Tự Bạch
Việt Đường bản tánh vốn hiền khô
Bút xuống dương oai chỉ với đồ..
Tháu cáy ngang tàng ưa chí choé
Khinh nhờn xấc xược thích bi bô
Sai còn bắng nhắng câu đùa cợt
Dóc lại rình rang tiếng nghịch nồ
Nếu bạn làm thinh không trả miếng
Bùn lầy vực thẳm chúng rồi xô
Việt Đường
(17/09/2008)
31 tháng 12, 2011
Cao Nhân Tắc Hữu Cao Nhân Trị
Cao Nhân Tắc Hữu Cao Nhân Trị
Chớ nghĩ mình ngon, hiểu biết nhiều
Khi người, ngạo bạn, lớn mồm kiêu
Ngôn từ bập bẹ cho duyên dáng
Chữ nghĩa cà lăm tưởng mỹ miều
Thử cậy đồng hoang tung vó thử
Miêu nhờ mái dột ngoáy lời miêu
Lần tên xạ thủ giương cung bắn
Chỏng gọng nhào lăn xổ tiếng Tiều !
Việt Đường
(16/09/2008)
Dáng hoa-Giai nhân-Thuyền quyên-Song tố nữ
Dáng hoa
Áo lụa thêu hoa nét phượng rồng
Dáng ngồi tư lự mắt huyền trông
Tóc dài dợn sóng lưng thon nhỏ
Môi chúm cười duyên má ửng hồng
Đồi ngực căng tròn hai đỉnh tháp
Làn mày cong vút chín tầng không
Vân vê ngọn cỏ, tay ngòi bút
Khéo đúc sao mà hỡi Hoá Công
Khéo đúc sao mà hỡi Hoá Công
Ngắm người hồn bỗng nhẹ như không
Mình thơm dịu dịu xông hương thoảng
Da mịn săn săn đổ nắng hồng
Chắt lưỡi Kinh Kha thầm bụng tiếc
Động tình Hạ Huệ ngoảnh đầu trông
Đương thì thiếu nữ khoe xuân sắc
Mơ ước trao thân kẻ bắt rồng
Ái Hoa
1. Kinh Kha trước khi qua sông Dịch hành thích Tần Thủy Hoàng được thái tử Đan tặng hai bàn tay mỹ nhân, ở đây Kinh Kha thấy giai nhân rồi không muốn đi nữa
2. Liễu Hạ Huệ có tiếng là người không tham nữ sắc, ôm người đẹp trong lòng mà vẫn thản nhiên chẳng động tâm
Giai nhân
Xinh xinh quyến rũ nét Tiên Rồng
Mỗi bước đi về gợi luyến trông
Phất phới tà bay ôm vóc liễu
Lung linh nắng ngả rót môi hồng
Eo tròn ngực nở say triền gió
Tóc mượt vai đầy thẹn cõi không
Tượng khắc giai nhân đường kỹ xảo
Khen tài Tạo Hoá đã dày công
Khen tài Tạo Hoá đã dày công
Những khiến bao người có biết không
Mắt dõi nồng nàn se chỉ thắm
Hồn neo khắc khoải dệt tơ hồng
Trương Chi bến đỗ còn mong đợi
Lữ Bố đường về vẫn ngóng trông
Tự cổ chí kim vì mỹ nữ
Vầy duyên ai chẳng phượng mơ rồng ?
Việt Đường
(21/09/2008)
Mí anh chơi ác quá à, bắt tả... con gái làm sao em tả đây
Tính tả con... chai, phá mí anh, cũng hông ga chữ nào, mí anh xí quá mà
Liều mạng lun, dzui thôi á
Thuyền quyên
Thuyền quyên những ước hội mây rồng
Để bõ bao ngày luống ngóng trông
Khéo léo tay ngà thêu nét phượng
Yêu kiều khóe hạnh điểm khuôn hồng
Giọng oanh thỏ thẻ êm lời gió
Chất liễu nhu mì nhẹ tiếng không
Áo lụa bay tà hương dịu thoảng
Cho chàng lữ khách mộng kỳ công
Cho chàng lữ khách mộng kỳ công
Kết mối duyên hài đẹp mãi không
Tấu khúc cầu hoàng say má phấn
Đề thi tạ diệp thắm mơ hồng
Biệt tăm Thôi Hộ vườn đào rũ
Vắng bóng Bùi Hàng cối ngọc trông
Tài tử giai nhân nan hội ngộ*
Màng chi khanh tướng với sân rồng
th - Shiroi
21/09/2008
*Minh quân lương tể tao phùng dị
Tài tử giai nhân tế ngộ nan
Tả có một giai nhân mà anh VĐ mang lại tới hai nàng, biết làm sao đây?
