22 tháng 6, 2011
Trăng Tháng Mười
Đêm nay trăng sáng quá em ơi
Vằng vặc, lung linh ánh tuyệt vời
Tít tắp thuyền ai trôi biển vắng
Mơ màng sóng nước dõi mù khơi
Trăng tháng Mười treo đẹp diệu huyền
Nõn nà như vóc của nàng tiên
Thơ ngây vắt ngược mình vân đỉnh
Khoe dáng xuân thì đã bén duyên
Ngó ánh trăng thu chạnh nhớ nhà
Trường giang diệu vợi ngọt phù sa
Có mùi lúa chín, lam chiều khói
Nuôi sống bao ngày giấc bướm hoa
Dạo ấy thường say ngắm chị Hằng
Thướt tha ẩn hiện bóng trong trăng
Khoả mình đáy nước như mời gọi
Lữ khách dừng chân tắm với nàng
Và nhớ chao ơi dáng Mẹ hiền
Tựa người chải tóc mượt ngoài hiên
Say sưa kể chuyện về non nước
Cạnh bếp lửa hồng tí tách đêm
Và nhớ tung tăng với bạn bè
Lồng đèn tay nắm dạo trên đê
Hát hò rộn rã, vui như sáo
Chào đón Trung Thu đã trở về
Ôi kỷ niệm xưa nhớ ngút ngàn
Mùa trăng vĩnh cửu nẻo quan san
Êm đềm, lộng lẫy, chân thương quá
Ký ức còn in dấu địa đàng
Vầng trăng vẫn đó ngự trinh nguyên
Nhưng núi sông chừ đã rẽ riêng
Đất khách canh tàn ôm khắc khoải
Tơ lòng một mối quấn triền miên
Việt Đường
(20/10/2006)
21 tháng 6, 2011
Đoá Từ Tâm
Đoá Từ Tâm
Mỗi dòng thơ em viết
Là một đoá từ tâm
Ngọt ngào và tinh khiết
Anh uống vào lâng lâng
Thơ rụng khi trống vắng
Thơ bay lúc thương mình
Ước dựa nhau hoạn nạn
Ngỏ vui buồn trung trinh
Thơ chan hoà mặc khải
Thơ đằm thắm kệ kinh
Anh tín đồ sống dậy
Những khát khao vô hình
Cứ trải lòng em nhé
Như tình anh bấy lâu
Say sưa câu trời bể
Lứa đôi thệ ngày sau
Từ có em giao mộng
Ngôn từ anh thoát thai
Nở trên nhành vô lượng
Hoa ân tình riêng ai
Việt Đường
(11/10/2006)
Quê Hương
Quê là hạnh phúc ủ vô bờ
Ký ức đong đầy một dáng thơ
Biển biếc đồng xanh tô cảnh nước
Da vàng máu đỏ điểm nền cờ
Sông hồ vạn nẻo say câu hát
Đồi núi ba miền dỗ giấc mơ
Cách biệt ai người không nhớ cội
Và ai sum họp chẳng trông chờ ?
Việt Đường
(06/10/2006)
Suy Tư
Mời Em Một Ván Tình Thơ
1-
Dốc hết tình này xuống chiếu thơ
Mời em một ván thử hơn thua
Bên nào cháy túi theo bên thắng
Loan phụng hoà minh suốt bốn mùa
Quân tử nhất ngôn nhớ đó nghen
Mai này cuộc sống có sang hèn
Không ai được phụ tình ai cả
Anh vẫn là anh, em vẫn em
Khế ước gia đình là thủy chung
Kính chồng, yêu vợ, quý thương con
San bùi, sẻ đắng không toan tính
Sống chết bên nhau nhủ dặn lòng
Ngồi xuống đi em đánh với anh
Mình chơi chung nhé ván thơ tình
Bao nhiêu chữ nghĩa đem ra trải
Chơi đến trời nghiêng đến đất kinh
2-
Dốc hết tình này xuống chiếu thơ
Mời em một ván thử hơn thua
Bên nào cháy túi theo bên thắng
Loan phụng hoà minh suốt bốn mùa
Thi tứ cần hay lẫn mượt mà
Xinh như dáng nguyệt, đẹp như hoa
Chân thành diễn tả, xem vừa ý
Có đắc nhân tâm, có dĩ hoà
Thi tứ còn yêu cả cội nguồn
Đậm tình dân tộc nghĩa quê hương
Xót người khốn khó thương đồng loại
Vất vả quanh năm nợ áo cơm
Thi tứ khi vui, lúc luyến buồn
Rót vào hy vọng lẫn tình thương
Ca dao, tiếng nhạc, lời chim hót
Xoa dịu niềm đau khách viễn phương
3-
Dốc hết tình này xuống chiếu thơ
Mời em một ván thử hơn thua
Bên nào cháy túi theo bên thắng
Loan phụng hoà minh suốt bốn mùa
Đây cánh thơ đầu nắn nót tay
Chắt chiu nguyện ước thật nồng say
Xin em đón lấy nâng niu giữ
Góp hoạ cùng anh diễm mộng này
Ta có còn gì ngoài cánh thơ ?
