Đừng Lìa Ta Nhé, Tim Ơi !
Đừng lìa ta nhé, tim ơi
Đừng nhìn không nói một lời thế kia
Ta, ngươi cay đắng cùng chia
Ngọt bùi san sẻ, sớm khuya nhọc nhằn
Từ thời tấm bé thiết thân
Bao lần ta ngã bấy lần ngươi đau
Ta mơ mộng, ngươi nôn nao
Ta vui hớn hở, ngươi dào dạt yêu
Ta buồn, ngươi khóc đìu hiu
Ta say hy vọng, ngươi thiêu đốt lòng
Trải bao cam khổ, lao lung
Sân si hỷ nộ ngươi cùng theo ta
Tử Kỳ tâm đắc Bá Nha
E không sánh nổi ngươi, ta cận kề
Những khi chúng bạn cười chê
Ngươi luôn bên cạnh vỗ về, nâng niu
Thế mà ta trót lỡ yêu
Ngươi tìm mọi cách, đủ điều cản ngăn
Ngươi khuyên giải, ngươi phân trần
Ngươi suy hơn thiệt, ngươi cằn nhằn ta
Ngươi bày chước quỷ, mưu ma
Trăm nghìn mánh khoé đẩy ta xa người
Ngươi rằng "Khổ lắm, mi ơi ..
Đừng nên dại dột nghe lời hắn chi !
Cửa tình vướng mắc làm gì
Chỉ thêm sầu gánh rồi thì nhớ nhung
An nhiên tự tại giữ lòng
Mặc ai cợt nhả, bông lông gọi mời
Hãy an nhàn sống thảnh thơi
Trèo non lội suối, biển trời ngao du
Đông, Xuân đến Hạ, sang Thu
Nẻo đường ngang dọc vô tư vui đùa
Mặc đời sóng gió, mây mưa
Bình chân như vại, nhởn nhơ sống đời !"
Ngươi khuyên phải trái lắm lời
Ta thì ừ hử, miệng cười cho qua
Làm sao cản được lòng ta ?
Là người ai chẳng thiết tha cõi tình ?
Nợ duyên là kiếp nhân sinh
Tử sanh cũng thế, ai kìm được đâu !
Ta sung sướng, ta khổ đau
Ta vui suốt sáng rồi sầu thâu đêm
Ta cười rồi mắt lệ hoen
Lòng ta trăm mối đảo điên khó tường
Còn ngươi thì cứ dửng dưng
Còn ngươi thì cứ quay lưng chẳng màng
Sáng nay nhận bức thư nàng
Ngỏ lời từ tạ, bẽ bàng lòng ta !
Nhìn ngươi mắt ướt nhạt nhoà
Gục đầu không nói, ta đà hiểu ra
Thì ra ngươi cũng như ta
Cùng chung thương cảm, cùng hòa nỗi đau
Ôm ta, ngươi nấc nghẹn ngào
Buồng hơi chợt lặng, máu đào ngừng trôi
Đừng lìa ta nhé, tim ơi
Đừng nhìn không nói một lời thế kia ..
Việt Đường
(16/07/2004)