Song tố nữ
Khép nép ngồi bên vách chạm rồng
Thẹn thùng hai ả cúi mình trông
Đuôi gà ngúng nguẩy khăn nhung tím
Quả tuyết rung rinh yếm nhiễu hồng
Mười ngón tay ngà e ấp nhỉ
Nửa phần lưng ngọc mượt mà không
Phau phau vóc liễu xuân vừa tới
Lắm gã si tình chẳng tiếc công
Lắm gã si tình chẳng tiếc công
Dã tràng xe cát cũng bằng không
Rắp ranh bắn sẻ du cung nguyệt
Bắng nhắng đề thơ gởi lá hồng
Bạch mã đền thiêng kỳ mộng ứng
Thần phù cửa bạc túc duyên trông
Ngàn vàng khôn đổi năm ba khắc
Múa bút làm gan điểm mắt rồng
Ái Hoa
22/09/2008
Cõi Đam Mê
Xao Xuyến
Thèm sao làn hơi ấm
Vòng tay của một người
Đường khuya tôi bước chậm
Nhịp sầu gõ khôn nguôi
Trăng ngoài hiên sáng quá
Toả niềm nhớ mông lung
Hương đêm thơm kỳ lạ
Ngây ngất cả không trung
Đến và đi vội vã
Anh mang theo nụ cười
Để hồn em hóa đá
Vọng phu đứng giữa trời
Thắp cho mình ngọn nến
Nhìn bóng trên vách tường
Anh nhìn em xao xuyến
Trong một cõi vô thường
NhưLy
17-09-2008
Cõi Đam Mê
Trao nhau nụ hôn ấm
Gửi yêu thương cho người
Nghe hồn len nhịp chậm
Từng khao khát nào nguôi
Tình yêu thần diệu quá
Ta nửa đời lao lung
Lúc cuồng quay bến lạ
Khi vật vờ thiên trung
Ta không em vật vã
Em có ta hoan cười
Như suối reo ghềnh đá
Mây lãng du bên trời
Đêm lập loè thắp nến
Soi bóng lung linh tường
Ngả vai trầm, áo xuyến
Dìu nhau cõi mê thường
Việt Đường
(18/09/2008)
Bọt Tình
Bọt Tình
Hiên nhà tựa bóng dưới mưa rơi
Bé ngóng về ai khuất đỉnh trời
Mắt dõi cung sầu trôi lãng đãng
Tay lần giọt nhớ đọng chơi vơi
Từ người lỗi hẹn câu đằm thắm
Là kẻ buồn trông dạ rối bời
Khúc hát ân tình nay vỡ vụn
Như nghìn bọt trắng loãng trùng khơi
Việt Đường
(17/09/2008)
KỶ NIỆM BUỒN
Kỷ niệm năm nào lại thoáng khơi
Lòng nghe nức nở dạ tơi bời
Vần thơ ai dệt sầu thêm nặng
Chén rượu người mời lệ chẳng vơi
Gởi một niềm riêng theo gió biển
Hòa chung nỗi nhớ với mưa trời
Tim chưa nguội lạnh bờ môi đắng
Lã chã giọt tình cứ mãi rơi!
Tuấn-Tú (2008-09-17)
Trong mưa
Nghe khúc nhạc buồn nước mắt rơi
Người đi vạn dặm cuối phương trời
Lời yêu thắm thiết thơ còn đọng
Nỗi nhớ nồng nàn nhạc chửa vơi
Tội lắm vườn hoa mưa rũ rượi
Thương sao rặng liễu gió tơi bời
Ngày qua chứng kiến tình phai nhạt
Dấu ái từng dòng cuộn biển khơi
Mộc Lan
(18/09/2009)
Hiên nhà tựa bóng dưới mưa rơi
Bé ngóng về ai khuất đỉnh trời
Mắt dõi cung sầu trôi lãng đãng
Tay lần giọt nhớ đọng chơi vơi
Từ người lỗi hẹn câu đằm thắm
Là kẻ buồn trông dạ rối bời
Khúc hát ân tình nay vỡ vụn
Như nghìn bọt trắng loãng trùng khơi
Việt Đường
(17/09/2008)
KỶ NIỆM BUỒN
Kỷ niệm năm nào lại thoáng khơi
Lòng nghe nức nở dạ tơi bời
Vần thơ ai dệt sầu thêm nặng
Chén rượu người mời lệ chẳng vơi
Gởi một niềm riêng theo gió biển
Hòa chung nỗi nhớ với mưa trời
Tim chưa nguội lạnh bờ môi đắng
Lã chã giọt tình cứ mãi rơi!
