Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ 8 chữ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ 8 chữ. Hiển thị tất cả bài đăng

22 tháng 6, 2018

Niềm Hy Vọng Một Ngày Mai Tươi Sáng


Niềm Hy Vọng
Một Ngày Mai Tươi Sáng

Những tiếng nói đã cất lên mạnh mẽ
Những đôi chân cũng hăng hái xuống đường
Hướng một lòng đi bảo vệ quê hương
Thành hay bại vẫn ngời cao chính khí

Dù bạo chúa chẳng nương tay trừng trị
Nhưng bóng hình miên viễn sẽ không phai
Trong trái tim muôn người Việt trong ngoài 
Đang tranh đấu cho giống nòi, xứ sở

Hào khí ấy mong rồi đây bùng nổ 
Thành trăm nghìn đại pháo phá cùm gông
Hay nở bung thành triệu đóa hoa hồng
Trên họng súng, trên kẽm gai bạo lực

Hoa dân chủ sẽ đẩy lùi áp bức
Đã bao năm đè nặng cõi sơn hà
Và dòng người sẽ theo gót Kinh Kha
Trừ diệt ác, đứng lên thề sống mái

Rồi lãnh thổ thuộc về ta mãi mãi 
Chẳng riêng ai, cũng chẳng cống dâng ai
Mà nghìn xưa tiên tổ đã miệt mài
Dày công giữ, đắp bồi và khai phóng

Rồi bác ái sẽ lan tràn cuộc sống
Quyền con người được tôn trọng, chở che
Từ năm châu lũ lượt kéo nhau về
Con cháu Lạc kề vai xây dựng nước

Một chính thể tài năng và đạo đức
Yêu tự do, công lý được ra đời
Do dân bầu cùng hưởng ứng muôn nơi
Mang no ấm, phồn vinh cho tổ quốc

Việt Đường
(22/06/2018)

28 tháng 1, 2018

Những Đóa Từ Tâm (15)

Những Đóa Từ Tâm (15)

01- Nhàn Du

Trưa nay ấm áp dạo chơi
Trên đường vắng vẻ, dưới trời bình yên 
Nghe bao mệt mỏi, ưu phiền
Tan vèo trước cảnh thiên nhiên tuyệt trần

Việt Đường
(04/12/2017)

02- Lời Tạ Tội

Từ ngày về nước tiễn ba
Chưa lần trở lại quê nhà ghé thăm 
Đành xin gửi nén hương trầm
Mong Người thứ lỗi tháng năm vô tình

Việt Đường
(05/12/2017)

03- R.I.P. Johnny Hallyday

Tiễn người ca sĩ hào hoa
Về nơi cảnh giới nhạt nhòa khói sương 
Chúc anh yên giấc vô thường
Giữa bao sầu nhớ, tiếc thương cõi trần

Việt Đường
(07/12/2017)

04- Giáng Sinh Sắp Về

Giáng Sinh sắp sửa sang rồi đó
Với Chúa trời cao xuống ngự trần
Lộng lẫy đèn hoa giăng đón bước
Cho hồn náo nức ngỡ vào xuân

Việt Đường
(09/12/2017)

05- Thời Tiết Khó Lường

Tối qua mưa rả rích trời
Sáng nay tuyết trắng rụng rơi khắp đàng
Trưa về nắng đổ chói chang
Chiều lên chẳng biết xóm làng ra sao?

