31 tháng 12, 2011

Trả Lại Cho Em



Trả Lại Cho Em

Trả lại cho em những ước thề
Bao mùa khắc khoải dệt đam mê
Ta đi đi mãi dòng vô định
Khuất dấu từ đây chẳng trở về

Trả lại cho em những mộng mơ
Vầy loan gả thúy đẹp mong chờ
Sẽ ta núi thẳm sông sâu đến
Ngả giấc yên bình, khép kén tơ

Trả lại cho em nỗi nhớ đầy
Ngọt ngào, đằm thắm nửa đời say
Vùi chôn kỷ niệm vào quên lãng
Xoá mối tình si ủ tháng ngày

Trả lại cho em hỡi cố nhân
"Dấu yêu !" tiếng gọi ngỏ ân cần
Nụ hôn, nhịp thở thời nao đã
Rạo rực đan cùng giấc ái ân

Việt Đường
(30/10/2008)


Gởi lại cho anh

Gởi lại cho anh phút hẹn thề
Mắt nhìn đắm đuối giữa cơn mê
Nhẹ nhàng tay nắm ... tim rung động
Dấu ái vô tư ngập lối về

Gởi lại cho anh một giấc mơ
Của người con gái dõi mây chờ
Thả hồn lơ lững theo làn gió
Quyện giữa khung trời dệt tiếng tơ

Gởi lại cho anh kỷ niệm đầy
Chan hòa khúc nhạc thắm tình say
Như hoa ướp mật ru hồn bướm
Quanh quẩn bên nhau đẹp những ngày

Bỏ lại dùm em chuyện thế nhân
Gom theo dĩ vãng vẹn nguyên cần
Từng con đường cũ từng thương nhớ
Cảm tạ trang đời dấu đặc ân !

Mỹ Linh
05/11/2008

Sầu Vọng Quốc

Sầu Vọng Quốc

Sương mờ lớp lớp trải buồn tênh
Phố vắng đường thưa ngõ gập ghềnh
Tí tách mưa giăng dòng rã rượi
Xạc xào lá kết thảm mông mênh
Ê chề mái động nhà nghiêng ngả
Não nuột lùm xoay gió bập bềnh
Giữa cảnh u trầm chao vạn vật
Nghe ngùi tiếng quốc vọng chênh vênh

Việt Đường
(29/10/2008)

Vọng cố hương

Cố hương xin gửi giọt sầu tênh
Cõi nhớ tim tôi tựa thác ghềnh
Lãng đãng hồn vương dòng suối ngát
Vi vu mắt đọng cảnh trời mênh
Luyến lưu gửi lại vườn trăng ảm
Xao xuyến nào theo ngọn gió bềnh
Ai oán nửa đời buồn vọng quốc
Đường về nghe tủi bước chân vênh

Đông Hòa Nguyễn Chí Hiệp
30.10.2008

Bản Chất Của CSVN

(công điện khẩn & mật của CSVN bị tiết lộ, Việt Hải chuyển) 

Bản Chất Của CSVN

Công điện phơi bày bản chất gian
Của khoa tuyên giáo Đảng tham tàn
Tin đưa tố cáo ngăn truyền tụng
Báo gửi phê bình bức tải loan
Đánh bóng cường quyền lăm xuống chỉ
Tô đen thế lực đợi lên giàn
Năm qua tháng lại chưa từ bỏ
Sách lược vô nghì óc dã man

Việt Đường
(25/10/2008)

Hòn non bộ


Hòn non bộ

Róc rách khe sâu cá lượn lờ
Một bầu sông núi cảnh nên thơ
Chui đầu tiều thám hang sầm uất
Lần bước ngư dầm bãi trống trơ
Mục thả đồi cao trâu liếm cỏ
Canh cày ruộng thấp nước loe bờ
Cội tùng sừng sững hơi sương đọng
Thú ấy ai đành ngoảnh mặt ngơ

Ái Hoa

tả hòn non bộ thui, hong có ý gì khác !

thì tả hòn non bộ, chứ anh bảo có ý khác là ý gì vậy ?

Hòn non bộ

Phủ kín rêu phong dốc lững lờ
Nhìn đàn cá nhảy rót bầu thơ
Vin nhành bút buông vần ngọt
Cấy vụ nông cần bám núi trơ
Công lữ theo dòng tay vọc thác
Thương nhân rảo bước áo tung bờ
Non cao khe thẫm ru hồn mộng
Cảnh sắc êm đềm dạ ngẩn ngơ

th - Shiroi
24/10/2008

Theo chân Shiroi tả cảnh hòn non bộ. Ừ, anh Ái Hoa bộ có ý gì khác sao ta ?