Tuấn-Tú (2008-09-17)
Trong mưa
Nghe khúc nhạc buồn nước mắt rơi
Người đi vạn dặm cuối phương trời
Lời yêu thắm thiết thơ còn đọng
Nỗi nhớ nồng nàn nhạc chửa vơi
Tội lắm vườn hoa mưa rũ rượi
Thương sao rặng liễu gió tơi bời
Ngày qua chứng kiến tình phai nhạt
Dấu ái từng dòng cuộn biển khơi
Mộc Lan
(18/09/2009)
Mơ Trăng
Mơ Trăng
Trăng ngà đỉnh gió bóng ai treo
Rọi sáng tầng không cảnh suối đèo
Gợi cảm tao nhân tìm hiểm trở
Khơi nguồn mặc khách thử cheo leo
Đen tuyền mắt phượng lay cành rũ
Trắng muốt lưng ong động mái chèo
Một phút cận kề so thế kỷ
Mơ thầm vĩnh cửu xích thằng neo
Việt Đường
(12/09/2008)
TRĂNG LẢ LƠI
(Xin mạo muội họa bài "Mơ Trăng" của bạn)
Ánh nguyệt sương mờ ngọn liễu treo
Tình trăng mong gởi khách qua đèo
Đừng e trời rộng rồi không đến
Chớ ngại đồi cao lại chẳng leo
Sóng lớn tao phùng bền ý chí
Sông sâu tái ngộ vững tay chèo
Ai khua con nước trên hồ vắng
Thấy dáng Hằng Nga sao chẳng neo
Tuấn-Tú (2009-09-12)
TUỔI THU
Rực rỡ đèn lồng chị Nguyệt treo
Lửng lơ chênh chếch rọi ngang đèo
Cá tôm dưới nước tưng bừng múa
Muông thú trong rừng hớn hở leo
Cây lá xôn xao khoe sức trẻ
Thuyền câu vun vút ghểnh chân chèo
Gái trai phơi phới đêm hò hẹn
Yên chí dừng chân, hạ cánh, neo
Nắng Xuân
13/9/2008
Cảnh trăng
Lờ lững lưng trời áng nguyệt treo
Vàng rơi êm ả tráng men đèo
Suối nằm rải bạc vờn trăng rọi
Dốc đứng vươn mình thách kẻ leo
Thuyền đuổi bóng thuyền trêu sóng nước
Nước đùa theo nước giỡn tay chèo
Bờ xa lửa trại ai khêu sáng
Giục khách sông hồ ghé thả neo
(Bốn) Chàng Và (Một) Nàng
(cảm đề vui)
Bốn chàng nối bước dõi tìm trăng
Háo hức thi đua kiếm chị Hằng
Chú Việt, Nắng Xuân bày sức vóc
Anh Hà, Tuấn Tú giở tài năng
Băng đèo lội suối từ muôn ngõ
Vượt núi trèo mây đến mọi đằng
Những tưởng giai nhân rồi diện kiến
Ai dè Bộ Phá ... gặp nhe răng
Việt Đường
(19/09/2008)
KÉP NHÍ KHÁC CHỒNG HIỀN
Tôi viết bài thơ vui tếu
Xin mời quý vị cùng cười
Dẫu gần cổ lai hi đấy
Ai ngăn sống tuổi đôi mươi ?
Lúc miệng ta chưa móm mém
Răng ngà hãy hé đủ mười
Đứng trước thói đời đen bạc
Ta còn bộ mặt rõ tươi:
BỒ NHÍ KHÁC VỢ HIỀN
BÊNH VỢ
Nhí sao sánh nổi vợ ngoan hiền ?
Nhí dẫu mát tươi đẹp tựa tiên
Nhí vẫn kém xa bề đạo đức
Nhí càng thua sút vẻ cần chuyên
Nhí quen nhõng nhẽo quen moi bạc
Nhí thích xa hoa thích móc tiền
Nhí chỉ học đòi nghề bắt địa
Nhí sao sánh nổi vợ ngoan hiền
KHOE NHÍ
Vợ khó mà so với nhí hiền
Vợ xưa tuy đẹp tựa thiên tiên
Vợ thua trang điểm mầu diêm dúa,
Vợ quá chăm lo truyện chính chuyên.
Vợ đã không hay nghề móc túi
Vợ còn kém cả thú tiêu tiền
Vợ lo con cháu quên chồng quý
Vợ khó mà so với nhí hiền
Quỷ mời họa cho vui các cụ ui
QUỶ (Lạc Thủy Đỗ Quý Bái)
Bác thả bài thơ trào phúng
Tôi xem ôm bụng mà cười
Cười xong họa vui cùng bác
Tài tuy khó sánh mười mươi
Bác bảo dù cho tuổi lớn
Cứ mà sống tựa lên mười
Biểu lộ đồng tình với bác
Xin mài ngòi bút thật tươi :
KÉP NHÍ KHÁC CHỒNG HIỀN
BÊNH CHỒNG
Nhí thua xa lắc gã chồng hiền
Nhí dẫu ngâm vàng tắm suối tiên
Nhí biếng tay chèo phen vất vả
Nhí lười sức vác bận truân chuyên
Nhí ưa đá cá ưa nài gái
Nhí khoái lăn dưa khoái chỉa tiền
Nhí chỉ nằm dài mê chích choác
Nhí thua xa lắc gã chồng hiền
KHOE NHÍ
Chồng khó đem so với nhí hiền
Chồng dù cốt cách đẹp như tiên
Chồng thua hút sách ba hoa thạo
Chồng kém ăn hàng bảy búa chuyên
Chồng thiếu chơi bời phung phí của
Chồng không nhậu nhẹt tổn hao tiền
Chồng chừng mực quá tôn ti quá
Chồng khó đem so với nhí hiền
Việt Đường họa cho vui nè cụ ui
Việt Đường
(09/09/2008)
Đọc thơ các bác vui giễu
Diêm Vương, Thượng Đế cùng cười
Tôi làm liền bài thơ họa
Dẫu rằng còn kém mấy mươi
Khi răng mình chưa rụng hết
Tóc còn xanh một phần mười
Đời người lắm khi tất bật
Cũng còn khẩu khí rất tươi
BỒ NHÍ VỚI VỢ HIỀN
BÊNH VỢ
Nhí sánh làm sao kịp vợ hiền?