Việt Đường
(10/12/2017)

06- Ngỡ

Nửa đêm thức giấc nhìn trời
Thấy vầng trăng tỏ rụng rơi bên đàng
Đưa tay vớt ánh dạ quang 
Ngỡ mình chạm khẽ bóng nàng Hằng Nga

Việt Đường
(14/12/2017)

07- Vẫn Yêu Cuộc Sống

Cuối năm việc sở bộn bề
Về khuya đi sớm lạnh tê tái người
Song ngoài vẫn ráng cười tươi
Vẫn yêu cuộc sống chẳng lười biếng than

Việt Đường
(14/12/2017)

08- Vô Ngôn
(tặng anh Nguyễn Vinh)

Nhìn em trong chiếc áo dài
Thấy mình ngơ ngẩn như ai hớp hồn
Thấy mình chợt hóa vô ngôn
Trước bao cảm xúc dập dồn vây quanh

Việt Đường
(17/12/2017)

09- Mừng Chúc Giáng Sinh

Chúc thân hữu lẫn gia đình
Được nhiều hạnh phúc Giáng Sinh đang về
Quên đi cuộc sống nhiêu khê
Hòa mình thế giới tứ bề vui chơi

Việt Đường
(21/12/2017)

10- Ước Gì

Ước gì mình được rảnh rang
Tiêu dao một chuyến ngang tàng đó đây
Thoát cơn bó buộc bao ngày
Cuộn vòng theo nhịp xoáy xoay dòng đời

Việt Đường
(22/12/2017)

11- Giáng Sinh Nhớ Ba

Giáng Sinh say đắm cuộc vui
Nhưng lòng không khỏi bùi ngùi nhớ Ba
Vẫn kia hình bóng chưa nhòa
Vẫn kia ánh mắt thiết tha độ nào

Thân dù phiêu giạt nơi nao
Tình thâm cốt nhục luôn dào dạt mang

Việt Đường
(24/12/2017)

12- Cảm Ơn Đệ Muội
(Gửi FD & TD)

Cảm ơn đệ muội tận tình
Năm nào đến lễ Giáng Sinh cũng thường
Cửa nhà sắp đặt yêu thương
Dành nơi họp mặt bạn đường cố tri

Việt Đường
(25/12/2017)

13- Chữ Nghĩa, Cảm Ơn Mi

Cảm ơn chữ nghĩa vì ta
Hằng luôn gắn bó đậm đà bên nhau
Hằng luôn ý hiệp tâm đầu
Ngày mưa tháng nắng dài lâu sánh cùng

Việt Đường
(25/12/2017)

14- Mừng Sinh Nhật Mẹ
& Mừng Năm Mới Dương Lịch 2018

Chào mừng sinh nhật mẹ yêu
Thành tâm kính chúc muôn điều bình an
Sống vui, sống thọ, sống nhàn
Bên đàn con cháu chứa chan nghĩa tình

Cùng xin chúc lộc, khang ninh
Đến toàn thân hữu, gia đình năm sang

Việt Đường
(31/12/2017)

15- Ngã Bệnh

Ta ngã xuống sau bao ngày chống chọi
Lũ ma tà vi khuẩn xếp hàng quanh
Cưỡi trên lưng, cười điên dại hoành hành
Không thương tiếc kẻ đang chìm mê sảng

Việt Đường
(07/01/2017)

16- Cúm

Ba hôm bị cúm hoành hành
Nằm ì một chỗ, cơm canh chẳng màng
Ai ngờ dũng sĩ dọc ngang
Gặp vi khuẩn cũng chổng càng nằm thôi

Việt Đường
(09/01/2018)

17- Hồi Sinh

Dường như thể xác hồi sinh
Sau hai hôm được tận tình nghỉ ngơi
Sáng nay thấy nắng bên trời 
Vàng hanh bay lượn buông lơi câu chào

Việt Đường
(10/01/2018)

18- Gợi Nhớ Tết Xưa

Nghe nhà bàn tán xôn xao
Đón mừng Tết đến mà nao nức lòng
Mà khơi sống dậy mênh mông 
Dư âm rộn rã Tết nồng nàn xưa

Việt Đường
(19/01/2018)

19- Mưa Sầu

Sáng nay mưa rả rích trời 
Mây đan lặng lẽ, gió trôi hững hờ
Cho sầu nhuộm kín vần thơ
Ướt hồn lữ khách thẫn thờ về ngang

Việt Đường
(20/01/2018)

