Uẩn Khúc Xin Tỏ Bày
Chớ mãi giam mình giữa lặng câm
Niềm riêng giấu kín, lệ rơi thầm
Quăng đi chén lụy bao ngày nhấp
Nhổ bỏ gai phiền mấy thuở đâm
Uẩn khúc phơi bày trưng nghĩa trọng
Tơ lòng thổ lộ tỏ tình thâm
Hồng trần ai chẳng khi sa ngã
Để hứng đau thương phút lỡ lầm ?
Việt Đường
(14/03/2007)
12 tháng 7, 2011
Lạc Dấu Tri Âm
Lạc Dấu Tri Âm
Rồi cũng đến ngày ta mất nhau
Tình như sóng nước cuộn chân cầu
Trôi dòng mệt mỏi phương vô định
Để lại nghìn trùng sỏi đá đau
Rồi cũng đến ngày những áng thơ
Cạn nguồn say đắm nét xuân xưa
Ngôn từ tha thiết từ nay sẽ
Lạc tiếng tri âm, dấu đợi chờ
Định mệnh phũ phàng quá phải không
Vì đâu chỉ thắm với tơ hồng
Bao mùa ấp ủ xe duyên nợ
Nay vỡ nhạt nhoà tựa khói sông ?
Đêm xuống, ngày lên nỗi đoạn trường
Hiện về réo rắt nhạc thê lương
Người đi một bước, hồn muôn dặm
Xoáy lốc cuồng quay giữa bão bùng
Việt Đường
(13/03/2007)
Trách Nàng
11 tháng 7, 2011
Ở Phía Mặt Trời
Ở Phía Mặt Trời
Khi nàng thơ đau đớn
Ta cũng thấy tâm can
Thét gào cơn biển động
Cuốn theo sóng phũ phàng
Khi nàng thơ nhỏ lệ
Thấm ướt lời kinh đêm
Ta thấy ta cũng thế
Tả tơi vạn đường kim
Sao không ném thê lương
Dĩ vãng đời bạc phước
Xuống đáy dòng sông Tương
Đã nhiều năm xuôi ngược ?
Hướng lòng phía mặt trời
Còn tỏa sáng trùng khơi
Dựa vai nhau tiến bước
Qua trăm ngả cuộc đời
Hãy mạnh dạn vươn lên
Rũ sạch bụi ưu phiền
Tháng ngày dài chịu đựng
Mỏi mòn tìm lãng quên
Hãy trước sau như một
Như nguyền ta với em
Mơ ngày sau tròn ước
Giấc son tình tơ duyên
Việt Đường
(07/03/2007)
cuộc tình mong manh
cuộc tình mong manh
tình như chiếc lá đậu mong manh
phút chốc tuôn rơi vỡ mộng lành
em bỏ ta đi sầu ở lại
thiên thu bóng tối ngập vây quanh
giã từ hứa hẹn với chờ mong
những áng thơ trao nguyện ước lòng
cánh én mùa xuân bay vĩnh viễn
đoạn trường có thấu nỗi ta không
giã từ ánh mắt với bờ môi
những lối về chung rộn tiếng cười
tất cả giờ đây chìm dĩ vãng
ân tình một thuở đắp duyên đôi
giã từ khúc hát những đêm ru
sóng nhạc vô thường dắt cõi mơ
điên đảo tâm can nguồn cảm khái
tháng năm mải miết bóng tôn thờ
ôi, tình như cát đắp chênh vênh
một buổi sóng dâng lấp vỡ thành
ta dã tràng si trên bãi nhớ
lạc vùng mộng tưởng, ngả phù sinh
Việt Đường
(02/03/2007
tình như chiếc lá đậu mong manh
phút chốc tuôn rơi vỡ mộng lành
em bỏ ta đi sầu ở lại
thiên thu bóng tối ngập vây quanh
giã từ hứa hẹn với chờ mong
những áng thơ trao nguyện ước lòng
cánh én mùa xuân bay vĩnh viễn
đoạn trường có thấu nỗi ta không
giã từ ánh mắt với bờ môi
những lối về chung rộn tiếng cười
tất cả giờ đây chìm dĩ vãng
ân tình một thuở đắp duyên đôi
giã từ khúc hát những đêm ru
sóng nhạc vô thường dắt cõi mơ
điên đảo tâm can nguồn cảm khái
