28 tháng 9, 2010

Em Hoàng Hậu, Tôi Vị Vua Hạnh Phước


Em Hoàng Hậu,
Tôi Vị Vua Hạnh Phước

Em ma quái
linh hồn tôi len lỏi
Ngày và đêm
phà nóng hổi buồng tim

Em xoa bóp
từng khớp xương mệt mỏi
Thuốc gia truyền
trị bá bệnh là em

Em thông thái
não bộ tôi chễm chệ
Mọi nghĩ suy
em quán triệt như thần

Em giám sát
từng thư phòng hoàng đế
Đám minh thần
đều phủ phục dưới chân

Em mưu chước
thừa thông minh, đảm lược
Tôi trí cao
cũng bất lực, thua tài

Em hoàng hậu
tôi vị vua hạnh phước
Lãnh thổ tình
mình ngả ngớn vui say

Việt Đường
(12/08/2004)

Muốn

Muốn

Muốn là gió
lướt bay về Tổ Quốc
lượn trên từng
mảnh đất của quê hương

men ngõ ngách,
vạn nẻo đường xuôi ngược
đem thương yêu
xoa dịu những đoạn trường

Muốn là lửa
ánh lửa thiêng bất diệt
sáng nhân quyền
rực bác ái, tự do

đem soi tỏ
khắp ba miền nước Việt
đỏ lòng dân
bao năm tháng mong chờ

Muốn là bão
ngọn bão thần thế kỷ
cuốn sạch trôi
lũ Cộng Đảng đương quyền

làm tế vật
hồn anh linh, tử sĩ
đã bỏ mình
gìn giữ nước trung kiên

Việt Đường
(10/08/2004)

Quê Nhà

Quê Nhà

Bờ đê, gốc mít là Quê
Mái tranh, vách đất, võng tre là Nhà
Quê Nhà, hai tiếng thiết tha
Bao năm lưu lạc, xót xa nhớ hoài

Việt Đường
(09/08/2004)

27 tháng 9, 2010

từ em đến

từ em đến

từ em đến, lửa tình anh trỗi dậy
ngày và đêm hằng nhớ mãi về em
cảm ơn đời đã kết mộng, se duyên
cảm ơn nhé tình anh trao em nhận

từ em đến, anh nhiều đêm thức trắng
nghĩ về nhau hồn chất ngất mộng mơ
nghĩ về em, giọt nhớ thắm dòng thơ
lòng ao ước sẽ đời nhau vĩnh cửu

từ em đến, tình đi hoang không ngủ
xác thân nằm nhưng tim thức cả đêm
đêm của anh đẹp huyền thoại, thần tiên
anh đom đóm bên đèn em say đắm

từ em đến, ngày bỗng dài đằng đẳng
mong một lần em kề cận, hàn huyên
mỗi phút giây là hạnh phúc diệu huyền
tròn nhung nhớ, thoả tháng năm khắc khoải

từ em đến, thơ mênh mang tuôn chảy
những gì nhau nguyện giữ mãi trọn đời
động hoa vàng, anh Từ Thức chơi vơi
chân quấn quýt trong lối em tình ái

Việt Đường
(08/08/2004)

một đời sắt son

một đời sắt son

dẫu không đặng vợ thành chồng
nhưng đôi mình đã một lòng thủy chung
kiếp này không thể sống cùng
thì mai sau nhé yêu thương trọn đời

từ em chia sẻ buồn vui
tình chân thệ nguyện bên tôi bạc đầu
thì dù sóng gió, thương đau
sẽ tôi một dạ vì nhau không sờn


sẽ tôi giữ mãi trong lòng
tình em ngự trị thắm nồng chẳng phai
với em nghĩa nặng vác vai
chắt chiu, vun xới tháng ngày cưu mang

Việt Đường
(06/08/2004)

Dấu Yêu Muộn Màng

Dấu Yêu Muộn Màng

Đêm qua em ngỏ tâm tình
Bằng dăm câu chữ chân thành yêu tôi
Ngại ngùng nên chẳng nói lời
Hoài công xua đuổi bóng người trong tim

Tìm quên trong tháp đêm huyền
Câu ca, tiếng hát sẻ niềm tơ mang
Biết rằng tình đã muộn màng
Nhưng cung lòng vẫn bàng hoàng nhớ nhau

Cũng tôi ngần ấy nỗi sầu
Ngày dài nhung nhớ, đêm sâu mộng tình
Hiểu em đời chỉ có anh
Rõ anh, thế giới cũng mình em thôi

Đành chôn cất dấu yêu đời
Trong quên trong nhớ nửa vời vầng trăng
Ngày sau, nguyện ước âm thầm
Riêng em bù đắp vạn lần tình tôi

Việt Đường
(28/07/2004)

Sốt Tình

Sốt Tình

Đêm qua thức trắng
nhớ về người
Không biết người còn
nhớ đến tôi

Không biết bao giờ
ta được gặp
Thỏa lòng nhung nhớ
tháng ngày trôi

Đêm qua thao thức
suốt thâu canh
Thấy vết thương lòng
máu rỉ quanh

Vết cắt vỡ tung
cơn sốt mạch
Thấy mình dẫy chết
giữa sầu tình

Việt Đường
(27/07/2004)

Từ Em Ngự Trị

Từ Em Ngự Trị

Em là
đức Phật Thích Ca
Cũng là ma quỷ
theo ta đêm ngày

Bao dung
độ lượng, khoan thai
Cũng từng xé xác
đọa đày lắm cơn

Hồn ta
bão nổi quay cuồng
Từ em ngự trị
yêu thương trong đời

Việt Đường
(22/07/2004)

Sẽ Biển Rộng Sông Dài




Sẽ Biển Rộng Sông Dài

Mưa tình say chân tóc
Gió yêu quyện bờ vai
Có em, đời ô trọc
Thoắt biển rộng sông dài

Ngày trải ngày thắm thiết
Đêm nối đêm hạnh duyên
Lòng mở lòng chảy xiết
Tay đan tay yên bình

Như gió trăng góc núi
Như hoa bướm đồi tiên
Như cá bơi lòng suối
Vũ trụ xoay dịu hiền

Mong tình mình thế mãi
Êm đềm một dòng trôi
Trên thiên ngàn, đại hải
Bền lâu trọn cuộc đời

Việt Đường
(20/07/2004)

Khi Buồm Tình Đã Dậy Sóng Ra Khơi

Khi Buồm Tình Đã Dậy Sóng Ra Khơi

Em thường bảo hãy xem em như em gái
Được sao em, khi lòng mãi nhớ về em ?
Khi tình yêu đã chắp cánh những đêm huyền
Khi thương nhớ đã ngập tràn trong tim phổi

Em thường bảo rằng em, người có lỗi
Đã để anh đeo đuổi chẳng nghi ngờ
Để bây chừ anh suy nghĩ vẩn vơ
Một đêm vắng là trở trăn suốt sáng

Em thường bảo anh ni sao lãng mạn
Quen thì quen, khoảng cách phải giữ chừng
Để bây chừ, cái nhớ nhớ thương thương
Nó hành xác, nó đày thân anh quá

Em thường bảo con người anh cũng lạ
Tánh lầm lì ít nói lại đa tình
Ngày đầu quen cứ cắm cúi làm thinh
Thế mà lại yêu thầm không ai biết

Mặc em bảo, em khuyên nài khẩn thiết
Anh vẫn mơ vẫn chỉ mộng em thôi
Vì biết rằng em cũng đã yêu rồi
Bởi e ấp nên giả vờ .. không nói

Việt Đường
(18/07/2004)