20- Quân Tồi

Thanh, Thăng rõ mặt quân tồi
Trước vành móng ngựa ỉ ôi khóc oà
Xét về khí phách thua xa
Hồng nhan Mẹ Nấm bị tà quyền giam

Việt Đường
(21/01/2018)

21- Chúc Mừng Đội Tuyển Việt Nam

Chúc mừng đội tuyển Việt Nam
Tiến vào chung kết đã làm kỳ công
Gây bao cảnh tượng nức lòng 
Chiếm ngôi vô địch ước mong toại thành

Việt Đường
(23/01/2018)

22- Mừng Vui Khôn Xiết

Nếu như còn sống trên đời 
Ba tôi hẳn sẽ mừng vui vô cùng
Khi nhìn đội tuyển quê hương
Lập nên thành tích phi thường ngày nay

Việt Đường
(25/01/2018)

23- Như Người Đang Yêu

Trưa nay nắng ấm đơm cành 
Eiffel ngửa mặt long lanh như cười 
Nghe lòng tràn ngập vui tươi 
Bình yên, thanh thản như người đang yêu

Việt Đường
(26/01/2018)

24- Hãy Trở Thành Vô Địch

Vượt qua lắm gian nan
Để vươn mình đến đích 
Thì nay đích đã gần 
Hãy trở thành vô địch!

Việt Đường
(27/01/2018)

25- Xem Chung Kết Giải U23

Bắc thang lên hỏi ông Trời
"Có xem trận bóng nước tôi không nào?"
Trời cười "Đâu chỉ mình tao
Cả thiên giới cũng đang hào hứng xem!"

Việt Đường
(27/01/2018)

26- Cù Sinh & Cù Hè

Cù Sinh cùng với Cù Hè 
Một thời vang bóng say mê lòng người 
Bây giờ đã biệt mù khơi
Mất còn ai biết cuộc đời về đâu?

Việt Đường
(27/01/2018)

27- Nhớ Sơn Hà

Chiều nghiêng nghiêng bóng xác xơ
Mây bay lướt thướt giăng mờ nẻo xa
Miên man nỗi nhớ sơn hà
Từ đâu xâm chiếm hồn ta khôn cùng

Việt Đường
(28/01/2018)

31 tháng 12, 2011

Tìm Về Dĩ Vãng

Gọi Thu Đừng Khóc

Không gian hẹp cùng đi trên lối nhỏ
Vẫn chẳng lần nào ta gặp lại nhau
Hạ xa rồi cùng cơn gió lao xao
Em nuối tiếc ngẩn ngơ chiều mưa đổ

Thu cười cợt ngây ngô trên hè phố
Lá vội vàng theo ngọn gió bay mau
Em chập chờn trong những giấc chiêm bao
Anh xa tít mù khơi nào thấy bóng

Ai vẽ dáng thu sắc vàng thật mỏng
Cho em hờn mang nỗi nhớ đầy vai
Nắng u buồn không sưởi ấm đôi tay
Em nghiêng ngả trong sương chiều vắng lặng

Phố xưa cũ chỉ con đường rất ngắn
Mà như xa vời vợi tận phương nào
Chiếc lá vàng ướt áo chẳng đuổi nhau
Mưa nặng hạt, em gọi thu đừng khóc

Yên Hà


Tìm Về Dĩ Vãng

Chiều nay bước đìu hiu trên phố nhỏ
Se thắt hồn nỗi nhớ gọi tìm nhau
Lá thu vàng lộng gió cựa xôn xao
Phơ phất rụng sầu miên như thác đổ

Vẫn còn đấy loanh quanh dài con phố
Hương tóc nào thơm ngát lúc về mau
Khoé môi cười tươi tắn đẹp dường bao
Từng hứa hẹn trăm năm cùng đối bóng

Dòng dĩ vãng nhạt nhoà đan áo mỏng
Tựa mưa rào kết hạt nhỏ bờ vai
Nghe linh hồn thở hắt vuột tầm tay
Bỏ ta đứng giữa không gian chết lặng

Ôi diễm phúc đời người sao quá ngắn
Biết tìm đâu say đắm phút giây nào ?
Biết tìm đâu ưu ái thuở còn nhau ?
Rưng rức lệ suối lòng dường bật khóc..

