13 tháng 1, 2011

Tết Mình Xứ Người

Tết Mình Xứ Người

Tết đến rồi Tết qua
Đâu hương vị đậm đà
Đâu rộn ràng, tình tự
Của thuở nào quê xa ?

Bi bô câu chúc Tết
(Cắn môi nén ngậm ngùi)
Ngày xuân bày yến tiệc
(Đêm nuốt sầu chơi vơi)

Tết người cũng bánh chưng
Cũng mứt, quả tưng bừng
Cũng mai vàng, pháo đỏ ..
(Sao lòng tràn bi thương ?)

Quay mặt che ngấn lệ
Long lanh khoé mắt buồn
Khẽ gọi thầm tên Mẹ
Mẹ nghìn trùng - Quê Hương

Việt Đường
(02/02/2006)

11 tháng 1, 2011

Mai Vắng Em Rồi ..


Mai Vắng Em Rồi ..

Mai vắng em rồi biết tiễn ai ?
Qua cầu nhớ vạt áo vàng bay
Đồi thông ngắm ráng chiều lồng lộng
Nghe kỷ niệm về giá buốt vai

Mai vắng em rồi nỗi nhớ nhung
Sẽ về xâu xé cả tâm hồn
Bốn mùa là một rừng thương tiếc
Năm tháng mịt mù bóng gió sương

Mai vắng em rồi diễm phúc xưa
Trong từng tiếng hát, những lời thơ
Em trau chuốt gởi tình đằm thắm
Sẽ ngả nghiêng trôi sóng hững hờ

Mai vắng em rồi, xếp bút nghiên
Sẽ anh từ giã mộng hoa tim
Nơi em đã một thời ôm ấp
Nồng cháy, thiết tha .. một ước nguyền

Việt Đường
(31/01/2006)

11 tháng 11, 2010

Mật Ước Trầu Cau

Mật Ước Trầu Cau

Khi nỗi nhớ khuyấy màn đêm sâu thẳm
Quảy túi thơ anh du giấc mơ tình
Như con thú đi tìm miền nắng ấm
Rã đời leo con dốc nợ chông chênh

Nhích cố nhích lên nấc thang duyên mệnh
Hướng chân trời loé tia sáng mong manh
Chân đã quỵ, hồn từng phen bất định
Vẫn thấy mình xốc mình dậy tiến lên

Đời sỏi đá vẫn lăn dài dưới gót
Tiếng vô tình khô khốc vọng âm xưa
Bước nối bước, đích vẫn mù tầm đến
Thực và hư đan tréo mãi mịt mờ

Nuốt vị đắng quả sầu đông luyến ái
Thả ưu tư vương vãi xuống trang từ
Nghe cô độc ngấm si bờ môi dại
Lời côn trùng tha thiết rót vần thơ

Mai sau có gặp nhau em đừng khóc
Mái tóc xanh dù đã bạc phai màu
Trong thể xác tà huy anh vẫn mượt ..
Nụ xuân tình mật ước mộng trầu cau

Việt Đường
(21/01/2006)

8 tháng 11, 2010

Tri Ân Và Nguyện Cầu Ngày Xuân

Tri Ân Và Nguyện Cầu Ngày Xuân

 Thắp một nén nhang kính nước nhà
Gởi bao tâm nguyện đến phương xa
Hiếu trung, đạo nghĩa luôn ghi khắc
Mãi mãi trong lòng những thiết tha

Thắp một nén nhang kính tổ tiên
Ngàn xưa nước Việt dựng xây nên
Dày công khai phá cùng bồi đắp
Nghĩa nặng, ân sâu chẳng thể quên

Thắp một nén nhang kính các anh
Hương hồn những chiến sĩ hy sinh
Máu đào đã đổ vì sông núi
Bảo vệ miền Nam được thái bình

Thắp một nén nhang kính cẩn tâm
Hướng về lạy tạ đấng song thân
Tri ơn khó nhọc muôn năm tháng
Trải cuộc đao binh lắm khốc tàn

Thắp một nén nhang kính Phật Trời
Xin Người cứu khổ nước non tôi
Thoát vòng cùng cực, đêm tăm tối
Đón ánh bình minh chiếu rạng ngời

Việt Đường
(16/01/2006)

1 tháng 11, 2010

Em Như Cánh Én Mùa Xuân

Em Như Cánh Én Mùa Xuân

Như cánh én đem mùa xuân trở lại
Em hiện về mang hạnh phúc trên tay
Hương thơm ngát nụ lan rừng hoang dại
Bờ môi kia anh chưa uống mà say