Nhí nào hơn vợ trước như tiên
Nhí thua xa lắc bề toan tính
Nhí kém nhiều lần đạo chính chuyên
Nhí chỉ chực chờ gom ruộng đất
Nhí luôn sốt sắng gạ lương tiền
Nhí quen lười biếng ngồi ăn sẵn
Nhí sánh làm sao kịp vợ hiền!
KHOE NHÍ
Vợ làm sao sánh nhí ngoan hiền?
Vợ dẫu thuở nào chẳng kém tiên
Vợ phải lo toan, bề bộn đủ
Vợ đâu rảnh việc, lượt là chuyên
Vợ không chăm chút khi say rượu
Vợ chẳng nâng niu lúc có tiền
Vợ cứ nhì nhằng hay cáu bẳn
Vợ làm sao sánh nhí ngoan hiền!
Nắng Xuân
Nắng Xuân theo gót anh Việt Đường vô gửi bài họa góp vui.
Cám ơn bạn Việt Đường và Nắng Xuân đã vui họa với LT.
CÁM ƠN QUÝ VỊ BẠN HIỀN
Ôi những bài thơ họa bạn hiền
Làm mình khoan khoái sướng hơn tiên
Hồi hưu tớ chẳng lo bài học
Tiểu lãn qua càng nản chữ chuyên
Chỉ thích mua vui nào tiếc của
Cùng ưa nhàn hạ cóc cần tiền
Còn trào phúng được là còn tếu
Nào có kém chi bực đại Hiền
Quỷ trân trọng
Quý anh giành nhau bênh hết CH bí luôn... thôi thì thử thời vận... may phước hưởng chút cháo hehehehe
Chơi Ngông
Dưỡng lão chơi ngông tuyển dzợ hiền
Cùng cô bồ nhí đẹp như tiên
Phong lưu, thanh lịch, sành ăn nhậu
Lanh lợi, giỏi chìu, nấu nướng chuyên
Sính lễ: nợ băng vài chục thẻ
Hồi môn: vàng ký, khỏi cần tiền
Mỹ, Âu, Á, Úc, Phi đều tốt
Dưỡng lão chơi ngông tuyển dzợ hiền
Chu Hà
Anh Chu Hà không dám chê hay sao? Thì ra cũng vậy? Anh hùng nào cũng khó qua ải.... Thôi thì để NX cả gan vậy, nhưng mà nói trước: không ai được méc bà nó nhà tôi nhe!
Họa thêm một bài trào lộng
Để thiên hạ ngả nghiêng cười
Tôi ngồi rặn từ mấy buổi
Mặt nhăn như lão tám mươi
Cái tay ham viết tội một
Cái đít căng ra gánh mười
Tao nhã ngông nghênh cái miệng
Dòng đời khó nhọc vẫn tươi
BỒ NHÍ VỚI VỢ HIỀN
CHÊ VỢ
Vợ sao so nổi nhí xinh hiền?
Vợ đã hết thời, nhí tựa tiên
Vợ kém dịu dàng, đanh đá suốt
Vợ thua duyên dáng, gắt gao chuyên
Vợ quen xét nét khi ra phố
Vợ thích săm soi lúc lãnh tiền
Vợ khoái cằn nhằn và mắng mỏ
Vợ sao so nổi nhí xinh hiền!
CHÊ NHÍ
Nhí sánh bằng sao vợ thục hiền?
Nhí dù vóc dáng chẳng thua tiên
Nhí ham chiều chuộng, làm nư suốt
Nhí thích đua đòi, giận lẫy chuyên
Nhí khoái say sưa đòi sắm của
Nhí hay vòi vĩnh gạ moi tiền
Nhí tiêu xa xỉ không hề tiếc
Nhí sánh bằng sao vợ thục hiền!
