27 tháng 9, 2010

Từ Em Ngự Trị

Từ Em Ngự Trị

Em là
đức Phật Thích Ca
Cũng là ma quỷ
theo ta đêm ngày

Bao dung
độ lượng, khoan thai
Cũng từng xé xác
đọa đày lắm cơn

Hồn ta
bão nổi quay cuồng
Từ em ngự trị
yêu thương trong đời

Việt Đường
(22/07/2004)

Sẽ Biển Rộng Sông Dài




Sẽ Biển Rộng Sông Dài

Mưa tình say chân tóc
Gió yêu quyện bờ vai
Có em, đời ô trọc
Thoắt biển rộng sông dài

Ngày trải ngày thắm thiết
Đêm nối đêm hạnh duyên
Lòng mở lòng chảy xiết
Tay đan tay yên bình

Như gió trăng góc núi
Như hoa bướm đồi tiên
Như cá bơi lòng suối
Vũ trụ xoay dịu hiền

Mong tình mình thế mãi
Êm đềm một dòng trôi
Trên thiên ngàn, đại hải
Bền lâu trọn cuộc đời

Việt Đường
(20/07/2004)

Khi Buồm Tình Đã Dậy Sóng Ra Khơi

Khi Buồm Tình Đã Dậy Sóng Ra Khơi

Em thường bảo hãy xem em như em gái
Được sao em, khi lòng mãi nhớ về em ?
Khi tình yêu đã chắp cánh những đêm huyền
Khi thương nhớ đã ngập tràn trong tim phổi

Em thường bảo rằng em, người có lỗi
Đã để anh đeo đuổi chẳng nghi ngờ
Để bây chừ anh suy nghĩ vẩn vơ
Một đêm vắng là trở trăn suốt sáng

Em thường bảo anh ni sao lãng mạn
Quen thì quen, khoảng cách phải giữ chừng
Để bây chừ, cái nhớ nhớ thương thương
Nó hành xác, nó đày thân anh quá

Em thường bảo con người anh cũng lạ
Tánh lầm lì ít nói lại đa tình
Ngày đầu quen cứ cắm cúi làm thinh
Thế mà lại yêu thầm không ai biết

Mặc em bảo, em khuyên nài khẩn thiết
Anh vẫn mơ vẫn chỉ mộng em thôi
Vì biết rằng em cũng đã yêu rồi
Bởi e ấp nên giả vờ .. không nói

Việt Đường
(18/07/2004)

26 tháng 9, 2010

Đừng Lìa Ta Nhé, Tim Ơi !

Đừng Lìa Ta Nhé, Tim Ơi !

Đừng lìa ta nhé, tim ơi
Đừng nhìn không nói một lời thế kia
Ta, ngươi cay đắng cùng chia
Ngọt bùi san sẻ, sớm khuya nhọc nhằn

Từ thời tấm bé thiết thân
Bao lần ta ngã bấy lần ngươi đau
Ta mơ mộng, ngươi nôn nao
Ta vui hớn hở, ngươi dào dạt yêu

Ta buồn, ngươi khóc đìu hiu
Ta say hy vọng, ngươi thiêu đốt lòng
Trải bao cam khổ, lao lung
Sân si hỷ nộ ngươi cùng theo ta

Tử Kỳ tâm đắc Bá Nha
E không sánh nổi ngươi, ta cận kề
Những khi chúng bạn cười chê
Ngươi luôn bên cạnh vỗ về, nâng niu

Thế mà ta trót lỡ yêu
Ngươi tìm mọi cách, đủ điều cản ngăn
Ngươi khuyên giải, ngươi phân trần
Ngươi suy hơn thiệt, ngươi cằn nhằn ta

Ngươi bày chước quỷ, mưu ma
Trăm nghìn mánh khoé đẩy ta xa người
Ngươi rằng "Khổ lắm, mi ơi ..
Đừng nên dại dột nghe lời hắn chi !

Cửa tình vướng mắc làm gì
Chỉ thêm sầu gánh rồi thì nhớ nhung
An nhiên tự tại giữ lòng
Mặc ai cợt nhả, bông lông gọi mời

Hãy an nhàn sống thảnh thơi
Trèo non lội suối, biển trời ngao du
Đông, Xuân đến Hạ, sang Thu
Nẻo đường ngang dọc vô tư vui đùa

Mặc đời sóng gió, mây mưa
Bình chân như vại, nhởn nhơ sống đời !"
Ngươi khuyên phải trái lắm lời
Ta thì ừ hử, miệng cười cho qua

Làm sao cản được lòng ta ?
Là người ai chẳng thiết tha cõi tình ?
Nợ duyên là kiếp nhân sinh
Tử sanh cũng thế, ai kìm được đâu !

Ta sung sướng, ta khổ đau
Ta vui suốt sáng rồi sầu thâu đêm
Ta cười rồi mắt lệ hoen
Lòng ta trăm mối đảo điên khó tường

Còn ngươi thì cứ dửng dưng
Còn ngươi thì cứ quay lưng chẳng màng
Sáng nay nhận bức thư nàng
Ngỏ lời từ tạ, bẽ bàng lòng ta !

