29 tháng 7, 2011

Đại Gia Và Việt Kiều

Đại GiaViệt Kiều

Các "đại gia" giàu nhất Việt Nam
Là tư bản đỏ chiếm đa phần
Tiền tài bóc hốt nơi công quỹ
Của cải gom chài ở chúng dân
Đó những ngôi nhà xây lớp lớp
Kia bao thửa đất tậu hàng hàng
Ngàn khơi "khúc ruột" về thăm xứ
Ngó cảnh khôn dằn nỗi xốn xang

Việt Đường
(23/09/2007)

[Hoạ Thơ Người Xưa] Qua Đèo Ngang tức cảnh


Qua Đèo Ngang tức cảnh

Bước tới Đèo Ngang bóng xế tà
Cỏ cây chen đá lá chen hoa
Lom khom dưới núi tiều vài chú
Lác đác bên sông rợ mấy nhà
Nhớ nước đau lòng con quốc quốc
Thương nhà mỏi miệng cái gia gia
Dừng chân đứng lại trời non nước
Một mảnh tình riêng ta với ta

Bà Huyện Thanh Quan


Bài Họa :

1-
Dốc Đứng

Tổ quốc khi còn bóng giặc tà
Văn minh há dễ được thăng hoa
Kẻ chưa no ngủ, không mền chiếu
Người vẫn đói ăn, chẳng cửa nhà
Dân chủ mưu cầu thì bại sản
Tự do tranh đấu sẽ tan gia
Thanh Quan bà hỡi về đây ngó
Thảm cảnh ngày nay của nước ta !

Việt Đường
(21/09/2007)

2-
Vũng Lầy

Từ khi Đất Nước bị trùm tà
Gấm vóc giang sơn chẳng trổ hoa
Kêu réo dân oan vì cướp đất
Van nài chúng ức bởi thu nhà
Tự do vứt xó than vong quốc
Dân chủ vo tròn khóc tán gia
Kẻ sĩ khoanh tay đành bất lực
Vẫy vùng nhớp nhúa quê hương ta

Cam Thành 9.22.2007
Tha Nhân Trần Chương Lương

3-
Đất Khách Cảm Tác

Quê hương dưới ách Đảng gian tà
Kềm kẹp cây đời khó trổ hoa!
Tóc bạc dễ đâu quên nợ nước;
Lòng son khắc khoải nhớ thù nhà!
Chớ đem bụng dạ phuờng dung tục
Mà đọ tim gan bậc thế gia!
Đất khách vàng thau tuy lẫn lộn
Nỡ nào ta lại đánh phe ta!

September 23, 2007
Hồ Công Tâm

4-
Một Bóng Bên Trời

Chiều xuống đi trong vạt nắng tà
Nghe lòng trĩu nặng giữa phồn hoa
Một cơn gió bụi đau hồn nước
Muôn dặm quan san chạnh nỗi nhà
Cám cảnh tha hương sầu thất quốc
Thương đời viễn khách hận ly gia
Hơn mười năm lẻ còn xuôi ngược
Vò võ bên trời một bóng ta

Philadelphia 9.24.2007
Nguyễn Kinh Bắc

5-
Cùng Gánh Vác Nợ Nước

Tóc bạc nhưng hồn bút chẳng tà
Vung lên cho nước sớm đơm hoa
Tự do phấp phới trên toàn quốc,
Dân chủ thênh thang đến mọi nhà
Nợ đấy, đau lòng trang nữ kiệt
Thù này, nhỏ máu bậc danh gia
Mưu cầu hạnh phúc cho dân tộc
Mài kiếm dưới trăng bạn đến ta

9.24.2997
Toado91767

6-
Đối Bóng Đầu Non

Đầu non đối bóng dưới trăng tà
Dạ trĩu sầu tư, mắt bỗng hoa
Chẳng lẽ sương đêm mờ ảnh xóm
Hay là lệ mặn xóa hình nhà
Quê người canh cánh hờn vong quốc,
Đất khách rưng rưng hận bại gia
Tâm sự biết cùng ai giãi tỏ
Thôi đành ta chỉ nhủ lòng ta

9.25.2007
Lạc Thủy Đỗ Quý Bái

7-
Bàn Tay Đảng Ve Vuốt

Quốc Cộng hai phe chánh với tà
Thôi thôi đừng dở giọng ba hoa!
Sơn Đông phét lác nơi đầu chợ
Tiều Quảng huênh hoang ở xó nhà
Miệng lưỡi dễ tuồng bà Tú Đễ
Mép môi khó bịp lão nhân gia!
Chao ơi khúc ruột xa ngàn dặm
Quá ngán bàn tay máu Đảng ta!

