27 tháng 6, 2011

Lu Bu


Lu Bu
(viết cho khoảng thời gian từ 09/11 đến 16/12/2006)

Cả tháng trời dài gác bút nghiên
Bù đầu việc sở nối liên miên
Thảo trình ghi chép lo thành nản
Nhu liệu tra dò chạy phát điên
Ấm ớ chủ sai phang chẳng nể
Lèng èng khách hối quạt không kiêng
Ngày ngày trí óc đeo căng thẳng
Khiến thú làm thơ cũng lắng chìm

Việt Đường
(27/12/2006)


Thái Dương Thành, DEC-29-06

HAPPY 2007 NEW YEAR HẦU TƯỚC VIỆT ĐƯỜNG !

Họa thay cho quà tặng đầu năm :

LU BU

Cứ tưởng đó đà mực cạn nghiên.
Hay giai nhân đến khuấy triền miên.
Vai kề má tựa làm mê mệt,
Cẳng gác chân ngoèo khiến đảo điên.
Bõ lúc cám treo heo nhịn đói.
Bù khi cờ dựng bụng đành kiêng.
Hóa ra việc sở nhiều bề bộn,
Chớ chẳng tại ai níu nhận chìm.

TDT, DEC-29-06
Ngô Phủ

26 tháng 6, 2011

Trí Đức


Trí Đức

Trí đức con người sẽ nở hoa
Khi tâm nhận thức rõ đâu là
Nề ngay, nếp thẳng theo đường chánh
Thói xấu, tật hư dẫn nẻo tà
Hiền sĩ, nhân tài tìm đến gặp
Gian quân, đạo tặc lánh ra xa
Giữ mình trong sáng không lươn lẹo
Đáng bậc nam nhi sống hải hà

Việt Đường
(28/12/2006)


TRÍ ĐỨC

Con người trí đức tuổi đương hoa,
Mà quyến rũ quanh bởi lụa là.
Yếu vía đừng hòng gìn lấy chính.
Mê tâm đố thoát lụy theo tà.
Như quân Cộng Sản nên trừ gấp.
Hoặc lũ Vô Thần phải lánh xa.
Trung nước, nghĩa dân, trang mã thượng,
Khó sa quỷ kế bẫy hằng hà.

TDT, DEC-29-06
Ngô Phủ

Kính Chúc Giáng Sinh


Kính Chúc Giáng Sinh

Giáng Sinh thành kính chúc muôn nhà
Đoàn tụ an bình rộn tiếng ca
Già trẻ hân hoan nâng chén bát
Gái trai thích thú gởi hàng quà
Vòng tay mở rộng bày nhân ái
Ánh mắt trao ngời tỏ vị tha
Giờ phút ít oi nhưng mãnh liệt
Giúp thêm nghị lực đối phong ba

Việt Đường
(23/12/2006)


Thái Dương Thành, DEC-25-06

Kính họa thi phẩm "MỪNG GIÁNG SINH" của Hầu tước Gia Việt Đường :

CÚI XIN

Phúc âm lan rộng đến từng nhà.
Rộn rã giáo đường vang tiếng ca.
Giữa tiệc nồng nàn trao đổi chúc.
Bên tình ấm cúng mở khui quà.
Quê hương Tín Ngưỡng đang mòn mỏi,
Đất mẹ Nhân Quyền hiện thiết tha.
Xin Chúa Thánh Thần thương nước Việt,
Tỏ quyền cao cả đấng Ngôi Ba.

TDT, DEC-25-06
Ngô Phủ

25 tháng 6, 2011

Cuối Năm Nhớ Quá Sài Gòn


Cuối Năm Nhớ Quá Sài Gòn
(gửi VNT)

Sài Gòn đổi lắm phải không em ?
Hay vẫn còn như thuở thiếu niên
Rộn rã dòng đưa cười liến thoắng
Nhịp nhàng bóng trẩy nói huyên thuyên
Hoa đèn thắp lộng hè Cao Thắng
Sóng nhạc ngân dài bến Thủ Thiêm
Mỗi lúc năm tàn mừng lễ hội
Dâng hồn nỗi nhớ thật vô biên

Việt Đường
(20/12/2006, GS -5)


Nô-En Nhớ Nhà


Nô-En Nhớ Nhà

Xứ Pháp muôn nơi rực rỡ đèn
Tưng bừng sửa soạn đón Nô-En
"Hàu tươi, gan ngỗng .." dành khai vị
"Rượu đỏ, bia vàng .." đãi chuốc men
Ghé chợ trưa chiều người rảo khắp
Mua hàng sớm tối kẻ bu đen
Nhìn không khí rộn trong mùa lễ
Chạnh nhớ quê nhà mắt lệ hoen