Nắng Xuân
Biệt Dấu Hồng Nhan
Biệt Dấu Hồng Nhan
Vắng bóng hình ai quán thật buồn
Như ngày tắt nắng lạnh mưa tuôn
Chiều rơi tiếng nấc triền sông dội
Núi dõi dòng châu vách đá luồn
Khách bước âm thầm đau nỗi vạn
Chim về lặng lẽ xót tình muôn
Hồng nhan có phải từ đây sẽ
Dấu ái mù tăm giã biệt nguồn
Việt Đường
(10/09/2008)
GIÃ BIỆT
Vắng bạn lòng ta thấp thỏm buồn
Mưa thu nặng hạt lạnh lùng tuôn
Chợ quê, hàng mỏng, người quên ghé
Nhà trống, phên thưa, gió thích luồn
Đau đáu nỗi niềm, ray rứt một
Bàng hoàng tâm tưởng, ngậm ngùi muôn
Tình đời ai thắng, ai thua thiệt?
Vết cứa hằn sâu… Thấu ngọn nguồn
Nắng Xuân
(11/9/2008)
Dấu chân kỷ niệm
Mỗi bước chân đi mỗi bước buồn
Cho sầu nặng trĩu lệ hoài tuôn
Rừng phong lá đỏ thay màu úa
Bến nước sương lam tỏa khói luồn
Ngoảnh mặt băn khoăn vườn chỉ một
Chạnh lòng vương vấn nghĩa là muôn
Còn ghi đậm mãi tình nghiên bút
Bỏ mặc đành sao quán cạnh nguồn
th - Shiroi
11/09/2208
Vắng bóng hình ai quán thật buồn
Như ngày tắt nắng lạnh mưa tuôn
Chiều rơi tiếng nấc triền sông dội
Núi dõi dòng châu vách đá luồn
Khách bước âm thầm đau nỗi vạn
Chim về lặng lẽ xót tình muôn
Hồng nhan có phải từ đây sẽ
Dấu ái mù tăm giã biệt nguồn
Việt Đường
(10/09/2008)
GIÃ BIỆT
Vắng bạn lòng ta thấp thỏm buồn
Mưa thu nặng hạt lạnh lùng tuôn
Chợ quê, hàng mỏng, người quên ghé
Nhà trống, phên thưa, gió thích luồn
Đau đáu nỗi niềm, ray rứt một
Bàng hoàng tâm tưởng, ngậm ngùi muôn
Tình đời ai thắng, ai thua thiệt?
Vết cứa hằn sâu… Thấu ngọn nguồn
Nắng Xuân
(11/9/2008)
Dấu chân kỷ niệm
Mỗi bước chân đi mỗi bước buồn
Cho sầu nặng trĩu lệ hoài tuôn
Rừng phong lá đỏ thay màu úa
Bến nước sương lam tỏa khói luồn
Ngoảnh mặt băn khoăn vườn chỉ một
Chạnh lòng vương vấn nghĩa là muôn
Còn ghi đậm mãi tình nghiên bút
Bỏ mặc đành sao quán cạnh nguồn
th - Shiroi
11/09/2208
Geri Đánh Cờ
Geri Đánh Cờ
Thiếu bạn cùng chơi có sá gì
Ta ngồi độc diễn khó khăn chi
Đeo gương nhíu trán xem mà tội
Bỏ kiếng khoanh tay ngó cũng chì
Lúc giả tinh anh dồn nước bước
Khi vờ chậm lụt phá đường đi
Ngờ thua hoá thắng, hai thành một
Lãnh thưởng.. hàm răng khoái cực kỳ !
Việt Đường
(07/09/2008)
Đánh Cờ Tướng
Cờ tướng bày ra. Có ngán gì
Hai bên cân sức, hẹp hòi chi
Bên đen xuất trước, không cần nóng
Trận đỏ dàn sau, chẳng ngại chì
Thận trọng tính suy từng cách nghĩ
Thăm dò cân nhắc mỗi quân đi
Hòa hay thua, thắng, không quan trọng
Học hỏi dồi trau, tiến cấp kỳ!
Nắng Xuân
(08/09/2008)
Chơi cờ
Cờ đánh cho vui khó nỗi gì
Thách người nhập cuộc ngại ngùng chi
Tượng phòng đợi nước nên kiên nhẫn
Pháo thủ chờ cơ phải cố chì
Hiểm họa cầm xa đường thẳng tiến
Gian nguy quất ngựa lối vòng đi
Công to tốt chịu hy sinh trước
Kẻ sĩ phò vua thắng phất kỳ.