September 25, 2007
Hồ Công Tâm

8-
Quê Cũ

Vòm mướp rung rinh dưới nắng tà,
Bên giàn thiên lý mới ra hoa.
Đàn gà rúc rích quanh hàng dậu,
Lũ chó dùa chơi cạnh chái nhà.
Thiếu phụ kéo tơ cùng bé gái,
Anh chồng thăm ruộng với ông gia
Đời nghèo mà đẹp như tranh vẽ
Quê cũ ngày xưa, thích quá ta!

9.26.2007
Toado91767

9-
VC Chiếm Đất Đuổi Nhà

Dàn mướp rung rinh dưới nắng tà,
Bên vòm thiên lý mới ra hoa.
Đàn gà rúc rích quanh hàng dậu,
Lũ chó đùa chơi cạnh chái nhà.
Thiếu phụ kéo tơ cùng bé gái
Anh chồng thăm ruộng với ông gia
Cuộc đời thơ mộng hơn tranh vẽ,
Việt Cộng tràn vào, cướp sạch ta.

9.26.2007
Toado91767

10-
Về Thôn Xưa

Về đến thôn xưa nắng nhạt tà.
Cụ bà bán số, gái "buôn hoa".
Lô nhô cuối bãi, tù trăm chú.
Sừng sửng đầu thôn, cán chục nhà.
Hận nước xanh gan người ái quốc.
Thù nhà tím mật kẻ vong gia.
Quay lưng trở bước lòng tan nát
Ðây nỗi hờn chung bạn với ta!

Bach Loan
(24/08/2003)

11-
Lót đường

Xóa bỏ lằn ranh giữa chánh, tà
Về quê, hát khúc Hậu Ðình Hoa!
Xu thời dở thói ôm chân giặc,
Quên lúc leo ghe bỏ cửa nhà!
Có phải thương quê mà nhớ nước,
Hay là hám lợi cốt phì gia ?
Thi hành Nghị Quyết Ba Mươi Sáu
Ðể lót đường cho địch lấn ta!

Philadelphia, September 30, 2007
Trạng Phét

12-
Trông Đợi

Trông về đất nước hận quân tà
Ước cội nhân quyền sớm trổ hoa
Khấn nguyện an bình trên vạn nẻo
Cầu mong hạnh phúc khắp muôn nhà
Toàn dân sống lại đời dân chủ
Cả nước trả về phía quốc gia
Ly khách đáo hồi quê quán cũ
Bấy giờ mới thỏa được lòng ta !

NTCC

Hận Càng Chồng Chất, Oán Càng Sâu


Hận Càng Chồng Chất, Oán Càng Sâu

Dân oan khiếu kiện vẫn ào ào
Từ Bắc vào Nam nối tiếp nhau
Thành thị đổ về than uất ức
Thôn làng kéo đến kể thương đau
Đất đai, vườn tược đàng trưng chiếm
Của cải, tiền tài phía tịch thâu
Giải quyết, cường quyền xua trấn áp
Hận càng chồng chất, oán càng sâu !

Việt Đường
(21/09/2007)


Chỉ Là Hư Ảo



Chỉ Là Hư Ảo

Viết theo xúc cảm, gắng chân thành
Chẳng mộng đèo bồng được nổi danh
Bởi lá mai kia rồi bỏ cội
Vì hoa mốt nọ cũng lìa cành
Tiếng tăm nào khác dòng hư ảo
Tên tuổi đâu hơn khói mỏng manh
Nhắm mắt, xuôi tay là mất cả
Còn chăng cát bụi, gió đưa mành..

Việt Đường
(20/09/2007)

28 tháng 7, 2011

Lời Dạy Thánh Hiền

Lời Dạy Thánh Hiền
(tự bạch)

Gắng khép mình vào cõi tịnh yên
Hầu mong tránh được mọi ưu phiền
Phe đoàn chưởi bới đòn phang thổ
Nhóm hội tranh giành búa nả thiên
Ngoảnh mặt khi nghe lời gấu ó
Quay đầu lúc thấy cảnh quàng xiên
"Hèn" thưa chẳng phải, "tu tâm" muốn
"Im lặng là hơn", dạy Thánh Hiền

Việt Đường
(20/09/2007)

Bao Giờ Tỉnh Giấc U Mê ?

