Katrina
(Thay cho những lời chia xẻ - Kính tặng quý đồng hương, bạn hữu, thi nhân .. đang trong cảnh hoạn nạn sau cơn bão tàn khốc vừa qua)
Katrina, một cái tên thật đẹp
Nghe du dương mà hung hãn vô ngần
Em đã cướp đi bao sinh mạng người dân
Trong số đó có đồng hương tôi, da vàng, máu đỏ ?
Katrina, cái tên em nhẹ nhàng như hơi thở
Nhưng là hơi thở tử thần, đầy tà khí, yêu ma
Em đã hủy đi bao vườn tược, cửa nhà
Gia tài, xương máu của bao đời gầy dựng ?
Mississippi tiêu điều, điêu đứng
New Orleans tang tóc, đau thương
Xác người và vật nằm lăn lóc trên đường
Trôi sóng nước như những thân cây mục nát
Người còn sống lại thêm lần lưu lạc
Vỡ tổ, tan đàn, bồng bế nhau đi
Gào thét, khóc than trên bờ lũ, con đê
Thành thị hoang tàn, sông ngòi vẩn đục
Ôi những mảnh đời trầm luân, khổ nhục
Da trắng, đen, vàng cùng cảnh ngộ như nhau
"Một con ngựa đau, bỏ cỏ cả tàu"
Người xưa nói, nói giùm tôi, giùm bạn
Ai trong chúng ta đã không lần lâm nạn
Bởi chiến chinh, bởi đói khát, thiên tai ...
Ai trong chúng ta không chua xót, thở dài
Khi chứng kiến cuốn phim đời tan tác
Dòng biển người ngày mỗi ngày ào ạt
Dắt díu qua các vùng đất cận bang
Lệ ướt mi, lòng trăm mối ngổn ngang
Nương nhờ sống bên thân bằng, quyến thuộc
Những tổ chức, hội đoàn, muôn như một
Mở vòng tay nâng đỡ kẻ khốn cùng
Giúp miếng ăn, thức uống, chốn ngã lưng
Dốc công sức, tiền tài đi cứu trợ
Thảm cảnh ấy gợi bàng hoàng nỗi nhớ
Về tháng Tư khốc liệt buổi lưu vong
Đùm đế nhau giữa khói lửa mịt mùng
Người bỏ của, bỏ quê hương tìm sống ...
Sau ách nước đến tai trời táng đởm
Những nạn nhân hầu như trắng đôi tay
Nỗi đau thương hằn trên những hình hài
Trên khoé mắt, trên bờ vai run rẩy
Katrina, xin em, đừng trở lại
Đừng gieo thêm những cay đắng, oan khiên
Để bình minh được trỗi dậy sau đêm
Và sự sống bừng đâm chồi kết trái ..
Việt Đường
(27/09/2005)
(Thay cho những lời chia xẻ - Kính tặng quý đồng hương, bạn hữu, thi nhân .. đang trong cảnh hoạn nạn sau cơn bão tàn khốc vừa qua)
Katrina, một cái tên thật đẹp
Nghe du dương mà hung hãn vô ngần
Em đã cướp đi bao sinh mạng người dân
Trong số đó có đồng hương tôi, da vàng, máu đỏ ?
Katrina, cái tên em nhẹ nhàng như hơi thở
Nhưng là hơi thở tử thần, đầy tà khí, yêu ma
Em đã hủy đi bao vườn tược, cửa nhà
Gia tài, xương máu của bao đời gầy dựng ?
Mississippi tiêu điều, điêu đứng
New Orleans tang tóc, đau thương
Xác người và vật nằm lăn lóc trên đường
Trôi sóng nước như những thân cây mục nát
Người còn sống lại thêm lần lưu lạc
Vỡ tổ, tan đàn, bồng bế nhau đi
Gào thét, khóc than trên bờ lũ, con đê
Thành thị hoang tàn, sông ngòi vẩn đục
Ôi những mảnh đời trầm luân, khổ nhục
Da trắng, đen, vàng cùng cảnh ngộ như nhau
"Một con ngựa đau, bỏ cỏ cả tàu"
Người xưa nói, nói giùm tôi, giùm bạn
Ai trong chúng ta đã không lần lâm nạn
Bởi chiến chinh, bởi đói khát, thiên tai ...
Ai trong chúng ta không chua xót, thở dài
Khi chứng kiến cuốn phim đời tan tác
Dòng biển người ngày mỗi ngày ào ạt
Dắt díu qua các vùng đất cận bang
Lệ ướt mi, lòng trăm mối ngổn ngang
Nương nhờ sống bên thân bằng, quyến thuộc
Những tổ chức, hội đoàn, muôn như một
Mở vòng tay nâng đỡ kẻ khốn cùng
Giúp miếng ăn, thức uống, chốn ngã lưng
Dốc công sức, tiền tài đi cứu trợ
Thảm cảnh ấy gợi bàng hoàng nỗi nhớ
Về tháng Tư khốc liệt buổi lưu vong
Đùm đế nhau giữa khói lửa mịt mùng
Người bỏ của, bỏ quê hương tìm sống ...
Sau ách nước đến tai trời táng đởm
Những nạn nhân hầu như trắng đôi tay
Nỗi đau thương hằn trên những hình hài
Trên khoé mắt, trên bờ vai run rẩy
Katrina, xin em, đừng trở lại
Đừng gieo thêm những cay đắng, oan khiên
Để bình minh được trỗi dậy sau đêm
Và sự sống bừng đâm chồi kết trái ..
Việt Đường
(27/09/2005)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét