29 tháng 7, 2011

Hận Càng Chồng Chất, Oán Càng Sâu


Hận Càng Chồng Chất, Oán Càng Sâu

Dân oan khiếu kiện vẫn ào ào
Từ Bắc vào Nam nối tiếp nhau
Thành thị đổ về than uất ức
Thôn làng kéo đến kể thương đau
Đất đai, vườn tược đàng trưng chiếm
Của cải, tiền tài phía tịch thâu
Giải quyết, cường quyền xua trấn áp
Hận càng chồng chất, oán càng sâu !

Việt Đường
(21/09/2007)


Chỉ Là Hư Ảo



Chỉ Là Hư Ảo

Viết theo xúc cảm, gắng chân thành
Chẳng mộng đèo bồng được nổi danh
Bởi lá mai kia rồi bỏ cội
Vì hoa mốt nọ cũng lìa cành
Tiếng tăm nào khác dòng hư ảo
Tên tuổi đâu hơn khói mỏng manh
Nhắm mắt, xuôi tay là mất cả
Còn chăng cát bụi, gió đưa mành..

Việt Đường
(20/09/2007)

28 tháng 7, 2011

Lời Dạy Thánh Hiền

Lời Dạy Thánh Hiền
(tự bạch)

Gắng khép mình vào cõi tịnh yên
Hầu mong tránh được mọi ưu phiền
Phe đoàn chưởi bới đòn phang thổ
Nhóm hội tranh giành búa nả thiên
Ngoảnh mặt khi nghe lời gấu ó
Quay đầu lúc thấy cảnh quàng xiên
"Hèn" thưa chẳng phải, "tu tâm" muốn
"Im lặng là hơn", dạy Thánh Hiền

Việt Đường
(20/09/2007)

Bao Giờ Tỉnh Giấc U Mê ?

Bao Giờ Tỉnh Giấc U Mê ?

Bạo lực u mê vẫn mỗi ngày
Tung hoành đất tổ mấy ai hay
Gian ngôn mãi mượn che vong bản
Xảo kế hằng đem giấu độc tài
Kẻ muốn nhân quyền : ngầm bắt giữ
Người đòi dân chủ : lén truy vây
Cha sư, sắc tước.. khôn vì nể
Chế độ bao giờ thức tỉnh đây ?

Việt Đường
(19/09/2007)

Ước Mơ Xin Vẽ


Ước Mơ Xin Vẽ

Ước mơ xin vẽ cho đời
Không còn tang tóc, chia phôi
Không còn tối tăm, khó nhọc
Yêu thương nhân loại rạng ngời

Ước mơ xin vẽ cho em
Bình an, hạnh phúc ngày đêm
Những gì đắp xây, mong mỏi
Sẽ rồi toại ý, như nguyền

Ước mơ xin vẽ cho người
Mỗi ngày là một niềm vui
Công danh, bạc tiền, sức khoẻ
Tốt tươi như nắng giữa trời

Ước mơ xin vẽ cho quê
Áo cơm no đủ, tràn trề
Cạn vơi khổ đau, nước mắt
Theo đà tân tiến bước đi

Ước mơ xin vẽ cho tôi
Giản đơn chỉ một điều thôi
Là em mãi luôn bên cạnh
Gian lao, sóng gió không rời

Việt Đường
(19/09/2007)

Rước Trăng Vào Gió, Hoa Về Bướm

Rước Trăng Vào Gió,
Hoa Về Bướm

Tha thứ cho nhau mọi lỗi lầm
Buông hờn, rũ oán quấn trong tâm
Để nghe đời hát câu nhân ái
Tay níu gần thêm khoảng cách ngăn

Xoa dịu vì nhau những đớn đau
Để hồn vơi bớt gánh u sầu
Từ ngày đôi đứa đường hai ngả
Kẻ ở người đi cuối vực sâu

