17 tháng 8, 2011

Mồng Một 2008

Mồng Một 2008

Tân niên cữ kiết vẫn đi mần
Dẫu xác nhì nhèo tiếng bất tuân
Khách hối sao đành ngơi nghỉ Tết ?
Chủ nài há mặc ruổi rong xuân ?
Chương trình hoạch định khôn dời đổi
Thời hạn đưa ra khó chuyển luân
Mậu Tý cam lòng noi giống chuột
Bếp cơm chĩnh gạo cứ luần quần

Việt Đường
(07/02/2008)

Giao Thừa 2007

Giao Thừa 2007

Giao thừa ghé bạn cuối ngày qua
Ngán cảnh mình ên quẩn ở nhà
Bánh tét vài khoanh ăn thưởng thức
Hột dưa ít bụm cắn nhâm nha
Trà nâng chạnh nhắc xuân thi vị
Thuốc rít ngùi ôn Tết ngọc ngà
Nán đến mười giờ xin cáo biệt
Về lo dưỡng sức sáng bôn ba

Việt Đường
(06/02/2008)

16 tháng 8, 2011

Bậu Ơi

Bậu Ơi

Bậu nếu thương anh hãy mỉm cười
Cho anh được ngắm đoá xuân tươi
Hồn nhiên hé nụ trên môi thắm
Ngỡ cánh đào xưa nở xứ người

Bậu nếu thương anh hãy nói đi
Cho anh chiêm ngưỡng nét nhu mì
Rất riêng của giống giòng Âu Lạc
Nguyệt thẹn, hoa nhường, ong bướm si

Bậu nếu thương anh hãy hát lên
Lời ca ấm áp, ngọt tình duyên
Để khi đêm xuống, lời xoa đắp
Trăn trở trong anh mối tật nguyền

Tiếng nói, nụ cười, khúc hát kia
Lỡ mai duyên số có ngăn chia
Thì dư âm ấy còn vang vọng
Tha thiết nơi anh lúc nhớ về

Việt Đường
(08/02/2008)


Bậu À

Bậu có thương em gởi nụ cười
Để nàng xuân lộng lẫy lên ngôi
Cho em ao ước hồn nhiên vẫy
Trong gió lao xao bóng dáng người

Bậu có thương em gởi ngọt ngào
Êm đềm như điệu hát ca dao
Cánh cò bay lả trên đồng lúa
Ru khép mi em giấc mộng đầu

Bậu có thương em chớ tiếc chi
Nồng nàn nhỏ tóc tiếng thầm thì
Nhẹ nhàng như nhịp mưa rơi lá
Dỗ mượt tâm hồn những cánh thi

Bậu có thương em dẫu cách xa
Thu rừng vén biển đến ngay nhà
Sao làm nhẫn cưới, mây đan áo
Sánh bước bên trời lộng pháo hoa

Sao Khuê

Nhớ Tết Xưa

Nhớ Tết Xưa

Ước một mùa xuân đón nước nhà
Thơm lừng xác pháo thắm vàng hoa
Lung linh nắng đổ khi hừng sáng
Bàng bạc trăng soi lúc xế tà
Góc phố đoàn lân xem nhảy múa
Hàng hiên lũ trẻ ngắm đàn ca
Chao ôi nhớ quá sao mà nhớ
Tết của ngày xưa lắm ngọc ngà

Việt Đường
(01/02/2008)

Mậu Tý Kính Chúc Quê Nhà

Mậu Tý Kính Chúc Quê Nhà

Năm sang kính cẩn chúc muôn nhà
Xóm dưới làng trên đất nước ta
Đón một mùa xuân đầy hạnh phúc
Hưởng mươi ngày Tết thật an hoà
Gia đình hội tụ vui ăn uống
Thân quyến sum vầy nhộn hát ca
Mậu Tý mang về nhiều xán lạn
Ấm no cường thịnh khắp sơn hà

Việt Đường
(31/01/2008)

Quê Mình Giáp Tết

Quê Mình Giáp Tết

Giáp Tết quê mình rực rỡ không ?
Muôn nơi chắc hẳn đón xuân nồng
Xóm làng bày biện xinh ra sức
Nhà cửa trang hoàng khéo bỏ công
Liễn đỏ nêu cao treo trước ngõ
Mai vàng đào thắm dựng bên song
Dù xa cố quận nhưng anh mãi
Cảnh sắc xuân xưa mượt khắc lòng

Việt Đường
(29/01/2008)

14 tháng 8, 2011

Trăng, Em Và Tôi

Trăng, Em Và Tôi

Vầng trăng ai dát bóng em tôi
Huyền ảo lung linh nét tuyệt vời
Tối đến tôi thường ra đứng ngắm
Hồng nhan mơ tưởng kết duyên đôi

Hằng Nga người bảo ngự trong trăng
Nhưng đối với tôi dải nguyệt rằm
Là chốn lầu son em trú ngụ
Đêm về cùng cạn chén tri âm

Bên nhau một thoáng sánh muôn ngày
Chén tạc chén thù chuốc đắm say
Tôi uống môi rừng, hương tóc gió
Của em thánh nữ ngả trên vai

Khuya nay thả bước giữa vườn đêm
Trăng vẫn kia, sao chẳng thấy em ?
Bất chợt nghe hồn dâng khắc khoải
Bơ vơ như lá rụng bên thềm..

Việt Đường
(16/01/2008)


Từ Trăng em xuống...

Từ trăng em xuống một mùa xuân
Gác tía lầu son gởi Cuội Hằng
Cõi mộng trần gian mơ ước mãi
Nàng tiên bỏ cánh... bước bằng chân

Áo dài đổi tấm áo mây trời
Đũa phép từ nay đũa... gỗ thôi!
Chỉ mái tóc dài xin giữ lại
Làm duyên con gái với cuộc đời

Ca hát rong chơi tháng với ngày
Học hành thi cử kém thua ai?
Nàng tiên thuở ấy... xa vời quá!
Cô bé thơ ngây chớp mắt nai.

Rồi có một hôm cô bé yêu
Nhớ người dưng quá, nhớ thật nhiều
Vì sao ai biết vì sao nhỉ?
Cứ hãy nghe trời định nghĩa yêu!

Trịnh Mộc Lan

Tan Tác

Tan Tác

Ai nép bên thềm nhớ tới ai
Co ro tựa buốt cả hình hài
Che dòng lệ tủi loang đôi má
Ngăn tiếng nấc hờn động sóng vai
Gió vẫn thờ ơ trôi hướng gió
Mây hoài lặng lẽ trải đường mây
Có chàng thi sĩ bên hàng nước
Xót cảnh đề thơ mấy vận này

Việt Đường
(16/01/2008)

Đêm Bão Tố

Đêm Bão Tố

Ngoài hiên bão tố thổi ầm ầm
Nghe tựa ma trơi hú cõi âm
Gió xoáy tù mù đường tối mịt
Mưa rơi lất phất phố đen sầm
Lưa thưa xe phóng dòng xiêu vẹo
Lác đác người men dáng cúi gầm
Cảnh tượng nhìn vào nghe rởn gáy
Như là tận thế sắp giờ lâm

Việt Đường
(15/01/2008)


CHẲNG LẼ

Đời ta giông tố mãi ì ầm,
Sống cõi dương mà tựa cõi âm.
Hiện tại đường đi đen mịt mịt,
Tương lai ngõ tới tối sầm sầm.
Căm hờn năm tháng còn sôi động,
Uất hận ngày đêm vẫn thét gầm.
Chẳng lẽ đây là trò định mệnh,
Cọp già đành ẩn chốn sơn lâm.

Tuệ Quang Tôn-thất Tuệ
15/01/08
Tiếng Ca Em

Tiếng ca trầm lắng chứa chan sầu
Mấy thuở đời ta sẻ nỗi đau
Vẫn dịu thanh âm ngày nắng rát
Còn nồng ngữ điệu tháng mưa ngâu
Say sưa rót mộng canh trăn trở
Lặng lẽ trao hương khắc dãi dầu
Cách núi ngăn sông mà tựa thể
Tấc lòng quấn quýt chửa rời nhau

Việt Đường
(13/01/2008)