Việt Đường
(18/11/2008)

5 tháng 8, 2011

Vẫn Giữa Dòng Nhau

Vẫn Giữa Dòng Nhau

Trên biển nhớ
nghe dòng xoay mỏi mệt
Chảy ưu tư qua vạn nhánh sông buồn

Tình vẫn đó..
mà tình xa biền biệt
Cuốn ta vào giữa định mệnh mù sương

Em thánh nữ
nhốt đời ta lãng khách
Đi về đâu.. cũng trôi giạt phương em

Say diệu ngữ
rót từ tâm trinh bạch
Khúc mê cung dạo êm ả trong đêm

Yêu vô hạn
.. trong tận cùng vô hạn
Trái tim si như ở thuở ban đầu

Dòng giao cảm
đổ về ai.. bất tận
Mùa ái ân.. mơ tha thiết đời nhau

Việt Đường
(06/11/2007)

2 tháng 8, 2011

Trên Nhịp Cầu Duyên

Trên Nhịp Cầu Duyên

Thật khó nghĩ khi nhịp cầu duyên mệnh
Cứ miên man mời gọi tiếng vô thường
Muốn băng qua nhưng ngại bước tai ương
Nên lấn cấn, ngập ngừng không dám tiến

Càng trì kéo càng khát khao, quyến luyến
Như chú tằm rúc trong kén se tơ
Cứ trở trăn trong khắc khoải, mong chờ
Mơ hóa bướm tung cánh bay xa thẳm

Bướm sẽ đáp, đáp thật gần say đắm
Bên nhánh hoa phơi phới sắc xuân thì
Lượn lờ quanh thỏ thẻ mối tình si
Từ lâu lắm ôm nỗi lòng ao ước

Và hoa bướm sẽ chẳng rời nửa bước
Sẽ có nhau mãi mãi ở trong đời
Như gió trăng quấn quýt bóng ngàn khơi
Như sóng cả dạt dào ôm lấy biển..

Anh vẫn đứng trên nhịp cầu duyên mệnh
Vẫn suy tư giữa bước tiến bước lùi
Se thắt hồn niềm bất hạnh khôn nguôi
Yêu em quá và thương mình vô đỗi

Việt Đường
(11/10/2007)

19 tháng 7, 2011

Phó Mặc Dòng Trôi


Phó Mặc Dòng Trôi

Ta đã trao em nghìn câu ân ái
Em đáp lại ta thương nhớ tận cùng
Mình tặng cho nhau hương lòng trầm ngải
Và cả trăng sầu, mưa lệ rưng rưng

Ta giận mệnh duyên, bỏ thơ, lang bạt
Tìm nơi tịnh hồn, ngả giấc lãng quên
Em níu hồn ta lời hoa, tiếng mật
Rạn nứt tâm thiền, vỡ nát bình yên

Về với nhau chăng hay xa vĩnh viễn ?
Mỗi lựa chọn nào cũng trả đau thương
Biết đâu cuồng tâm, đâu là thánh thiện
Khi tình đảo điên một ngả ba đường ?

Giữa tỉnh giữa say, giữa đi giữa ở
Ta mãi phân vân bước tiến bước lùi
Giữa bờ ăn năn, giữa dòng bỡ ngỡ
Đành phó cuộc đời theo sóng nổi trôi ..