Yên Hà
Thắng được sự cô độc của tuổi già là một điều khó, nhưng khi ta đã vượt qua, cuộc sống sẽ thăng hoa chẳng khác gì trẻ ở tuổi vừa mọc đủ răng. CH xin kể một câu chuyện khác về hai cha con đấu cờ
Xuống giếng mầy chơi
Không biết nguyên do cớ sự gì
Bác hai hàng xóm chẳng chừa chi
Bàn cờ xuống giếng thăm Hà Bá
Lão Bá vào ra tiếng bấc chì
Bé Cả xoa đầu xong gãi cổ
Còn Bà cười mỉm đứng rồi đi
Ngang qua thấy lạ xin tường thuật
Sĩ, tượng ngoài sân chỏng gọng kỳ
Chu Hà
Anh Chu Hà đang nói chuyện gì vậy mà YH đọc hoài chưa hiểu, bài thơ anh viết vui thiệt làm YH cứ muốn viết theo.
Cờ Hại
Bà Lão gào lên: Có chuyện gì?
Bàn xô ghế ngã cớ mần chi
Ông nhăn mày quát.. vì con quấy
Cậu vỗ trán rên... tại bố chì
Già chộp gậy phang nè ... hết chạy
Trẻ bưng khay đỡ dạ ... còn đi
Lũ cờ mắc dịch gây nông nỗi
Lối xóm bu quanh quá xá kỳ.
Yên Hà
XEM AI HƠN
Rảnh rỗi bày chơi. Tính toán gì ?
Khua niêu, đập chén. Bõ bèn chi !
“Vì nhà có phúc” (1), con càng dí
“Sợ nóc trống toang” (2), bố ráng chì
Bà lão xông ra: – Ngưng đấu lại
Con dâu chạy tới: – Dẹp bàn đi !
Nếu không nhà cửa ra tro hết
Hết chỗ mà chui, Nhị Đế kỳ !
Nắng Xuân
(1) “Con hơn cha là nhà có phúc”
(2) “Con không cha như nhà không có nóc”
* Nhân xem phim vui, QH xin góp vài câu ...
Geri Chơi Cờ
Một mình một trận có lo gì
Dụng trí tung hoành chẳng ngán chi
Giương mắt láo liên tài thấy khiếp
Vòng tay tư lự vẻ ra chì
Dồn vô nước bí, ôm tim ngã
Ép đến đường cùn, thả mánh đi
Đổi trắng qua đen lừa tướng địch
Hàm răng trúng dịp dạo kinh kỳ
QH 100908
Thu Mưa
Thu Mưa
Phần phật lá cành trước gió rung
Hùa theo khói nhạt ngả nghiêng cùng
Mây đan lớp lớp màn thương cảm
Nước dệt hàng hàng thảm nhớ nhung
Phố hắt hiu chìm ôm vạn vật
Chiều ngơ ngẩn rũ gọi muôn trùng
Ơ kìa vọng khúc đàn ai trỗi
Rưng rức giao hoà sẻ mấy cung
Việt Đường
(05/09/2008)
Mưa thu
Bầu trời ảm đạm cảnh dần rung
Gió khẽ cành đưa rủ rỉ cùng
Từng thảm lá vàng lay tấc dạ
Mỗi hàng bọt trắng động mành nhung
Mây chùn lặng lẽ buồn theo hạt
Nắng lụy cô đơn thẹn với trùng
Tiếng nhạc ru lòng như phảng phất
Êm đềm nhịp khúc bậc hoà cung
Mỹ Linh
07/09/2008
* Bài thơ của anh chủ nhà thật hay quá, mỗi câu mỗi từ thật cô đọng. Cám ơn anh chia sẻ.... ML mạo muội họa cho vui...
Hai bài thơ hay tuyệt, AL lại ngẩn ngơ nữa rồi....., merci bcp VĐ và ML...
Hồn Thu
Sắp chuyển qua mùa giật lá rung
Nhìn mưa nối lại giấc mơ cùng
Thơ tranh mờ ảo mềm khung lụa
Bút họa nhu huyền nhẹ gót nhung
Chệnh choạng trời say làn gió bão
Du dương điệu tấu lũ sâu trùng
Trong lòng bóng nước hồn thu ngã
Thả giọng ru đời nắn nót cung !!
Ái Linh
080908
Vũ Dạ Khúc
Xối xả mưa hùa gió giật rung
Ngàn cây ngơ ngác xác xơ cùng
Mây đen dữ dội trùm chăn gấm
Nước bạc hung hăng trải thảm nhung
Khung cảnh, phương phi hình núi đá
Nền âm, mồn một tiếng côn trùng
Khẽ khàng mật rót đêm tình ái
Réo rắt, dạt dào, thánh thót cung
Nắng Xuân
(08/09/2008)
Thu trên miền cao
Xào xạc bên rừng chiếc lá rung
Heo may gió lạnh chốn thâm cùng
Liễu buồn xõa tóc phơi màu biếc
Cúc gượng ươm đài điểm nét nhung
Lũng thấp sương giăng che lớp lớp
Núi cao mây tụ phủ trùng trùng
Về xuôi nẻo vắng mờ trong khói
Nhạn lửng ngang trời vẽ cánh cung
Chu Hà
Thu chớm trên ngàn
Đu đưa gió đẩy lướt ngàn rung
Tí tách mưa tuôn chảy khắp cùng
Ảm đạm loang mờ chùm lá ngọc
Đìu hiu phủ kín chiếc đài nhung
Thương bầy, vượn hú trong thanh vắng
Nhớ bạn, chim kêu giữa điệp trùng
Bóng ngả hoàng hôn sầu vụn vỡ
Giọt dài giọt vắn não nề cung
Yên Hà
Bài thơ Thu Mưa của anh hay quá, Võ Đình Tiên hoạ nhưng xin đổi đề là Chớm Thu, ngày hôm qua gởi lầm địa chỉ, hôm nay gởi đến anh để đọc cho vui. Cảm ơn nhiều.
