Vân 

1 tháng 12, 2018

Nước Mắt Thủ Thiêm, Huỳnh Thu Vân

Nước Mắt Thủ Thiêm
Sáng tác và trình bày: ca nhạc sĩ Huỳnh Thu Vân


Hôm nay tôi về, nghe lại chuyện Thủ Thiêm
Nỗi oan khiên nghẹn ngào trong tiếng nấc 
Người dân tôi, tay không còn tấc đất 
Sống lang thang, không biết phải về đâu?

Bao năm qua rồi, trôi dạt đời bể dâu
Hạnh phúc đơn sơ vỡ tan cùng giông tố 
Nước mắt Thủ Thiêm mang nặng niềm thống khổ 
Nỗi đau thương này có thấu đến trời cao?

Thủ Thiêm ơi, ôm hận đến ngàn đời
Khắp nơi nơi mãi vọng vang tiếng khóc
"Mày cần nhà hay là cần mạng sống"
Câu hỏi này biết trả lời sao đây?

Thủ Thiêm ơi, bao giờ sẽ đổi thay
Để dân tôi sống cuộc đời yên ấm
Cho em thơ, mặt rạng ngời tươi thắm
Khi xuân về trên mảnh đất Thủ Thiêm

Huỳnh Thu Vân

25 tháng 11, 2018

Trả Lại Dân Tôi, Thơ Trùng Quang Hoài Nam, nhạc và trình bày Huỳnh Thu Vân

TRẢ LẠI DÂN TÔI
Thơ: Trùng Quang Hoài Nam
Nhạc và trình bày: Huỳnh Thu Vân


Trả lại dân tôi thôn xóm thái hoà xưa
Đồng lúa trĩu bông đón ngày mùa thơm ngát
Và trong gió, tiếng ai hò man mác
Những buổi chiều về nghe thật thiết tha

Trả lại dân tôi vùng trời biển bao la
Trong sạch, dịu êm với một màu xanh thẫm 
Từng đoàn ngư dân sáng chiều ra cùng biển 
Mang cá tôm về xây dựng tương lai

Trả lại dân tôi, trả lại dân tôi 
Người mẹ Việt Nam không còn mang thương tích 
Rừng lại xanh lá, chim muông về ríu rít
Thành phố rộn ràng, tiếng chào hỏi xôn xao

Trả lại dân tôi, trả lại dân tôi
Mảnh đất cha ông, quân thù đang giày xéo
Trường Hoàng Sa đó đứng cùng Chi Lăng Ải 
Trang sử kiêu hùng vẫn đậm nét không phai

Trả lại dân tôi quyền tự chủ, tự do 
Được nói, được nghe và quyền được thấy
Trả lại dân tôi ngày trời Nam lộng lẫy 
Anh em sum vầy một tổ quốc Việt Nam

3 tháng 11, 2018

CHIẾC GIÀY THỦ THIÊM, thơ Từ Kế Tường, nhạc & trình bày Huỳnh Thu Vân

CHIẾC GIÀY THỦ THIÊM 
Thơ: Từ Kế Tường
Nhạc & trình bày: Huỳnh Thu Vân



Nguyên tác:
CHIẾC GIÀY CỔ TÍCH CỦA CÔ GÁI THỦ THIÊM

Em lớn lên ở vùng đất Thủ Thiêm
Thời tuổi nhỏ chơi đùa cùng ruộng rẫy
Mảnh đất cha ông bùn lầy ngập chân con gái
Gió qua sông Sài Gòn, theo con phà cũng đẫm mùi hương

Hai mươi năm vùng đất nghèo lên phố, lên phường
Cô gái ước mơ đổi đời như trang cổ tích
Tới tuổi mang giày, làm duyên, tinh nghịch
Đã mong chờ chàng hoàng tử tới ướm thử vừa chân

Bỗng chốc tan hoang mảnh đất cha ông
Ngôi nhà cũ cũng lạc trôi theo thời dâu biển
Cô gái trở thành nạn nhân của phường lấn chiếm
Uất nghẹn 20 năm một tấn trò đời

Bao nhiêu dồn nén, bao nhiêu oan khiên, bao nhiêu nước mắt tuôn rơi
Người dân Thủ Thiêm sống dở, chết dở đòi công bằng, đòi trắng đen phải trái
Từ ánh mắt già nua, đến trẻ con thơ dại
Lầm lũi những phận người, lầm lũi những oan khiên

Xin lỗi dân không thể là cây đũa phù phép của thần tiên
Kẻ chiếm đất của dân phải cúi đầu nhận tội trước cán cân công lý
Củi phải vào lò, đốt sạch hết những trò ma mị
Đừng thử thách lòng dân vì cô gái ấy đã ném giày

Chiếc giày không phải trong cổ tích mà của chuyện thật hôm nay
Chuyện của Thủ Thiêm nghẹn lòng người cả nước
Đường bay của chiếc giày đã rơi khi chưa tới đích
Một gương mặt người đại diện nỗi oan khiên

Cô gái ơi, cô gái dũng cảm đất Thủ Thiêm
Chiếc giày nhỏ em ném tung những điều uất ức
Ngày mai đây hình ảnh của em sẽ đi vào trang sách
Phía sau em sẽ hiện rõ những mặt người.

(Đêm trong bệnh viện Đa khoa KVLK 20-10-2018) 
Từ Kế Tường

Phổ bản:
CHIẾC GIÀY THỦ THIÊM

Em lớn lên với vùng đất Thủ Thiêm 
Tuổi ấu thơ chơi đùa cùng ruộng lúa
Mảnh đất ông cha bùn ngập chân lầy lụa
Gió qua sông Sài Gòn theo phà đẫm mùi hương

Qua mấy mươi năm một ngày chợt tang thương
Mảnh đất cha ông mất theo trò dâu biển
Nơi nhà cũ bọn cường hào lấn chiếm
Điêu đứng những phận người nặng trĩu nỗi oan khiên

Bao nhiêu phẫn uất và nước mắt tuôn rơi
Chuyện của Thủ Thiêm làm đau xót lòng người
Bỉ ổi trò đời đổi một câu xin lỗi
Mặc bao mảnh đời tan tác kiếp nổi trôi

Ôi yêu sao cô gái đất Thủ Thiêm
Giày nhỏ em bay để tìm công lý
Cùng bao người em đi vào thế kỷ
Thật tự hào người con gái Việt Nam

Huỳnh Thu Vân