26 tháng 9, 2010

Kẻ Tội Đồ

Kẻ Tội Đồ

Hôm qua bé giận
Quay gót không lời
Để lại mình tôi
Nỗi buồn sâu thẳm

Đêm dài trầm lắng
Góc quán lặng thinh
Tôi ngồi im lìm
Chờ em trở lại

Em đi đi mãi
Lệ đẫm bờ môi
Thương quá em ơi
Đành thôi bất lực

Canh thâu thao thức
Trằn trọc không yên
Cố giữ tâm thiền
Quẫy nghìn sóng dữ

Trái tim không ngủ
Phờ phạc, lặng câm
Ánh mắt lạc thần
Trương Chi hóa kiếp

Sáng nay biền biệt
Mờ mịt dáng thu
Không một điện thư
Chiếc phôn tắt ngấm

Hẳn em giận lắm
Bởi lời nói anh
Câu nói vô tình
Lòng em, vết chém

Quấn đầu vòng kẽm
Làm Chúa Giê-Su
Nắn nót tâm thư
Gởi em tạ tội

Mặc lưng bốc khói
Thánh giá oằn thân
Chấp nhận nhọc nhằn
Lỗi lầm gánh trọn

Nhé em tha bổng ?
Tội lỗi cho anh
Cái anh ngu đần
Để .. yêu em giận

Đêm nay thức trắng
Chờ nhỏ đó nghen ?
Sẽ anh ngọn đèn
Hải đăng suốt sáng ..

Việt Đường
(24/06/2004)

Yêu

Yêu

Bạc râu trắng tóc
còn yêu

Trái tim còn thở
còn điêu đứng tình

Bắc thang lên hỏi
trời xanh


Lão Ông che mặt
nín thinh..
thở dài

Việt Đường
(17/06/2004)

Vì Sao Rơi

Vì Sao Rơi

Ôm nỗi đau vô tận
Vùi mình trong lãng quên
Vẫn thấy nghìn sầu đắng
Xoáy mòn đời triền miên

Em cho tôi nguồn thơ
Cùng vị men chua chát
Bạn, tình trên ván cờ
Mãi tôi kẻ lầm lạc

Hứa điểm dựa tinh thần
Với em trong nghiệt ngã
(Lòng lại ước ao thầm
Tình vàng son, sắt đá)

Ôi đạo lý cương thường
Ôi vô minh, vô ngã
Tìm đâu thấy thiên đường
Trong mịt mùng muôn ngả ?

Đêm qua có vì sao ...
Của tôi, người hành khất
Rụng chết trong nghẹn ngào
Cửa tình không lối thoát

Việt Đường
(16/06/2004)

Tìm Quên Trong Men Nhớ

Tìm Quên Trong Men Nhớ
(mến tặng ST)

Tìm quên trong men nhớ
Gã Trương Chi cô đơn
Chôn mối sầu thiên cổ
Bên suối rượu đen ngòm

Gã nào còn trẻ nữa
Trái tim cũng chưa già
Mà đã hằn vết cứa
Độc tố tình yêu ma

Người cười gã dại dột
Bệ rạc, thác loạn đời
Nào ai hay gã sốt
Cơn sốt tình đỏ tươi

Gã xưa sống rất thiền
Hiền lành như ông Bụt
Xoải cánh chim an nhiên
Giữa bão đời xuôi ngược

Cánh chim ấy, một đêm
Cú sét tình cháy xém
Gã đại bàng chông chênh
Ôm ngỡ ngàng vết chém

Từ đó gã u hoài
Xếp cánh chim ngang dọc
Tương tư bóng trang đài
Những đêm trường cô độc

Ngồi bó gối, ươm mơ
Gã mong ngày lướt cánh
Bên người tình tóc tơ
Đời gió mây tiên cảnh

Việt Đường
(02/06/2004)