Việt Đường
(15/06/2007)

13 tháng 7, 2011

Sao Mãi Vô Tình

 Sao Mãi Vô Tình

Em lừa dối ta, ta lừa dối em
Bởi tình yêu còn thắm đượm trong tim
Em đeo khắc khoải, ta ôm trăn trở
Người nhớ người như trăng nhớ sao đêm

Trốn lánh cuộc tình, lẩn tránh bóng hình
Từ lúc tà huy đến lúc bình minh
Vờ trong quên lãng, vờ ngoài đá tảng
Nhưng tự đáy hồn tên vẫn gọi tên

Biết phải làm sao lấp đầy trống vắng
Biết phải làm sao đêm sẽ như ngày
Cho tình nở hoa, cho đời thắp nắng
Người được bên người dựng một mùa say ?

Em lừa dối ta, ta lừa dối em
Như trái nhãn lồng quên mất chim quyên
Nhãn còn chín mọng, chim còn cánh rộng
Cớ mãi vô tình chẳng nối mùa duyên ?

Việt Đường
(31/03/2007)

Ta Ơi Xin Đừng ..

 Ta Ơi Xin Đừng ..

Đừng níu kéo cuộc tình vừa đánh mất
Đừng ta ơi ôm khát vọng xa bay
Để ngày đêm giữa nỗi nhớ hao gầy
Hồn quay quắt, mái đầu thêm nhuốm bạc

Đừng chìm đắm trong bờ mê, bến giác
Khi hai phương chẳng thể sánh duyên đôi
Để dòng thơ mải miết rót ngậm ngùi
Lời than vãn của giòng sông lạc hướng

Đừng theo đuổi bụi phù vân, gió chướng
Thả mảnh đời trên ngọn sóng tương tư
Đừng hoài mong, đừng trông ngóng, đợi chờ
Khi định mệnh đã từ đây sắp đặt ..

Rằng biển hạnh sẽ xuôi miền bát ngát
Và sông đau sẽ vĩnh viễn lạc loài
Nhớ về người khi nắng nhạt, chiều phai
Vầng trăng khuyết ghì trọn đời tan tác

Cung tình ái sẽ không còn tiếng hát
Khúc đàn yêu sẽ lỗi nhịp, dây chùng
Nẻo đường xưa lạc dấu tích yêu thương
Và hoài niệm đọng miệt mài cay đắng

Việt Đường
(29/03/2007)

1 tháng 7, 2011

Dư Cảm


Dư Cảm

Em vẫn thế, vẫn là em ngày ấy
Suối tóc dài đen nhánh xoã bờ vai
Mắt bồ câu, e ấp dáng trang đài
Làn môi thắm thơm tho mùi hoa sữa

Em vẫn thế, vẫn là em từng thuở
Cười hồn nhiên giọng chim sáo trưa hè
Để khi về anh ngây ngất, si mê
Chân men lối nhưng lòng mơ ở lại

Em vẫn thế, vẫn nàng xuân khả ái
Hương trinh nguyên như một đoá lan rừng
Lay động hồn muôn cánh gió ngàn phương
Mây quên khóc và nắng hồng thôi nhớ

Em vẫn thế, hỡi người tình duyên nợ
Ta yêu em như sóng vỗ yêu thuyền
Như phím loan mơ nối kết dây uyên
Như Từ Thức say Giáng Hương động cổ

Chiều nay bước trên đường mòn phố nhỏ
Nghe dâng dâng dòng dư cảm khôn cùng
Biết mai này người còn của ta không
Riêng ta vẫn, vẫn một lòng .. ai đó

Việt Đường
(23/01/2007)

27 tháng 6, 2011

Con Sẽ Về ..


Con Sẽ Về ..
(Kính tặng hương linh những đồng bào đã bỏ thây trên biển cả, những thuyền nhân đã một thời vượt biển, bất chấp mọi gian lao và sống chết để đến được những bờ bến tự do, những tập thể và cá nhân Hải Ngoại không ngơi nghỉ đấu tranh cho Dân Chủ & Nhân Quyền ở Việt Nam. Kính tặng quê hương xa cách nghìn trùng)

Mai tôi chết thắp giùm tôi ngọn nến
Cỗ quan tài khắc hai chữ "Việt Nam"
Và đừng khóc, đừng nói lời đưa tiễn
Để tôi đi thanh thản giữa thu ngàn

Tôi hứa sẽ, vâng, sẽ về đất Mẹ
Dẫu trăm đường, dù vạn nẻo chông chênh
Và sẽ đến, đến thật gần, bảo khẽ
Rằng "Mẹ ơi, con đã đến .. an bình !"

