Hồn Tôi Em Nhốt
Em nhốt tôi bằng suối tóc mây
Sợi thương sợi nhớ xõa vai gầy
Hương thơm bồ kết lan trong gió
Đêm xuống ru hồn mộng ngất ngây
Em nhốt tôi bằng ánh mắt nhung
Long lanh nét nguyệt trải muôn trùng
Chứa đầy huyền ảo và thi ngữ
Mê hoặc hồn tôi mối vấn vương
Em nhốt tôi bằng đôi má hồng
Mịn màng như lụa xứ Hà Đông
Má kia mỗi độ sa sầu lệ
Là chảy trong tôi bấy lệ dòng
Em nhốt tôi bằng tiếng nói cười
Nhẹ nhàng như những giọt mưa rơi
Thanh âm truyền cảm, chân phương quá
Rung động mênh mang cả một đời
Em nhốt tôi bằng muôn áng thơ
Bao la khát vọng lẫn mong chờ
Thơ như ướp mật, như pha rượu
Chưa uống hồn đà luống ngẩn ngơ
Việt Đường
(05/09/2007)
Hồn anh ở trọ
Có nhốt ai đâu...đổ tội hoài!
Vai ngà tóc lụa rũ hương bay
Hồn anh ghé lại rồi say đắm
Trọ mãi nơi này, lạc lối...say
Mắt biếc mơ màng lấp lánh sao
Rèm mi khẽ chớp đọng chiêm bao
Có người lỡ ngắm tương tư mãi
Tự nhốt mình từ độ biết nhau!
Hai chiếc đồng tiền ai bỏ quên
Trên đôi má mịn nụ cười duyên
Thơm ngon như trái cây thần thánh
Có phải địa đàng hay cõi tiên?
Rạng rỡ ai cười nụ thủy tinh
Muôn hoa vạn vật cũng vươn mình
Thì thầm ai nói lời thưa thốt?
Trói bước chân anh...dải lụa tình
Nét bút ai tràn bao ý thơ
Anh xin đi lạc giữa đường tơ
Ngọt ngào êm ả không về nữa
Ở trọ suốt đời bên giấc mơ...
Sao Khuê
(19/12/2007)
Em nhốt tôi bằng suối tóc mây
Sợi thương sợi nhớ xõa vai gầy
Hương thơm bồ kết lan trong gió
Đêm xuống ru hồn mộng ngất ngây
Em nhốt tôi bằng ánh mắt nhung
Long lanh nét nguyệt trải muôn trùng
Chứa đầy huyền ảo và thi ngữ
Mê hoặc hồn tôi mối vấn vương
Em nhốt tôi bằng đôi má hồng
Mịn màng như lụa xứ Hà Đông
Má kia mỗi độ sa sầu lệ
Là chảy trong tôi bấy lệ dòng
Em nhốt tôi bằng tiếng nói cười
Nhẹ nhàng như những giọt mưa rơi
Thanh âm truyền cảm, chân phương quá
Rung động mênh mang cả một đời
Em nhốt tôi bằng muôn áng thơ
Bao la khát vọng lẫn mong chờ
Thơ như ướp mật, như pha rượu
Chưa uống hồn đà luống ngẩn ngơ
Việt Đường
(05/09/2007)
Hồn anh ở trọ
Có nhốt ai đâu...đổ tội hoài!
Vai ngà tóc lụa rũ hương bay
Hồn anh ghé lại rồi say đắm
Trọ mãi nơi này, lạc lối...say
Mắt biếc mơ màng lấp lánh sao
Rèm mi khẽ chớp đọng chiêm bao
Có người lỡ ngắm tương tư mãi
Tự nhốt mình từ độ biết nhau!
Hai chiếc đồng tiền ai bỏ quên
Trên đôi má mịn nụ cười duyên
Thơm ngon như trái cây thần thánh
Có phải địa đàng hay cõi tiên?
Rạng rỡ ai cười nụ thủy tinh
Muôn hoa vạn vật cũng vươn mình
Thì thầm ai nói lời thưa thốt?
Trói bước chân anh...dải lụa tình
Nét bút ai tràn bao ý thơ
Anh xin đi lạc giữa đường tơ
Ngọt ngào êm ả không về nữa
Ở trọ suốt đời bên giấc mơ...
Sao Khuê
(19/12/2007)