28 tháng 9, 2010

Đền Em



Đền Em

Đền em một áng thơ này
Em đem trang điểm những ngày nhớ anh
Để khi hờn tủi vây quanh
Lệ cùng son sẽ hoá thành trầu cau

Đền em một quả tinh cầu
Nhốt riêng hai đứa vào nhau trọn đời
Để tình dậy sóng ra khơi
Ngưu Lang Chức Nữ đẹp đôi, vẹn thề

Đền em một mảnh vườn quê
Sáng ra hoa bướm, đêm về trăng sao
Một tổ ấm, hai mái đầu
Nồng nàn tình ái, dạt dào yêu thương

Đền em sông núi Quê Hương
Giang sơn gấm vóc nghìn trùng Việt Nam
Không còn tang tóc, cơ hàn
Không còn bạo chúa, hung tàn trị ngôi

Việt Đường
(31/08/2004)

Ơn Em

Ơn Em

Em là tri kỷ đời tôi
Không em, ai sẽ là người vuốt ve ?
Với em, hẹn biển non thề
Bên nhau mãi mãi sẻ chia ngọt bùi

Em là hạnh phúc đời tôi
Là duyên tơ tóc, là người tôi thương
Bên em, bão táp đời thường
Chỉ như gió thoảng mặt sông phẳng lì

Em là hoa bướm, trăng thi
Nguyệt cầm giao hưởng, tiếng tỳ bà ngân
Ơn em cao cả vô ngần
Ngàn sau còn thắm ân cần dấu em

Việt Đường
(26/08/2004)

Hư Ảo

Hư Ảo

Công danh, sự nghiệp, tiền tài
Thiên cơ đã định lá bài đỏ đen

Vô duyên hay lắm hữu duyên
Cũng ba thước đất dưới tuyền đài kia

Việt Đường
(25/08/2004)

Đêm Ưu Tư

Đêm Ưu Tư

Đêm trải thảm giữa màn trời cô quạnh
Sầu dâng dâng như ngọn sóng vô bờ
Mưa tí tách vỡ ngoài hiên lành lạnh
Trăng nghiêng vành che mắt lệ buồn xo

Khói thuốc loãng quyện mái đầu điểm bạc
Trắng tương tư bởi nhung nhớ về người
Tình vô vọng mà vẫn hoài đuổi bắt
Đêm nhọc nhằn đêm hiu hắt, chơi vơi

Này em hỡi, lời nguyền xưa vẫn giữ
Đợi chờ nhau, lòng sẽ mãi sắt son
Chừ em thức hay đã yên giấc ngủ
Tình yêu anh bên gối mộng có còn ?

Đời thiên lý vẫn đôi mình rong ruỗi
Cặp ngựa hoang vẫn chưa dám phá rào
Sức đã kiệt, vó câu dường đã mỏi
Bởi đường tình nhiều lận đận, lao đao

Đêm thăm thẳm, ngoác mõm đen ngạo nghễ
Trời vẫn mưa, mưa trút lệ từng cơn
Trong cõi vắng, nghe hồn say kể lể
Giòng ưu tư trôi tiềm thức, chập chờn

Việt Đường
(21/08/2004)

Đừng Chôn Ta Mãi Mảnh Trời Xa Quê

Đừng Chôn Ta Mãi Mảnh Trời Xa Quê

Người buồn trời cũng buồn theo
Mưa rơi trút hạt, trăng treo muộn màng
Gió lê từng bước chân hoang
Như tôi lữ khách lang thang đợi chờ

Đời nhiều diễm phúc, mộng mơ
Cũng bao trắc trở, duyên tơ lỡ làng
Lòng còn nặng gánh giang san
Cũng hằng khắc khoải, nát tan vì tình

Đời là một kiếp ba sinh
Thăng trầm vạn nẻo, điêu linh trăm đường
Lưu vong vọng nhớ quê hương
Trông về mà xót mà thương vô ngần

