Trăng, Em Và Tôi
Vầng trăng ai dát bóng em tôi
Huyền ảo lung linh nét tuyệt vời
Tối đến tôi thường ra đứng ngắm
Hồng nhan mơ tưởng kết duyên đôi
Hằng Nga người bảo ngự trong trăng
Nhưng đối với tôi dải nguyệt rằm
Là chốn lầu son em trú ngụ
Đêm về cùng cạn chén tri âm
Bên nhau một thoáng sánh muôn ngày
Chén tạc chén thù chuốc đắm say
Tôi uống môi rừng, hương tóc gió
Của em thánh nữ ngả trên vai
Khuya nay thả bước giữa vườn đêm
Trăng vẫn kia, sao chẳng thấy em ?
Bất chợt nghe hồn dâng khắc khoải
Bơ vơ như lá rụng bên thềm..
Việt Đường
(16/01/2008)
Từ Trăng em xuống...
Từ trăng em xuống một mùa xuân
Gác tía lầu son gởi Cuội Hằng
Cõi mộng trần gian mơ ước mãi
Nàng tiên bỏ cánh... bước bằng chân
Áo dài đổi tấm áo mây trời
Đũa phép từ nay đũa... gỗ thôi!
Chỉ mái tóc dài xin giữ lại
Làm duyên con gái với cuộc đời
Ca hát rong chơi tháng với ngày
Học hành thi cử kém thua ai?
Nàng tiên thuở ấy... xa vời quá!
Cô bé thơ ngây chớp mắt nai.
Rồi có một hôm cô bé yêu
Nhớ người dưng quá, nhớ thật nhiều
Vì sao ai biết vì sao nhỉ?
Cứ hãy nghe trời định nghĩa yêu!
Trịnh Mộc Lan
Vầng trăng ai dát bóng em tôi
Huyền ảo lung linh nét tuyệt vời
Tối đến tôi thường ra đứng ngắm
Hồng nhan mơ tưởng kết duyên đôi
Hằng Nga người bảo ngự trong trăng
Nhưng đối với tôi dải nguyệt rằm
Là chốn lầu son em trú ngụ
Đêm về cùng cạn chén tri âm
Bên nhau một thoáng sánh muôn ngày
Chén tạc chén thù chuốc đắm say
Tôi uống môi rừng, hương tóc gió
Của em thánh nữ ngả trên vai
Khuya nay thả bước giữa vườn đêm
Trăng vẫn kia, sao chẳng thấy em ?
Bất chợt nghe hồn dâng khắc khoải
Bơ vơ như lá rụng bên thềm..
Việt Đường
(16/01/2008)
Từ Trăng em xuống...
Từ trăng em xuống một mùa xuân
Gác tía lầu son gởi Cuội Hằng
Cõi mộng trần gian mơ ước mãi
Nàng tiên bỏ cánh... bước bằng chân
Áo dài đổi tấm áo mây trời
Đũa phép từ nay đũa... gỗ thôi!
Chỉ mái tóc dài xin giữ lại
Làm duyên con gái với cuộc đời
Ca hát rong chơi tháng với ngày
Học hành thi cử kém thua ai?
Nàng tiên thuở ấy... xa vời quá!
Cô bé thơ ngây chớp mắt nai.
Rồi có một hôm cô bé yêu
Nhớ người dưng quá, nhớ thật nhiều
Vì sao ai biết vì sao nhỉ?
Cứ hãy nghe trời định nghĩa yêu!
Trịnh Mộc Lan
0 nhận xét:
Đăng nhận xét