Nhích lại bên nhau rót thật đầy
Rượu nồng tri kỷ thuở nào say
Thắp lên ngọn lửa trăm năm hẹn
Nhật nguyệt xoay vần chẳng đổi thay

Nhé ! Hãy cùng nhau dệt áng thơ
Ngọt ngào tình ái buổi ban sơ
Rước trăng vào gió, hoa về bướm
Trỗi khúc nghê thường đắp mộng mơ

Việt Đường
(18/09/2007)

Mưa Sầu Hoài Niệm

Mưa Sầu Hoài Niệm

Mưa lạnh rơi nhoà khắp lối đi
Nao nao hồi tưởng phút phân kỳ
Cầm tay rấm rứt tôi hoen lệ
Vuốt tóc nghẹn ngào mẹ ướt mi
Kế bến.. xa dần vòng cát lượn
Rồi thuyền.. mất hút nẻo chim di
Trời âu khóc tiễn người ly xứ
Vạn dặm ra khơi mấy cuộc về ?

Việt Đường
(18/09/2007)

27 tháng 7, 2011

Vẫn Em Năm Tháng Hải Hồ Mơ Duyên

Vẫn Em Năm Tháng
Hải Hồ Mơ Duyên

Thơ em viết vẫn ngọt ngào
Như xưa cái thuở ban đầu biết yêu
Lòng anh tựa một cánh diều
Vút bay trong gió giữa chiều hoàng hôn

Mỗi câu diệu vợi vô thường
Chở đầy mộng mị, luyến thương vô bờ
Mỗi câu là kén lụa tơ
Bện nhau thêm ấm lúc mùa thu sang

Trong anh bao nỗi bẽ bàng
Bỗng nhiên thoáng chốc vỡ tan, nhạt nhoà
Nhờ em hồn lại nở hoa
Vì em thơ lại mặn mà hiến dâng

Tuy xa vạn lý, dặm ngàn
Nhưng ba sinh đã trăm năm ước cùng
Thủy chung, xin ngỏ thủy chung
Bên ai chẳng quản trăm dòng bể dâu

Thệ đời này, hẹn kiếp sau
Vẫn em hạnh phúc bền lâu mong chờ
Vẫn em nắn nót tình thơ
Ngày mơ tháng mộng hải hồ sánh duyên

Việt Đường
(18/09/2007)

Huề Hôn Cưng ?

Huề Hôn Cưng ?

Thôi mình xí xoá chịu hôn cưng ?
Để lửa tình ta lại cháy bừng
Sưởi ấm đìu hiu đêm khách lạ
Hơ nồng quạnh quẽ giấc người dưng
(Hờn ghen vụn vặt như nào đã
Giận ghét bâng quơ tựa chửa từng)
Nhận được thư này lên tiếng hén
Một câu "dạ" khẽ đủ anh mừng

Việt Đường
(14/09/2007)

Tạp Niệm Cuộc Đời

Tạp Niệm Cuộc Đời
(cho người, cho ta)

Mỗi người đều có lúc cô đơn
Tựa bức màn che chụp xuống hồn
Dị biệt, vô hình hay vạn trạng
Cũng dày trăn trở với sầu thương

Mỗi người đều có giấc mơ riêng
Hun đúc nhiều năm những nỗi niềm
Ấp ủ mong lần thành sự thật
Thỏa lòng ngóng đợi lắm ngày đêm

Mỗi người đều có phút suy tư
Quấn lấy con tim đến nát nhừ
Hay chỉ thoáng qua rồi biến mất
Đi về bất chợt khó làm ngơ

Mỗi người đều trải cảnh ly tan
Mẹ mất, cha xa, bạn chết đàng
Đau khổ đeo lòng, hành trí não
Ngày còn đứng giữa cõi trần gian

Ai đều cũng thế hỡi người ơi
Từ thuở sanh ra dấn chợ đời
Tạp niệm thường đi cùng cuộc sống
Chi bằng đón lấy đổi làm vui

Việt Đường
(13/09/2007)