Còn đây một trái tim vàng
Còn đây tấc dạ chứa chan tình người
Mưa ơi, gió hỡi, buồn ơi
Đừng chôn ta mãi mảnh trời xa quê

Việt Đường
(17/08/2004)

Em Hoàng Hậu, Tôi Vị Vua Hạnh Phước


Em Hoàng Hậu,
Tôi Vị Vua Hạnh Phước

Em ma quái
linh hồn tôi len lỏi
Ngày và đêm
phà nóng hổi buồng tim

Em xoa bóp
từng khớp xương mệt mỏi
Thuốc gia truyền
trị bá bệnh là em

Em thông thái
não bộ tôi chễm chệ
Mọi nghĩ suy
em quán triệt như thần

Em giám sát
từng thư phòng hoàng đế
Đám minh thần
đều phủ phục dưới chân

Em mưu chước
thừa thông minh, đảm lược
Tôi trí cao
cũng bất lực, thua tài

Em hoàng hậu
tôi vị vua hạnh phước
Lãnh thổ tình
mình ngả ngớn vui say

Việt Đường
(12/08/2004)

Muốn

Muốn

Muốn là gió
lướt bay về Tổ Quốc
lượn trên từng
mảnh đất của quê hương

men ngõ ngách,
vạn nẻo đường xuôi ngược
đem thương yêu
xoa dịu những đoạn trường

Muốn là lửa
ánh lửa thiêng bất diệt
sáng nhân quyền
rực bác ái, tự do

đem soi tỏ
khắp ba miền nước Việt
đỏ lòng dân
bao năm tháng mong chờ

Muốn là bão
ngọn bão thần thế kỷ
cuốn sạch trôi
lũ Cộng Đảng đương quyền

làm tế vật
hồn anh linh, tử sĩ
đã bỏ mình
gìn giữ nước trung kiên

Việt Đường
(10/08/2004)

Quê Nhà

Quê Nhà

Bờ đê, gốc mít là Quê
Mái tranh, vách đất, võng tre là Nhà
Quê Nhà, hai tiếng thiết tha
Bao năm lưu lạc, xót xa nhớ hoài

Việt Đường
(09/08/2004)

27 tháng 9, 2010

từ em đến

từ em đến

từ em đến, lửa tình anh trỗi dậy
ngày và đêm hằng nhớ mãi về em
cảm ơn đời đã kết mộng, se duyên
cảm ơn nhé tình anh trao em nhận

từ em đến, anh nhiều đêm thức trắng
nghĩ về nhau hồn chất ngất mộng mơ
nghĩ về em, giọt nhớ thắm dòng thơ
lòng ao ước sẽ đời nhau vĩnh cửu

từ em đến, tình đi hoang không ngủ
xác thân nằm nhưng tim thức cả đêm
đêm của anh đẹp huyền thoại, thần tiên
anh đom đóm bên đèn em say đắm

từ em đến, ngày bỗng dài đằng đẳng
mong một lần em kề cận, hàn huyên
mỗi phút giây là hạnh phúc diệu huyền
tròn nhung nhớ, thoả tháng năm khắc khoải

từ em đến, thơ mênh mang tuôn chảy
những gì nhau nguyện giữ mãi trọn đời
động hoa vàng, anh Từ Thức chơi vơi
chân quấn quýt trong lối em tình ái

Việt Đường
(08/08/2004)

một đời sắt son

một đời sắt son

dẫu không đặng vợ thành chồng
nhưng đôi mình đã một lòng thủy chung
kiếp này không thể sống cùng
thì mai sau nhé yêu thương trọn đời

từ em chia sẻ buồn vui
tình chân thệ nguyện bên tôi bạc đầu
thì dù sóng gió, thương đau
sẽ tôi một dạ vì nhau không sờn


sẽ tôi giữ mãi trong lòng
tình em ngự trị thắm nồng chẳng phai
với em nghĩa nặng vác vai
chắt chiu, vun xới tháng ngày cưu mang

Việt Đường
(06/08/2004)