Từ loạn lạc trải bao mùa nắng hạn
Dòng chia đôi hai nhánh rẽ mù tăm
Tôi vẫn nhớ, vẫn khát khao tâm khảm
Được nhìn Me, dù là chỉ một lần !

Ngày chia cách tuổi vừa tròn mười sáu
Tuổi trăng rằm còn ướt mộng ca dao
Tóc còn thắm, còn thơm mùi thạch thảo
Và hồn trai còn nặng chí anh hào

Thuyền nhổ bến, tôi theo đoàn bỏ xứ
Đi thật xa .. Về đâu nhỉ ? Nào hay !
Thân chỉ biết phó dòng theo cuộc lữ
Nẻo mù khơi, xa tít tắp mây bay

Đi để thấy những mảnh đời oan nghiệt
Đồng bào tôi vất vưởng giữa biển Đông
Người bị hiếp, kẻ bị điên, bị giết
Trôi lênh đênh như lạc phách, vong hồn

Đi để hiểu, thấm nhuần câu "tỵ nạn"
Kiếp "thuyền nhân" đây đó sống lắt lay
Mã-lai Á, Phi Luật Tân, xứ Thái
Tân Gia Ba .. muôn hải đảo lưu đày

Đi để biết giá "Tự Do" phải trả :
Là nhục nhằn, là đói khát, thương đau
Sống tạm bợ trên những vùng đất lạ
Mơ ngày mai được hạnh phúc, sang giàu

Để được thế, người không ngừng cố gắng
Đem hai bàn tay trắng tự mưu sinh
Đội mưa nắng, dầm tuyết sương chẳng quản
Dốc mồ hôi, tài sức để vươn mình

Bằng nỗ lực, lòng quyết tâm sắt thép
Óc cần cù, trí nhẫn nại vô biên
Người đã đạt đích đời thường nhắm đến
Chỉ hiềm chưa .. gặp lại bóng Mẹ hiền !

Vì tranh đấu cho quê hương xứ sở
Có nhân quyền, dân chủ lẫn ấm no
Người đã thệ, nhủ dặn lòng muôn thuở
Sẽ về khi non nước đổi thay cờ

Hoặc đền đáp lúc xuôi tay, nhắm mắt
Ngày hồn thôi quay quắt mộng Kinh Kha
Đời chấm dứt kiếp viễn du lưu lạc
Về thong dong yên nghỉ giấc quê nhà
..

Mai tôi chết thắp giùm tôi ngọn nến
Cỗ quan tài khắc hai chữ "Việt Nam"
Và đừng khóc, đừng nói lời đưa tiễn
Để tôi đi thanh thản giữa thu ngàn

Tôi hứa sẽ, vâng, sẽ về đất Mẹ
Dẫu trăm đường, dù vạn nẻo chông chênh
Và sẽ đến, đến thật gần, bảo khẽ
"Mẹ Việt ơi, con đã đến .. quê mình"

Việt Đường
(04 & 05/01/2007)


24 tháng 6, 2011

Xin Em


Xin Em

Xin đừng nhốt tình tôi vào ngục thất
Xích xiềng mang như tử tội chung thân
Để thiên thu hồn héo úa, bẽ bàng
Hơi em ấm không lần say trầm tích

Xin đừng ném tình tôi vào mộ huyệt
Bỏ sau lưng trái tim thắm nguồn yêu
Để từ nay giữa đất lạnh muôn chiều
Tôi làm bạn với cỏ cây, hoa lá