Gói vào khát vọng rất đơn sơ
Là đưa tiếng nói qua thi ngữ
Ủ thắm niềm tin, nỗi đợi chờ
Đây cánh thơ đầu gửi đến nhau
Mời em uống cạn chén tơ giao
Dốc bầu tâm sự lên trang giấy
Một ván cùng anh nối nhịp cầu
Việt Đường
(04/10/2006)
Công Cha Nghĩa Mẹ
Lệ nhỏ thương cha cùng nhớ mẹ
Tình sâu nghĩa nặng như trời bể
Lúc lo cơm áo sức không màng
Khi chạy thuốc thang công chẳng nệ
Đùm bọc, chở che buổi chiến tranh
Cưu mang, gánh vác ngày sinh kế
Lao đao mệnh nước cuốn thăng trầm
Nguyện trọn đời con hằng kính nể
Việt Đường
(03/10/2006)
Thi Ca Như Đã Chung Đời
Thi Ca Như Đã Chung Đời
(Mượn vận "Hồn Thi Nhập Thể" - thơ Như Ly)
Thi ca lúc đã bước vô rồi
Khó rút chân lìa cõi mộng chơi
Thấy tuyết giăng đầy sầu ứa chữ
Nhìn sương phủ mịt nhớ tuôn lời
Lưu vong xót nước dòng khôn cạn
Cách trở yêu nguồn ý chẳng vơi
Xúc cảm nhân tình cùng thế thái
Nên thơ dậy sóng mãi không thôi
Nên thơ dậy sóng mãi không thôi
Lúc bổng khi trầm chẳng chút vơi
Khắc khoải, xót xa hằn mỗi nét
Miên man, ray rứt ẩn từng lời
Đêm thâu cắn bút quên ngơi nghỉ
Sáng sớm đong vần bỏ dạo chơi
Tâm cảm phơi bày khôn giấu diếm
Với nhau như đã gối chăn rồi
Việt Đường
(30/09/2006)
Thú Đau Thương
Thú Đau Thương
Cái thú đau thương dễ mấy người
Chưa phen vướng mắc ở trong đời
Yên bình, hạnh phúc mơ tròn giấc
Khổ lụy, âu sầu đuổi hụt hơi
Bể ái càng bơi càng não nuột
Bờ mê mỗi đắm mỗi ơi hời
Hồng trần một cõi tình điên đảo
Ai chẳng đi qua chẳng phải người
Việt Đường
(28/09/2006)
CÂU ĐỐI - RẮN LỤC... LÚC... RẶN
Vế xuất : RẮN LỤC ngâm nga trong LÚC... RẶN [Hàn Sĩ Nguyên]
Vế đối : CHÀY NGÀ lấp ló tối NGÀY... CHÀ [Việt Đường]
Bravo anh Việt Đường,
Chép ra rồi thì thấy... đơn giản, chứ cái quá trình đi tìm cái "CHÀY NGÀ" này nó khó khăn và gian khổ biết bao... Anh đối được như thế đã là... cao thủ rồi....
Có một loại cá tên là "CÁ CHÀY" thật, và cũng có cái CHÀY (giã cua) nữa... Trong vế đáp tôi đề xuất sửa một chữ :
CHÀY NGÀ lấp ló tối ngày... chà
Ý nói : Chà... suốt... ngày !!!
Trời đất ! Tôi chỉ RR... ngấm ngầm thôi , anh công khai ra hết trơn hết trọi như vậy... méc cở chít... Hehêhê...
Hàn Sĩ Nguyên
September 29, 2006, 11:16 am EST
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)