Võ Đình Tiên
10/9/2008
CHỚM THU
Mưa rơi nhè nhẹ lá rung rung
Mới chớm thu sang, hạ cuối cùng
Mây trắng, trời cao trôi thảm bạc
Lá vàng, đất rộng dệt hoa nhung
Chim sâu run rẩy co đôi cánh
Én biển liệng bay lướt vạn trùng
Tiếng gió đu đưa như tiếng nhạc
Còn nghe tí tách hợp từng cung
Võ Đình Tiên
(08/09/2008)
Thu sầu
Con sóc chuyển cành hoa lá rung
Xạc xào... âm vọng chốn vô cùng
Rừng phong lá đổi màu vàng úa
Núi biếc mây che mảng nhớ nhung
Hoa tím ven sông mờ sắc tím
Cánh chim trời Hạ khuất muôn trùng
Thu ơi! ngày tháng buồn hiu quạnh
Khúc hát "Ân Tình" đã lạc cung !
mimosa
CẢNH THU
Gió chỉ hiu hiu lá khó rung
Cảnh thu man mác nhớ khôn cùng
Tâm tư vàng vọt hơn mầu cỏ
Ý tứ ngổn ngang kém mịn nhung
Ghế gỗ tắm mưa sầu lớp lớp
Hàng cây gội móc hận trùng trùng
Ước gì nghe khúc Nam Ai vãn
Thê thết trầm trầm nhạc ngũ cung
Lạc Thủy Đỗ Quý Bái
Loạt bài xướng họa: "Thu Mưa" của Việt Đường hay quá! Joseph Duy-Tâm xin được góp mấy vần "Thu Nhớ" dưới đây; chút tình cảm Thu cùng Quý Vị. Kính chúc Quý Vị và gia đình an vui hạnh phúc! Thân ái.
Joseph Duy-Tâm
12-08-2008
Thu Nhớ
Gió thoảng rừng thu lá nhẹ rung,
Chạnh lòng lữ khách đến Vô cùng.
Trăng khuya nhớ Nước, sầu vương đọng.
Nắng sớm mong nhà, não nhớ nhung.
Ngày đến vang vang lời góc phố,
Đêm về văng vẳng tiếng côn trùng.
Ngoài trời mưa rơi, buồn man mác,
Mặc khách đơn phòng, khẻ mấy cung.
Joseph Duy Tâm
12-08-2008
Đêm thu
Rặng liễu lồng trăng ẩn hiện rung
Hương đêm ngào ngạt tỏa khôn cùng
Vì sao lấp lánh nghiêng trời mộng
Cô gái mơ màng khép mắt nhung
Đã khuất thiên tình xa vạn dặm
Đành ôm nỗi nhớ cách nghìn trùng
Lênh đênh điệu hát ru con vọng
Thức tỉnh vương hoài chốn nguyệt cung
Mộc Lan
Phần phật lá cành trước gió rung
Hùa theo khói nhạt ngả nghiêng cùng
Mây đan lớp lớp màn thương cảm
Nước dệt hàng hàng thảm nhớ nhung
Phố hắt hiu chìm ôm vạn vật
Chiều ngơ ngẩn rũ gọi muôn trùng
Ơ kìa vọng khúc đàn ai trỗi
Rưng rức giao hoà sẻ mấy cung
Việt Đường
(05/09/2008)
Mưa thu
Bầu trời ảm đạm cảnh dần rung
Gió khẽ cành đưa rủ rỉ cùng
Từng thảm lá vàng lay tấc dạ
Mỗi hàng bọt trắng động mành nhung
Mây chùn lặng lẽ buồn theo hạt
Nắng lụy cô đơn thẹn với trùng
Tiếng nhạc ru lòng như phảng phất
Êm đềm nhịp khúc bậc hoà cung
Mỹ Linh
07/09/2008
* Bài thơ của anh chủ nhà thật hay quá, mỗi câu mỗi từ thật cô đọng. Cám ơn anh chia sẻ.... ML mạo muội họa cho vui...
Hai bài thơ hay tuyệt, AL lại ngẩn ngơ nữa rồi....., merci bcp VĐ và ML...