Em đứng đó, tóc mây bồng óng ả
Mắt dịu hiền, lóng lánh cả trời thương
Hai đứa nép vào nhau, hồn nghiêng ngả
Cung tình dâng lồng lộng khúc vô thường

Mình cùng thốt lời từ tâm nóng bỏng
Những nồng nàn, yêu dấu nén đã lâu
Để bù đắp những ngày dài lạc lõng
Giữa nhớ quên, lòng gợn sóng u sầu

Như cánh én lượn trời xanh bát ngát
Mang tin yêu, đằm thắm đến muôn loài
Em soi sáng tình anh lời mặc khải
Vực đời qua ngàn thử thách, chông gai

Việt Đường
(23/11/2005)

28 tháng 10, 2010

Căn Nghiệp Tình Em

Căn Nghiệp Tình Em

Cửa chốt then cài nhủ tịnh tâm
Nhưng sao hình bóng cứ âm thầm
Chờn vờn xáo trộn hoài hồn trí
Quanh quẩn giằng co mãi xác thân
Đến cõi thiên đàng âu dứt nghiệp
Vào lòng địa ngục mới ngừng căn
Tình em tựa chiếc dây thòng lọng
Siết lấy đời anh giữa cuộc trần

Việt Đường
(04/11/2005)

Bạn Có Hay ?

Bạn Có Hay ?

Mệnh nước đưa ta đến chốn này
Sau ngàn hải lý vạn đường bay
Ruột lìa đất mẹ lòng chua xót
Chân đến quê người dạ đắng cay
Lộc hưởng, bỏ bàng ngày lửa đạn
Vinh mang, quên bẵng buổi ngô khoai
Trông kìa cố quận đang chìm nổi ..
Dưới ách cường quyền bạn có hay ?

Việt Đường
(05/11/2005)

Hạnh Ngộ

Hạnh Ngộ

Tha thẩn chiều nay chợt gặp em
Phút giây hạnh ngộ thật thiêng liêng
Như xưa Từ Thức du sơn thủy
Gặp được Giáng Hương nơi cảnh Tiên

Hai đứa huyên thuyên tiếng nói cười
Si mê trao đổi chuyện trần đời
Tư tình san sẻ nhau thân thiết
Như đã bao năm tri kỷ rồi

Mình cạn chén lòng say thật say
Quên đi hiện tại, quên ngày mai
Thời gian lặng lẽ trôi êm ả
Hạnh phúc thăng hoa, chắp cánh bay

Phút cuối nhìn nhau luống ngậm ngùi
Tạ từ đôi đứa bước đôi nơi
Đèn khuya le lói soi hiu hắt
Lệ ở môi em quyện bóng tôi ..

Việt Đường
(01/11/2005)

23 tháng 10, 2010

Người Nhạc Sĩ Đa Tình


Người Nhạc Sĩ Đa Tình

Có một chàng nhạc sĩ
Mang trái tim đa tình
Những đêm dài bền bỉ
Ngồi viết nhạc thâu canh

Chàng tha thẩn quán thơ
Say sưa đọc hàng giờ
Săm soi từng ý tưởng
Đắm mình vào mộng mơ

Ngày ngày bên cung đàn
Chàng thả hồn lang thang
Vượt mây xanh, núi biếc
Qua sông biển bạt ngàn

Chàng viết theo hứng cảm
Nhạc phát từ chính tâm
Dốc yêu thương, lãng mạn
Dâng đời những ân cần

Người nhạc sĩ đam mê
Trong mỗi bước đi về
Có hoa thơm, nắng ấm
Quyện gót trần lê thê

Việt Đường
(29/10/2005)

Tình Quê Năm Tháng Nghìn Trùng Khắc Ghi

Tình Quê Năm Tháng Nghìn Trùng Khắc Ghi
 
Thu ươm sắc lá
Nhuộm cả hồn người
Nỗi buồn vàng võ, chơi vơi
Trông về đất Mẹ bời bời quặn đau

Nhớ vẫn gầy hao
Xạc xào cay đắng
Những đêm thanh vắng mênh mông
Tựa hồ tiếng vạc giữa đồng thảng kêu

Sông núi mỹ miều
Dấu yêu muôn thuở
Đã nhiều cam khổ, tang thương
Bao giờ mới dứt đoạn trường, can qua ?

Mưa bụi nhạt nhoà
Hắt qua song cửa
Nghe như nức nở giọt lòng
Tình quê năm tháng nghìn trùng khắc ghi

Việt Đường
(27/10/2005)