Xin đừng khắc tình tôi lên phiến đá
Như người xưa đánh dấu mốc thời gian
Sau xuân xanh, hạ nắng đến thu vàng
Sương sẽ buốt đêm tôi lời thạch nhũ

Xin hãy thắt tình tôi dây duyên nợ
Lá trầu cau bó chặt hạnh nhân em
Để một lần tôi cảm được vô biên
Mùa ân ái nửa đời còn hoang phế

Việt Đường
(02/11/2006)

11 tháng 11, 2010

Mật Ước Trầu Cau

Mật Ước Trầu Cau

Khi nỗi nhớ khuyấy màn đêm sâu thẳm
Quảy túi thơ anh du giấc mơ tình
Như con thú đi tìm miền nắng ấm
Rã đời leo con dốc nợ chông chênh

Nhích cố nhích lên nấc thang duyên mệnh
Hướng chân trời loé tia sáng mong manh
Chân đã quỵ, hồn từng phen bất định
Vẫn thấy mình xốc mình dậy tiến lên

Đời sỏi đá vẫn lăn dài dưới gót
Tiếng vô tình khô khốc vọng âm xưa
Bước nối bước, đích vẫn mù tầm đến
Thực và hư đan tréo mãi mịt mờ

Nuốt vị đắng quả sầu đông luyến ái
Thả ưu tư vương vãi xuống trang từ
Nghe cô độc ngấm si bờ môi dại
Lời côn trùng tha thiết rót vần thơ

Mai sau có gặp nhau em đừng khóc
Mái tóc xanh dù đã bạc phai màu
Trong thể xác tà huy anh vẫn mượt ..
Nụ xuân tình mật ước mộng trầu cau

Việt Đường
(21/01/2006)

1 tháng 11, 2010

Em Như Cánh Én Mùa Xuân

Em Như Cánh Én Mùa Xuân

Như cánh én đem mùa xuân trở lại
Em hiện về mang hạnh phúc trên tay
Hương thơm ngát nụ lan rừng hoang dại
Bờ môi kia anh chưa uống mà say

Em đứng đó, tóc mây bồng óng ả
Mắt dịu hiền, lóng lánh cả trời thương
Hai đứa nép vào nhau, hồn nghiêng ngả
Cung tình dâng lồng lộng khúc vô thường

Mình cùng thốt lời từ tâm nóng bỏng
Những nồng nàn, yêu dấu nén đã lâu
Để bù đắp những ngày dài lạc lõng
Giữa nhớ quên, lòng gợn sóng u sầu

Như cánh én lượn trời xanh bát ngát
Mang tin yêu, đằm thắm đến muôn loài
Em soi sáng tình anh lời mặc khải
Vực đời qua ngàn thử thách, chông gai

Việt Đường
(23/11/2005)

21 tháng 10, 2010

Từ Xa Em

Từ Xa Em

 Từ xa em, đời mịt mù, trống vắng
Hoa ngậm ngùi, nắng nhỏ lệ trong mưa
Ngày trầm ngâm, đêm chong mắt thẫn thờ
Đàn lạc phách, nhạc thở dài não nuột

Từ xa em, đời gió mây heo hút
Núi nghẹn ngào, biển trăn trở, bâng khuâng
Vũ trụ xoay vần ray rứt, bẽ bàng
Trần thế đắm giấc hỗn mang, bi thiết

Từ xa em, đời ngổn ngang thương tiếc
Ngón tay vàng khói thuốc đắng nhớ nhung
Lòng cố quên bao kỷ niệm say nồng
Những thao thức chỉ đôi mình thấu rõ

Từ xa em, anh với thơ nức nở
Con chữ buồn xào xạc giấc tương tư
Mưa lòng rơi mỗi giây phút đợi chờ
Dư âm đọng giữa muôn trùng tiếc nuối

Việt Đường
(07/10/2005)

20 tháng 10, 2010

Katrina

Katrina
(Thay cho những lời chia xẻ - Kính tặng quý đồng hương, bạn hữu, thi nhân .. đang trong cảnh hoạn nạn sau cơn bão tàn khốc vừa qua)

Katrina, một cái tên thật đẹp
Nghe du dương mà hung hãn vô ngần
Em đã cướp đi bao sinh mạng người dân
Trong số đó có đồng hương tôi, da vàng, máu đỏ ?