Hồn Thu
Sắp chuyển qua mùa giật lá rung
Nhìn mưa nối lại giấc mơ cùng
Thơ tranh mờ ảo mềm khung lụa
Bút họa nhu huyền nhẹ gót nhung
Chệnh choạng trời say làn gió bão
Du dương điệu tấu lũ sâu trùng
Trong lòng bóng nước hồn thu ngã
Thả giọng ru đời nắn nót cung !!
Ái Linh
080908
Vũ Dạ Khúc
Xối xả mưa hùa gió giật rung
Ngàn cây ngơ ngác xác xơ cùng
Mây đen dữ dội trùm chăn gấm
Nước bạc hung hăng trải thảm nhung
Khung cảnh, phương phi hình núi đá
Nền âm, mồn một tiếng côn trùng
Khẽ khàng mật rót đêm tình ái
Réo rắt, dạt dào, thánh thót cung
Nắng Xuân
(08/09/2008)
Thu trên miền cao
Xào xạc bên rừng chiếc lá rung
Heo may gió lạnh chốn thâm cùng
Liễu buồn xõa tóc phơi màu biếc
Cúc gượng ươm đài điểm nét nhung
Lũng thấp sương giăng che lớp lớp
Núi cao mây tụ phủ trùng trùng
Về xuôi nẻo vắng mờ trong khói
Nhạn lửng ngang trời vẽ cánh cung
Chu Hà
Thu chớm trên ngàn
Đu đưa gió đẩy lướt ngàn rung
Tí tách mưa tuôn chảy khắp cùng
Ảm đạm loang mờ chùm lá ngọc
Đìu hiu phủ kín chiếc đài nhung
Thương bầy, vượn hú trong thanh vắng
Nhớ bạn, chim kêu giữa điệp trùng
Bóng ngả hoàng hôn sầu vụn vỡ
Giọt dài giọt vắn não nề cung
Yên Hà
Bài thơ Thu Mưa của anh hay quá, Võ Đình Tiên hoạ nhưng xin đổi đề là Chớm Thu, ngày hôm qua gởi lầm địa chỉ, hôm nay gởi đến anh để đọc cho vui. Cảm ơn nhiều.
Võ Đình Tiên
10/9/2008
CHỚM THU
Mưa rơi nhè nhẹ lá rung rung
Mới chớm thu sang, hạ cuối cùng
Mây trắng, trời cao trôi thảm bạc
Lá vàng, đất rộng dệt hoa nhung
Chim sâu run rẩy co đôi cánh
Én biển liệng bay lướt vạn trùng
Tiếng gió đu đưa như tiếng nhạc
Còn nghe tí tách hợp từng cung
Võ Đình Tiên
(08/09/2008)
Thu sầu
Con sóc chuyển cành hoa lá rung
Xạc xào... âm vọng chốn vô cùng
Rừng phong lá đổi màu vàng úa
Núi biếc mây che mảng nhớ nhung
Hoa tím ven sông mờ sắc tím
Cánh chim trời Hạ khuất muôn trùng
Thu ơi! ngày tháng buồn hiu quạnh
Khúc hát "Ân Tình" đã lạc cung !
mimosa
CẢNH THU
Gió chỉ hiu hiu lá khó rung
Cảnh thu man mác nhớ khôn cùng
Tâm tư vàng vọt hơn mầu cỏ
Ý tứ ngổn ngang kém mịn nhung
Ghế gỗ tắm mưa sầu lớp lớp
Hàng cây gội móc hận trùng trùng
Ước gì nghe khúc Nam Ai vãn
Thê thết trầm trầm nhạc ngũ cung
Lạc Thủy Đỗ Quý Bái
Loạt bài xướng họa: "Thu Mưa" của Việt Đường hay quá! Joseph Duy-Tâm xin được góp mấy vần "Thu Nhớ" dưới đây; chút tình cảm Thu cùng Quý Vị. Kính chúc Quý Vị và gia đình an vui hạnh phúc! Thân ái.
Joseph Duy-Tâm
12-08-2008
Thu Nhớ
Gió thoảng rừng thu lá nhẹ rung,
Chạnh lòng lữ khách đến Vô cùng.
Trăng khuya nhớ Nước, sầu vương đọng.
Nắng sớm mong nhà, não nhớ nhung.
Ngày đến vang vang lời góc phố,
Đêm về văng vẳng tiếng côn trùng.
Ngoài trời mưa rơi, buồn man mác,
Mặc khách đơn phòng, khẻ mấy cung.
Joseph Duy Tâm
12-08-2008
Đêm thu
Rặng liễu lồng trăng ẩn hiện rung
Hương đêm ngào ngạt tỏa khôn cùng
Vì sao lấp lánh nghiêng trời mộng
Cô gái mơ màng khép mắt nhung
Đã khuất thiên tình xa vạn dặm
Đành ôm nỗi nhớ cách nghìn trùng
Lênh đênh điệu hát ru con vọng
Thức tỉnh vương hoài chốn nguyệt cung
Mộc Lan
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)