Việt Đường
(18/12/2006)

Nắng Thơ


Nắng Thơ

Sáng nay nắng rót ngoài song cửa
E ấp môi cười xinh quá xinh
Nồng ấm như xưa từng nhịp thở
Thi duyên quấn quýt lứa đôi mình

Dạo ấy yêu em ta viết thơ
Mỗi câu nắn nót bấy mong chờ
Thơ như suối chảy, như mưa đổ
Róc rách canh trường mộng tóc tơ

Ngày thơ vút cánh bỏ ta đi
Không lời luyến tiếc, ngỏ biệt ly
Nỗi nhớ trùng trùng khan tiếng gọi
Buồn như biển vắng dưới tà huy

Sáng nay nắng rót ngoài song cửa
Lộng lẫy, yêu kiều bóng dáng em
Nhựa sống trong ta bừng đoá nở
Muôn nhành hạnh phúc đẹp uyên nguyên

Việt Đường
(17/12/2006)

Mộng Nguyệt


Mộng Nguyệt

Đêm mơ bạch nguyệt giữa hồn sa
Ngỡ dáng em về ngự thiết tha
Trắng nõn lưng ong thơm dạ lý
Đen tuyền mắt hạc loáng giang hà
Không gian nghiêng ngả lời trăng gió
Vũ trụ quay cuồng điệu bướm hoa
Có phải thiên duyên điềm báo ứng
Cảm lòng chân thiết khối tình ta ?

Việt Đường
(03/11/2006)

Truyền thuyết : Chiêm bao thấy mặt trăng sa xuống mình, là điềm sinh con quý

Nam sử : Xưa kia, Vũ Đế chiêm bao thấy nhà sư chột mắt cầm lò hương đến xin thác sinh ở cung vua. Thế rồi có một cung nữ chiêm bao thấy mặt trăng chiếu rọi vào bụng mà có thai. (Lương Vũ đế ký)

Quan Âm Thị Kính : Báo điềm mộng nguyệt mãn ngày treo khăn

Dương Từ - Hà Mậu :
Liễu Thơ là vợ họ Hà
Chiêm bao nằm thấy nguyệt sa trên mình

24 tháng 6, 2011

Tiếng Đêm


Tiếng Đêm

Giấc ngủ còn gầy bóng dáng em
Và đêm vẫn nhói những đường kim
Sao người chẳng đến vùi chăn mộng
Cởi gút ân tình ngả sóng đêm ?

Sao người chẳng đến uống cùng ta
Ngọc tửu giao bôi tráng nguyệt hoa
Ta sẽ hôn người, trao nhẫn cỏ
Chứng nhân là gió với thiên hà

Người hỡi khuya này người ở đâu ?
Bỏ ta thao thức giữa canh thâu
Để ta thương nhớ và mong đợi
Động cánh thu phong úa xạc xào

Ôi tiếng lòng đêm thán nợ duyên
Bao năm trăn trở nỗi niềm riêng
Thời gian lắng đọng làm sao được
Nếu kiếp đời này thiếu vắng em ?

Việt Đường
(02/11/2006)

Hỏi

Hỏi

Hỏi nàng tưởng nhớ đến ta không
Hỏi má môi kia mãi thắm hồng
Hỏi mái tóc đen còn mượt chảy
Hỏi làn mi biếc vẫn dài cong
Hỏi lời tình nghĩa luôn chờ đón
Hỏi tiếng yêu thương mãi ngóng trông
Hỏi những thơ xưa hằng cất giữ
Hỏi duyên một mực ước chung dòng ?

Việt Đường
(02/11/2006

Xin Em


Xin Em

Xin đừng nhốt tình tôi vào ngục thất
Xích xiềng mang như tử tội chung thân
Để thiên thu hồn héo úa, bẽ bàng
Hơi em ấm không lần say trầm tích

Xin đừng ném tình tôi vào mộ huyệt
Bỏ sau lưng trái tim thắm nguồn yêu
Để từ nay giữa đất lạnh muôn chiều
Tôi làm bạn với cỏ cây, hoa lá

Xin đừng khắc tình tôi lên phiến đá
Như người xưa đánh dấu mốc thời gian
Sau xuân xanh, hạ nắng đến thu vàng
Sương sẽ buốt đêm tôi lời thạch nhũ

Xin hãy thắt tình tôi dây duyên nợ
Lá trầu cau bó chặt hạnh nhân em
Để một lần tôi cảm được vô biên
Mùa ân ái nửa đời còn hoang phế

Việt Đường
(02/11/2006)