Bao Giờ Tỉnh Giấc U Mê ?

Bạo lực u mê vẫn mỗi ngày
Tung hoành đất tổ mấy ai hay
Gian ngôn mãi mượn che vong bản
Xảo kế hằng đem giấu độc tài
Kẻ muốn nhân quyền : ngầm bắt giữ
Người đòi dân chủ : lén truy vây
Cha sư, sắc tước.. khôn vì nể
Chế độ bao giờ thức tỉnh đây ?

Việt Đường
(19/09/2007)

Ước Mơ Xin Vẽ


Ước Mơ Xin Vẽ

Ước mơ xin vẽ cho đời
Không còn tang tóc, chia phôi
Không còn tối tăm, khó nhọc
Yêu thương nhân loại rạng ngời

Ước mơ xin vẽ cho em
Bình an, hạnh phúc ngày đêm
Những gì đắp xây, mong mỏi
Sẽ rồi toại ý, như nguyền

Ước mơ xin vẽ cho người
Mỗi ngày là một niềm vui
Công danh, bạc tiền, sức khoẻ
Tốt tươi như nắng giữa trời

Ước mơ xin vẽ cho quê
Áo cơm no đủ, tràn trề
Cạn vơi khổ đau, nước mắt
Theo đà tân tiến bước đi

Ước mơ xin vẽ cho tôi
Giản đơn chỉ một điều thôi
Là em mãi luôn bên cạnh
Gian lao, sóng gió không rời

Việt Đường
(19/09/2007)

Rước Trăng Vào Gió, Hoa Về Bướm

Rước Trăng Vào Gió,
Hoa Về Bướm

Tha thứ cho nhau mọi lỗi lầm
Buông hờn, rũ oán quấn trong tâm
Để nghe đời hát câu nhân ái
Tay níu gần thêm khoảng cách ngăn

Xoa dịu vì nhau những đớn đau
Để hồn vơi bớt gánh u sầu
Từ ngày đôi đứa đường hai ngả
Kẻ ở người đi cuối vực sâu

Nhích lại bên nhau rót thật đầy
Rượu nồng tri kỷ thuở nào say
Thắp lên ngọn lửa trăm năm hẹn
Nhật nguyệt xoay vần chẳng đổi thay

Nhé ! Hãy cùng nhau dệt áng thơ
Ngọt ngào tình ái buổi ban sơ
Rước trăng vào gió, hoa về bướm
Trỗi khúc nghê thường đắp mộng mơ

Việt Đường
(18/09/2007)

Mưa Sầu Hoài Niệm

Mưa Sầu Hoài Niệm

Mưa lạnh rơi nhoà khắp lối đi
Nao nao hồi tưởng phút phân kỳ
Cầm tay rấm rứt tôi hoen lệ
Vuốt tóc nghẹn ngào mẹ ướt mi
Kế bến.. xa dần vòng cát lượn
Rồi thuyền.. mất hút nẻo chim di
Trời âu khóc tiễn người ly xứ
Vạn dặm ra khơi mấy cuộc về ?

Việt Đường
(18/09/2007)

27 tháng 7, 2011

Vẫn Em Năm Tháng Hải Hồ Mơ Duyên

Vẫn Em Năm Tháng
Hải Hồ Mơ Duyên

Thơ em viết vẫn ngọt ngào
Như xưa cái thuở ban đầu biết yêu
Lòng anh tựa một cánh diều
Vút bay trong gió giữa chiều hoàng hôn

Mỗi câu diệu vợi vô thường
Chở đầy mộng mị, luyến thương vô bờ
Mỗi câu là kén lụa tơ
Bện nhau thêm ấm lúc mùa thu sang

Trong anh bao nỗi bẽ bàng
Bỗng nhiên thoáng chốc vỡ tan, nhạt nhoà
Nhờ em hồn lại nở hoa
Vì em thơ lại mặn mà hiến dâng

Tuy xa vạn lý, dặm ngàn
Nhưng ba sinh đã trăm năm ước cùng
Thủy chung, xin ngỏ thủy chung
Bên ai chẳng quản trăm dòng bể dâu

Thệ đời này, hẹn kiếp sau
Vẫn em hạnh phúc bền lâu mong chờ
Vẫn em nắn nót tình thơ
Ngày mơ tháng mộng hải hồ sánh duyên

Việt Đường
(18/09/2007)