Hòn non bộ

Núi dựng chênh vênh sóng lặng lờ
Bơi thuyền lữ khách dậy tình thơ
Xa xa hầu nhảy rừng khuya vắng
Thấp thoáng công xoè hốc tối trơ
Tử đắm mềm tay buông thõng mái
say nhũn xác cúi nghiêng bờ
Sương đêm cánh mỏng trùm ma quái
Lạc cõi mê trần mấy kẻ ngơ ?

Việt Đường
(25/10/2008)

Gửi sầu bên hòn non bộ

Hòn non cảnh tối thoảng sương lờ
Khẽ ngắm mơ màng tiếng nhạc thơ
Yên Tử phủ rêu mờ suối vắng
Trúc Sơn đơn bóng thoảng hồn trơ
Nguyệt phòng xơ xác lầu nghiêng mái
Đài tháp hoang vu gió lạnh bờ
Đến viếng dạ chìm sâu quá khứ
Nghe lòng gửi lại nỗi sầu ngơ ?

Đông Hòa
Nguyễn Chí Hiệp
25.10.2008

Xin cũng nối điêu một chút chơi
Nhìn hòn non bộ ruột tơi bời
Cha ông vun đắp giờ tan nát
Khó kiếm tay ai đến đắp bồi

CẢNH NON BỘ NÁT

Lam nham khe trũng nước lờ lờ
Chẳng thấy cảnh nào tạo hứng thơ
Kẻ bần thần nhìn núi trọc
Nhà Nông chán nản ngắm bầu trơ
Công Nhân uể oải ngồi bên cống
Thương Nữ nghêu ngao hát cạnh bờ
Đồng cạn, hồ khô sông núi lở
Dân đen hốc hác dáng ngu ngơ

Đồ Quỷ

Hòn non bộ

Giữa buổi hoàng hôn sáng lập lờ
Núi non hùng vỹ một lều thơ
Ung dung cầm tấu cung âm diệu
Tỉnh táo kỳ quần phiến đá trơ
Thi sĩ an nhàn tìm mạch nước
Tửu ông lảo đảo ngã chân bờ
Quẩn quanh bầy cá trong khe cạn
Hạt khói vô tình đọng mắt ngơ

Ái Hoa

TAO ĐÀN BÊN NON BỘ

Non bộ soi gương nước phằng lờ
Túm năm tụm bẩy hội đàn thơ
Trăng già lựng khựng chơi chưa ngán
Suối trẻ hung hăng lượn đã trơ
Câu xướng bên trai tuôn phá đập
Vế hòa phía gái đắp cao bờ
Hữu tình sơn thủy, hồn bay bổng
Khách lạ qua đường, cũng khó ngơ!

Nắng Xuân


Quý Tử

Quý Tử
(chúc mừng vợ chồng H & H, VN)

Huy Cường thật kháu mấy em ơi
Sanh đứa con ri đáng cuộc đời
Mắt biểu thông minh nhìn khoái trá
Miệng cười láu lỉnh ngó mê tơi
Công cha đúc kết đầy siêu việt
Nghĩa mẹ cưu mang quá tuyệt vời
Chúc mãi ăn no và chóng lớn
Được lòng mến chuộng khắp nơi nơi

Việt Đường
(20/10/2008)

Hành Xử

Hành Xử

Đùa không xấc xược mới kêu đùa
Thua bởi khiêm nhường lọ tính thua
Nịnh chấp đúng sai phê phán nịnh
Hùa phân phải quấy ngợi khen hùa
Bán mà bất nghĩa khi người bán
Mua nếu vô nghì trách kẻ mua
Xử sự khôn ngoan lường ứng xử
Ngừa gây hậu hoạ khá ngăn ngừa

Việt Đường
(23/10/2008)

Tập Tánh Khiêm Nhường

Tập Tánh Khiêm Nhường
(nhắn gửi bạn kbty)

Biết bạn vì chưng còn rất trẻ
Ham vui háo thắng thành vô lễ
Ba mươi chửa đặng dễ ngang tàng
Hăm mốt vừa tròn mau ngạo nghễ
Chớ nghĩ tài năng vượt núi sông
Đừng cho kiến thức so trời bể
Ôn tồn học hỏi giúp đi xa
Nhịn dưới nhường trên người mới nể

Việt Đường
(14/10/2008)

Tập tánh khiêm nhường
(tự nhắn mình)