Katrina, cái tên em nhẹ nhàng như hơi thở
Nhưng là hơi thở tử thần, đầy tà khí, yêu ma
Em đã hủy đi bao vườn tược, cửa nhà
Gia tài, xương máu của bao đời gầy dựng ?

Mississippi tiêu điều, điêu đứng
New Orleans tang tóc, đau thương
Xác người và vật nằm lăn lóc trên đường
Trôi sóng nước như những thân cây mục nát

Người còn sống lại thêm lần lưu lạc
Vỡ tổ, tan đàn, bồng bế nhau đi
Gào thét, khóc than trên bờ lũ, con đê
Thành thị hoang tàn, sông ngòi vẩn đục

Ôi những mảnh đời trầm luân, khổ nhục
Da trắng, đen, vàng cùng cảnh ngộ như nhau
"Một con ngựa đau, bỏ cỏ cả tàu"
Người xưa nói, nói giùm tôi, giùm bạn

Ai trong chúng ta đã không lần lâm nạn
Bởi chiến chinh, bởi đói khát, thiên tai ...
Ai trong chúng ta không chua xót, thở dài
Khi chứng kiến cuốn phim đời tan tác

Dòng biển người ngày mỗi ngày ào ạt
Dắt díu qua các vùng đất cận bang
Lệ ướt mi, lòng trăm mối ngổn ngang
Nương nhờ sống bên thân bằng, quyến thuộc

Những tổ chức, hội đoàn, muôn như một
Mở vòng tay nâng đỡ kẻ khốn cùng
Giúp miếng ăn, thức uống, chốn ngã lưng
Dốc công sức, tiền tài đi cứu trợ

Thảm cảnh ấy gợi bàng hoàng nỗi nhớ
Về tháng Tư khốc liệt buổi lưu vong
Đùm đế nhau giữa khói lửa mịt mùng
Người bỏ của, bỏ quê hương tìm sống ...

Sau ách nước đến tai trời táng đởm
Những nạn nhân hầu như trắng đôi tay
Nỗi đau thương hằn trên những hình hài
Trên khoé mắt, trên bờ vai run rẩy

Katrina, xin em, đừng trở lại
Đừng gieo thêm những cay đắng, oan khiên
Để bình minh được trỗi dậy sau đêm
Và sự sống bừng đâm chồi kết trái ..

Việt Đường
(27/09/2005)

5 tháng 10, 2010

Thao Thức Nhớ Em

Thao Thức Nhớ Em

Nhả ngụm khói gởi lòng mình theo gió
Khói trầm tư trôi giạt nẻo chân trời
Làn thuốc trắng, trắng như tình ta đó
Sẽ về đâu giữa thiên mệnh, em ơi ?

Sáng thức giấc mở khát khao giấu kín
Đêm xuôi dòng theo mộng tưởng lênh đênh
Yêu thương vẫn dạt dào lời sóng biển
Cửa linh hồn lồng lộng bóng hình em

Điếu thuốc cháy ấm cõi lòng hiu hắt
Ánh lập loè, soi bóng tối mênh mông
Chợt ao ước bờ môi em thơm ngát
Nụ hôn nồng thỏa nhung nhớ, chờ mong

Mưa nhỏ hạt giữa khung trời ảm đạm
Vọng cơ hồ như tiếng nấc tình ta
Giọt mưa vỡ, rưng rưng lời thương cảm
Khối tình sầu năm tháng khó phôi pha

Việt Đường
(08/04/2005)