vẫn cơn đồng thiếp phù dung
vẫn là cô quạnh bên đời
nhớ nhung phong kín chơi vơi
tình thơ gối đầu đêm vắng
về em vọng ước phương trời
vẫn ngày thao thức gian nan
canh thâu trăn trở bẽ bàng
dây si nhọc nhằn tháo gỡ
giữa say giữa tỉnh mênh mang
là em nợ duyên tiền kiếp
là ta bạc số, đen phần
nên tình mãi cơn đồng thiếp
chập chờn muôn ngả phù vân
hỏi gió lênh đênh nghìn trùng
hỏi mây trôi nổi thiên trung
hỏi vầng thái dương, nguyệt bạch
ngày nao mộng phỉ, duyên cùng ?
vẫn trên nỗi nhớ lạc loài
sầu thương trăm nhánh bủa vây
đi về vấn vương, day dứt
yêu ai yêu mãi có hay ?
Việt Đường
(24/02/2007)