Vụt vã bóng câu thời tuổi trẻ
Giờ đây ngẫm lại ôn từ lễ
Nửa đời quyết chí rộng tay dang
Một kiếp thành danh cao mắt nghễ
Tưởng hái ngàn sao vói tận trời
Chẳng ngờ không bạn sầu ven bể
Gìn câu nhã nhặn giữ tâm hòa
Uốn lưỡi trọng khinh càng vị nể

th - Shiroi
17/10/2008

Tự răn mình

Nhịn dưới nhường trên người mới nể
Biết mình giọt nước nằm trong bể
Tài hèn sức mọn chẳng hề ngông
Đức mỏng thân còm nào dám nghễ
Học hỏi đàn anh luyện chữ “cần”
Ngồi xem các chị dâng đồ lễ
Kỳ nhân dị sĩ ở quanh ta
Đừng quá ngông nghênh hoài trí trẻ

NT-17/10/2008

Kiên Trì Mà Tiến


Kiên Trì Mà Tiến
(biếm thi, gửi các bạn học viên mới)

Tầm sư bạn đã mò chân đến (1)
Ắt thuận cho thầy đì tới bến
Thất luật thì quỳ suốt một canh
Sai vần phải cúng tròn hai chến (2)
Nài huynh huynh né khóc như ri
Gọi tỷ tỷ lờ câm tựa hến
Vấp ngã u đầu ráng đứng lên
Đêm dù có tối đừng khêu nến

Việt Đường
(30/09/2008)


(2) Khi môn sinh ghi danh vô học viết bị thất luật, sai vần, ngắt câu không đúng chỗ hoặc bị điệp từ, v... v... thì thầy bắt phải nộp lại hai bài thơ Tứ Tuyệt khác, đến khi đã chỉnh mới cho lên lớp. Nhờ khắt khe như vậy cho nên khi "hạ sơn" ai cũng viết rất khá (chỉnh luật và hay)

Đồng quê ngày trở lại

Đường quê và kỷ niệm

Đường quê rợp mát bóng cây dừa
Lấp lánh rơi vàng hạt nắng thưa
Cu Gáy dài hơi ngân gió sớm
Vành Khuyên ngọt tiếng vọng trời trưa
Bờ đê lũ vịt lim dim ngủ
Ruộng lúa đàn trâu ngúc ngắc bừa
Lặng lẽ anh về gom kỷ niệm
Giờ này con nước đã ròng chưa?

Yên Hà


Đồng quê ngày trở lại

Sông soi mặt nước mấy thân dừa
Lá ngủ in xoè tán rậm thưa
Thanh tước líu lo đùa mái nắng
Chích choè ríu rít gọi vườn trưa
Ao hè nghịch ngợm đàn trâu tắm
Trúc bụi lăng xăng lũ nghé bừa
Bạn ghé thăm quê ngày trở lại
Lúa đồng tháng Chín rộ vàng chưa ?

Việt Đường
(28/09/2008)

Kể chuyện chó

Năm nay là năm con chó, Shiroi ngồi buồn làm một bài thơ con... chó cho mọi người đọc cười mỉm một tí.

Đây là con chó của Shiroi đây :

Vịnh con chó

Con chó nhà tôi quả thật hiền
Giao cho giữ cửa mới là phiền
Người thân luýnh quýnh đuôi quay lẹ
Kẻ lạ tung tăng cẳng búng liền
Suốt tháng nô đùa vui hí hửng
Quanh năm chạy nhảy giỡn liên miên
Ai thăm cũng được không nghe sủa
Phá thiệt là nhiều... tức muốn điên.

Shiroi


Kể chuyện chó

Chó nớ mà khoe chó loại hiền
Ngày qua mới bị nó gây phiền
Thăm nhà hối hả tui đi vội
Chặn bước rùm beng hắn sủa liền
Thoạt quỷnh chào êm tràng tiếng Pháp
Sau sùng nạt lớn giọng người Miên
Dè đâu phóng lại y đòi cắn
Hoảng quá quay mình tháo chạy điên

Việt Đường
(24/09/2008)

Con chó của Shiroi đi biệt tích mấy ngày, Shiroi bùn hiu hắt... Cũng may có xâm lỗ tai, người ta đem ra bệnh viện Thú Y tìm chủ nhân rồi chở nó tới nhà trả cho Shiroi. Cái con chó khỉ, làm Shiroi khóc mùi mẫn vì nó.

Con chó của Shiroi

Chó vậy mà la hổng phải hiền
Chỉ lo nó bự bụng thêm phiền
Đẩy đà gọi tới thân lê chậm
Ủng ỉnh nghe ăn dáng thấy liền
Mõm ngoạm rách... quần cười... ái ngại
Chân quào dính đất quệt triền miên
Đến thăm không bánh thì ... khều nhẹ
Bảo dữ ai đành, để nổi điên

Shiroi
06/10/2008

* thật ra bài thơ này Shiroi họa vần của người ta năm 2002, lúc mới nuôi con chó, bài của người ta thì quên mất, bài của Sh thì nhớ lõm bõm chữ mất chữ còn. Hồi diễn đàn mới mở hông có ai vô, chép ra cho vui.