25 tháng 9, 2010

Vơi Dòng Tâm Sự

Vơi Dòng Tâm Sự

Trút hết đi em
ngàn lời tâm sự
Cho vơi nỗi nhớ
cho cạn niềm đau

Cuộn trong huyết mạch
trăm dòng thác nghiệt
Đôi bờ cách ngăn
chung một nhánh sầu

Mến thương dạt dào
yêu nhau đằm thắm
Nhưng tình lỡ rồi
nhịp bước trăm năm

Đành thôi giữ nhau
chút tình vô vọng
Nghìn trùng vương vấn
nhớ quên âm thầm

Việt Đường
(25/05/2004)

Nâng Niu

Nâng Niu

Như lửa rơm
gần nhau bốc cháy

Ta bên nhau
cũng phải thế thôi

Yêu em
đã lỡ yêu rồi

Tình này nguyện sẽ
trọn đời nâng niu

Việt Đường
(24/05/2004)

Cũng Thành Tàn Tro

Cũng Thành Tàn Tro

Sá chi
cái bã lợi danh
cái người
trọng vọng
cái mình huênh hoang

Sống mà
chỉ nghĩ đến thân
mai kia
thác xuống
cũng thành tàn tro

Việt Đường
(23/05/2004)

Ước Muốn Cùng Em

Ước Muốn Cùng Em

Ước muốn cùng em phiêu bạt địa cầu
Thăm đất nước mình dẫu tận nơi nao
Để quên hiện tại, để quên tất cả
Để có một lần, ấp ủ đời nhau

Sẽ ra Hà Nội, quê hương em đó
Viếng vịnh Hạ Long, ngắm đảo, du thuyền
Về Trung thăm Huế, đất mẹ khốn khó
Quảng Trị nuôi anh bầu sữa thần tiên

Sẽ vào Đà Lạt khóc thác Cam Ly
Ghé hồ Than Thở vãn cảnh đề thi
Ôm sóng Nha Trang, Hòn Chồng chiêm niệm
Đi khắp miền quê, thành đô kinh kỳ

Sẽ thăm Sài Gòn vùng trời kỷ niệm
Học đường thuở nao dạy ta nên người
Mình dìu dắt nhau tìm về lưu luyến
Bè bạn, phố phường... thuở ấy xa xôi

°*°

Giấc mộng xa vời, giấc mơ không tưởng
Bởi phận số mình, Trời đã định riêng
Tàn gót lãng du, hụt hơi gió chướng
Trái tim vọng tình, thao thức chưa yên

Việt Đường
(10/05/2004)

Ví Mà ...

Ví Mà ...

Ví mà
gặp được em yêu

Sẽ anh nói hết
bao điều yêu thương

Sẽ anh
trút cạn đáy lòng

những dòng ưu ái
mặn nồng riêng em

Sẽ anh
suốt sáng thâu đêm

xẻ chia tâm sự
nỗi niềm tháng năm

Sẽ anh
trao hết ân cần

dấu yêu đằm thắm
một lần đời nhau

Việt Đường
(09/05/2004)

Đời Sẽ Thấy Ngọt Ngào

Đời Sẽ Thấy Ngọt Ngào

Rít điếu thuốc thấy lòng mình ấm lại
Chợt nhớ lời em thẹn bảo hôm nao
Rằng nếu được hôn bờ môi khi ấy
Thuốc và anh, đời sẽ thấy ngọt ngào

Nhả ngụm khói lãng đãng trôi dần khuất
Thấy mắt người lóng lánh, hé môi cười
Nghe lòng mình bổng trầm say chất ngất
Nụ yêu thương bát ngát vút chơi vơi

Vùi thực tại trong giấc mơ huyền ảo
Gác ngoài tai dăm trát trấu bôi tro
Tình cao thượng đâu dễ gì chao đảo
Bởi đôi ta đã khắng khít vô bờ

Mỗi gặp gỡ duyên càng thêm đằm thắm
Kỷ niệm đời, tâm sự dạt dào tuôn
Trong sóng gió càng gần nhau say đắm
Một dòng trôi theo nghiệt ngã, vui buồn

Việt Đường
(24/04/2004)