25 tháng 9, 2010

Bão Lòng

Bão Lòng

Biết viết gì đây em
Khi tình vừa xa bay
Khi con tim nhức nhối
Khi lòng cơn bão đầy

Biết viết gì đây em
Khi tình duyên đã lỡ
Khi mộng đẹp cuồng say
Đã từ nay đổ vỡ

Viết gì hỡi ta ơi
Khi em ta phương trời
Ôm nỗi đau diệu vợi
Khóc cuộc tình mây trôi

Việt Đường
(21/02/2004)

Bão lòng

Viết gì đây người hỡi ?
Thuyền bỏ xa bến đợi
Con trăng buồn sầu vợi
Phiến lòng em đơn côi

Bây giờ viết gì đây ?
Tình ơi đau biết mấy
Ngó còn gì trên tay
Chỉ lằn ranh tháng ngày

Viết gì khi trăng tỏ
Ai có hay tình lỡ
Để hai trời thương nhớ
Vấp hồn trong câu thơ

Sao Khuê

Lưới Em

Lưới Em

Quên ăn
quên ngủ dễ dàng

Bỏ em
bỏ mặc khó khăn vô cùng

Tịnh lòng
lòng cứ bâng khuâng

Quên em
em lại trùng trùng bủa vây

Việt Đường
(16/03/2004)

Hoài Niệm

Hoài Niệm

Tuổi thơ đạn lạc tên bay
Ngậm sầu ly tán
nuốt cay bụi trần

Tuổi xanh hoài niệm tâm thân
Giữ mình đạo đức
thiện chân sống đời

Việt Đường
(12/03/2004)

Trống Vắng

Trống Vắng

Tìm đâu ra thấy niềm vui
Khi người góc bể chân trời nhớ nhau
Chung riêng một khối tình sầu
Kiếp này chưa trả kiếp sau có còn ?

Việt Đường
(06/03/2004)

Kiên Lòng

Kiên Lòng
(tâm tình cùng bạn khi hay cô có ý định tự vẩn)
 
Kiếp người nhiều khổ nạn
Có cái mất cái còn
Đừng vì đời gian nan
Đánh mất niềm tin sống

Xua đi cơn ác mộng
Đày đọa thân bao ngày
Vin cái còn hôm nay
Cái ngày mai tạo dựng

Nhớ xưa ta hờ hững
Với cái chết ngàn khơi
Đất người dựng xây đời
Cũng từ bàn tay trắng

Hãy giữ kiên lòng nhẫn
Đối mặt với phũ phàng
Trước sóng gió nguy nan
Giữ bình tâm tay lái

Sự sống còn tồn tại
Ta làm lại từ đầu
Hận đời nhiều nghiệt ngã
Chỉ lòng thêm khổ đau

Việt Đường
27/02/2004)

Ướt Trang Lưu Bút


Ướt Trang Lưu Bút
(cảm tác từ lưu bút của TQS)

Thoáng suy tư chợt về
Nồng nàn trang lưu bút
Tâm sự bỗng ươm hồng
Thơm ngát tình hoa phượng

Ngôn từ viết cho em
Diễn tả sao hết được
Về quãng đời ngày xưa
Còn hằn sâu ký ức

Mở vòng tay bé nhỏ
Ta dấn bước vào đời
Bao năm mãi chưa thôi
Mơ về em chốn cũ

Ta từ ấy bắt đầu
Cuộc hành trình lữ thứ
Chuyến hành trình làm người
Dẫy đầy bao hờn tủi

Một lời xin, ta ơi
Lời tạ từ lần cuối
Hãy để mãi muôn đời
Xác phượng hồng yên ngủ

Việt Đường
(23/02/2004)

--

Một thoáng suy tư chợt đến trên từng trang lưu bút
Một cảm nghĩ thật hồng về cuộc tình của Phượng
Ta còn gì cho em ? Có một ngôn từ nào nhắc lại chuyện xa xưa.
Ta vụt thoát khỏi tầm tay tuổi nhỏ để bước vào đời bằng những dấu chân hoang
Ta chưa một lân tìm về với em, với bạn bè, với tuổi ...

Ta đã bắt đầu một cuộc hành trình làm người
Một cuộc hành trình đầy dấu tích tha hương và dẫy đầy hờn tủi ...
Thôi thì như một lời tạ từ cuối cùng trong đời
Hãy để cho một giấc ngũ bình yên trên xác lá Phượng khô.

TQS Galang I, Indonesia 1980

Hãy Mở Lòng Đi Tới

Hãy Mở Lòng Đi Tới

Lỡ làng cuộc nhân duyên
Em ăn năn, hối hận
Thương người, trách cho thân
Đánh mất tình miên viễn

Em chôn sâu nửa đời
Trong ngục tù bóng tối
Cất tiếng hát chơi vơi
Như ngàn lời sám hối

Buồn ích gì hỡi em
Vùi mặt trong sầu đêm
Chôn đời mình cuối vực
Bám giữ một lời nguyền

Em thờ ơ, lãnh đạm
Hay trốn chạy tình người?
Em khô khan tình cảm
Hay phó mặc, buông xuôi?

Hãy vùi chôn quá khứ
Hãy bỏ đi tình sầu
Hãy mở lòng đi tới
Xây hạnh phúc ngày sau

Việt Đường
(19/02/2004)

24 tháng 9, 2010

Giao Cảm

Giao Cảm

Tạ ơn
em đã trao anh
Những dòng tâm cảm
chân thành, thiết tha

Lời thơ
trinh trắng, ngọc ngà
Chứa chan thương mến,
bao la nỗi niềm

Thương em
mãi kiếp sầu miên
Đường đời bạc số,
nợ duyên chưa tròn

Mến em
tình nghĩa keo sơn
Nhân tâm đức hạnh,
tấm lòng thủy chung

Từ anh hứa với em cùng
Trăm năm tri kỷ vui buồn có nhau
Dù cho núi thẳm sông sâu
Đôi ta mãi sẽ tình châu nghĩa vàng

Việt Đường
(31/01/2004)

Đêm Từ Ly

Đêm Từ Ly

Đêm nhắm mắt
nghe buồng tim hấp hối
Vết dao đâm
còn rỉ máu đỏ tươi

Lời ly biệt
nghe bi ai, nhức nhối
Như lời kinh
đưa ta xuống mộ đời

Đêm nhắm mắt
nghe tim mình ngừng thở
Hồn xa bay
về phương ấy có em

Bởi lẽ sống
là tình yêu ai đó
Mất nhau rồi
đời chợt hóa dư thừa

Việt Đường
(22/12/2003)

Lời Tiễn Biệt

Lời Tiễn Biệt
(Tặng C.T., khi hay tin mẹ bạn mất ở bệnh viện Chợ Rẫy, Sài Gòn)

Thế là người đã ra đi
Sài Gòn, mảnh đất biệt ly năm nào
Để lại bao nỗi đớn đau
Một đàn con cháu nhuộm màu tang thương

Ngày về thăm lại quê hương
Mừng vui chan chứa, yêu thương dạt dào
Ngờ đâu phút ấy qua mau
Tựa làn khói trắng chìm vào không gian

Bao năm khốn khó, cơ hàn
Nuôi con khôn lớn vẻ vang nên người
Ra đi Người để lại đời
Một rừng thương tiếc, một trời thâm ân

Nén hương khấn nguyện thành tâm
Chúc Người an lạc cõi Hằng phiêu diêu

Việt Đường
(18/11/2003)