Đêm nay trăng sáng quá em ơi
Vằng vặc, lung linh ánh tuyệt vời
Tít tắp thuyền ai trôi biển vắng
Mơ màng sóng nước dõi mù khơi
Trăng tháng Mười treo đẹp diệu huyền
Nõn nà như vóc của nàng tiên
Thơ ngây vắt ngược mình vân đỉnh
Khoe dáng xuân thì đã bén duyên
Ngó ánh trăng thu chạnh nhớ nhà
Trường giang diệu vợi ngọt phù sa
Có mùi lúa chín, lam chiều khói
Nuôi sống bao ngày giấc bướm hoa
Dạo ấy thường say ngắm chị Hằng
Thướt tha ẩn hiện bóng trong trăng
Khoả mình đáy nước như mời gọi
Lữ khách dừng chân tắm với nàng
Và nhớ chao ơi dáng Mẹ hiền
Tựa người chải tóc mượt ngoài hiên
Say sưa kể chuyện về non nước
Cạnh bếp lửa hồng tí tách đêm
Và nhớ tung tăng với bạn bè
Lồng đèn tay nắm dạo trên đê
Hát hò rộn rã, vui như sáo
Chào đón Trung Thu đã trở về
Ôi kỷ niệm xưa nhớ ngút ngàn
Mùa trăng vĩnh cửu nẻo quan san
Êm đềm, lộng lẫy, chân thương quá
Ký ức còn in dấu địa đàng
Vầng trăng vẫn đó ngự trinh nguyên
Nhưng núi sông chừ đã rẽ riêng
Đất khách canh tàn ôm khắc khoải
Tơ lòng một mối quấn triền miên
Việt Đường
(20/10/2006)