tháng năm mải miết bóng tôn thờ
ôi, tình như cát đắp chênh vênh
một buổi sóng dâng lấp vỡ thành
ta dã tràng si trên bãi nhớ
lạc vùng mộng tưởng, ngả phù sinh
Việt Đường
(02/03/2007
Dấu Thời Gian, Mối Tơ Lòng
Dấu Thời Gian, Mối Tơ Lòng
Soi vầng trán mỏi trước gương trong
Thấy vết thời gian khắc trĩu dòng
Nọ lắm đêm dài đong tiếc nhớ
Kia nhiều sớm lạnh quấn thương mong
Về em vạn dặm chìm sương khói
Đến nước nghìn trùng khuất núi sông
Thơ mượn thay lời đau xót trải
Niềm riêng quay quắt giữ bên lòng
Việt Đường
(28/02/2007
Soi vầng trán mỏi trước gương trong
Thấy vết thời gian khắc trĩu dòng
Nọ lắm đêm dài đong tiếc nhớ
Kia nhiều sớm lạnh quấn thương mong
Về em vạn dặm chìm sương khói
Đến nước nghìn trùng khuất núi sông
Thơ mượn thay lời đau xót trải
Niềm riêng quay quắt giữ bên lòng
Việt Đường
(28/02/2007
Tự Trào
Tự Trào
Chẳng phải Rimbaud hoặc Verlaine
Nhưng cùng sở thích : viết poèmes (1)
Dân Tây nhập tịch dòm vô face (2)
Gốc Việt xuất dương liếc tới teint (3)
Mỗi chữ đo lường khi dụng tête (4)
Từng câu lựa chọn lúc dùng main (5)
"Việt Nam Trên Vạn Nẻo Đường" (6) ký
Bút hiệu dài như bữa thiếu pain ! (7)
Việt Đường
(27/02/2007)
(1) thơ
(2) mặt
(3) màu da
(4) đầu
(5) tay
(6) Vntvnd, trên các Yahoo Groups, Việt Đường, bút hiệu rút ngắn trên các websites
(7) "long comme un jour sans pain" (thành ngữ Pháp) = dài ngoẵng, dài ngoằng, "như 1 ngày thiếu bánh mì"
vẫn cơn đồng thiếp phù dung
vẫn cơn đồng thiếp phù dung
vẫn là cô quạnh bên đời
nhớ nhung phong kín chơi vơi
tình thơ gối đầu đêm vắng
về em vọng ước phương trời
vẫn ngày thao thức gian nan
canh thâu trăn trở bẽ bàng
dây si nhọc nhằn tháo gỡ
giữa say giữa tỉnh mênh mang
là em nợ duyên tiền kiếp
là ta bạc số, đen phần
nên tình mãi cơn đồng thiếp
chập chờn muôn ngả phù vân
hỏi gió lênh đênh nghìn trùng
hỏi mây trôi nổi thiên trung
hỏi vầng thái dương, nguyệt bạch
ngày nao mộng phỉ, duyên cùng ?
vẫn trên nỗi nhớ lạc loài
sầu thương trăm nhánh bủa vây
đi về vấn vương, day dứt
yêu ai yêu mãi có hay ?
Việt Đường
(24/02/2007)
10 tháng 7, 2011
mộng ước hanh hao
mộng ước hanh hao
mỗi lúc vắng em khắc khoải buồn
hồn trên cánh gió dõi mênh mông
khuya nay ai sẽ ru anh ngủ
dạ khúc thụy du ấm cõi lòng
mỗi lúc không em nỗi nhớ điên
ùa về đốt cháy bóng sương đêm
anh như dã thú trong vòng lửa
tự hỏa thiêu mình trong cõi em
biết đến bao giờ kiếp có nhau
cạn chung chén ước thỏa hanh hao
bốn mùa miên viễn bền tơ tóc
gối phụng, chăn loan đắm dạt dào
lại vót trăng thề, đắp biển sông
nhủ đời thiết thạch, tấc lòng son
lại đem thước ngọc, khuôn vàng trải
lời nguyện băng trinh khắc đáy hồn
Việt Đường
(23/02/2007)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)