Nhìn ngươi mắt ướt nhạt nhoà
Gục đầu không nói, ta đà hiểu ra
Thì ra ngươi cũng như ta
Cùng chung thương cảm, cùng hòa nỗi đau

Ôm ta, ngươi nấc nghẹn ngào
Buồng hơi chợt lặng, máu đào ngừng trôi
Đừng lìa ta nhé, tim ơi
Đừng nhìn không nói một lời thế kia ..

Việt Đường
(16/07/2004)

Ừ Thì ...

Ừ Thì ...

Ừ thì
anh đã ... yêu rồi
Ừ thì anh đã
nếm mùi đau thương

Ừ thì
hồn đã vấn vương
Ừ thì đêm đã
chập chờn mộng mơ

Ừ thì
suy nghĩ vu vơ
Ừ thì thơ thẩn,
thẩn thờ ... vì em

Ừ thì
khao khát cuồng điên
Ừ thì nhung nhớ
triền miên, ngút ngàn

Ừ thì
ước vọng chứa chan
Bên nhau xây đắp
mộng vàng lứa đôi

Việt Đường
(13/07/2004)

Tình


Tình

Tình nồng
như cốc rượu vang
Vị men chếnh choáng
dâng dâng ngập hồn

Tình êm
như một con sông
Hiền hoà uốn khúc
mặc dòng thời gian

Tình vui
như cặp oanh vàng
Râm ran tiếng hót
chứa chan bên đàng

Tình thơ
như một vành trăng
Lẳng lơ thấp thoáng
bóng nàng Hằng Nga

Tình xinh
như nụ hoa cà
Khoả mình dưới nắng
thiết tha gió trời

Tình say
hạnh phúc nhất đời
Từ em sánh bước
chung đôi kiếp này

Việt Đường
(09/07/2004)

Hắt Hiu Nỗi Nhớ

Hắt Hiu Nỗi Nhớ

Nhớ em
nhớ quá em ơi
Chừ mô gặp lại
em người anh thương

Đêm qua
thao thức canh trường
Nhớ quên quên nhớ
chập chờn dáng hoa

Đưa tay
nhặt ánh trăng tà
Chết bên khung cửa
nhạt nhoà đêm thâu

Lặng nghe
réo rắt cung sầu
Vẳng lên từ đáy
vực sâu tâm hồn

Nhớ làn
hơi ấm, nụ hôn
Những đêm thanh vắng
em thường trao anh

Nhớ tiếng hát,
nụ cười xinh
Ngân nga dạ khúc
ân tình thuở nao

Tàn canh
ôm khối tim đau
Hắt hiu nỗi nhớ
ngọt ngào về em

Việt Đường
(06/07/2004)

Tình Bất Diệt

Tình Bất Diệt

Nhặt chiếc lá thu rơi
Xoa lòng tay, lá vỡ
Nhặt hoa rụng bên trời
Hoa úa màu, thôi nở

Nhặt lời yêu em trao
Chảy dạt dào tình tứ
Nồng ưu ái, ngọt ngào
Bàn tay nâng không đủ

Lá sống nhờ cây tươi
Hoa nở nhờ cành tốt
Tình ta cũng thế thôi
Giữ lòng đừng mai một

Anh sẽ là thân cây
Trổ nhánh xoè vững chãi
Giữ hoa tình nồng say
Lá em xanh mãi mãi

Hãy chắt chiu đời nhau
Trao yêu thương thắm thiết
Đừng xây hố, cản rào
Sẽ tình ta bất diệt

Việt Đường
(27/06/2004)

Kẻ Tội Đồ

Kẻ Tội Đồ

Hôm qua bé giận
Quay gót không lời
Để lại mình tôi
Nỗi buồn sâu thẳm

Đêm dài trầm lắng
Góc quán lặng thinh
Tôi ngồi im lìm
Chờ em trở lại

Em đi đi mãi
Lệ đẫm bờ môi
Thương quá em ơi
Đành thôi bất lực

Canh thâu thao thức
Trằn trọc không yên
Cố giữ tâm thiền
Quẫy nghìn sóng dữ

Trái tim không ngủ
Phờ phạc, lặng câm
Ánh mắt lạc thần
Trương Chi hóa kiếp

Sáng nay biền biệt
Mờ mịt dáng thu
Không một điện thư
Chiếc phôn tắt ngấm

Hẳn em giận lắm
Bởi lời nói anh
Câu nói vô tình
Lòng em, vết chém

Quấn đầu vòng kẽm
Làm Chúa Giê-Su
Nắn nót tâm thư
Gởi em tạ tội

Mặc lưng bốc khói
Thánh giá oằn thân
Chấp nhận nhọc nhằn
Lỗi lầm gánh trọn

Nhé em tha bổng ?
Tội lỗi cho anh
Cái anh ngu đần
Để .. yêu em giận

Đêm nay thức trắng
Chờ nhỏ đó nghen ?
Sẽ anh ngọn đèn
Hải đăng suốt sáng ..

Việt Đường
(24/06/2004)

Yêu

Yêu

Bạc râu trắng tóc
còn yêu

Trái tim còn thở
còn điêu đứng tình

Bắc thang lên hỏi
trời xanh


Lão Ông che mặt
nín thinh..
thở dài

Việt Đường
(17/06/2004)