30 tháng 9, 2010

Đêm Nhật Nguyệt

Đêm Nhật Nguyệt

Đêm là người bạn trung thành
Là chứng nhân sống mối tình đời tôi
Đêm ru câu hát lả lơi
Cùng ngàn cung điệu ạ ời thiết tha

Từ em đối bóng mặn mà
Từ tôi chất ngất, đậm đà hương em
Muốn cùng em thức trắng đêm
Sẻ bầu tâm sự, chia niềm yêu thương

Cắn chung một trái cấm buồn
Nhắp chung chén ước duyên hồng bờ môi
Và cùng nhau hẹn trọn đời
Tình nhân, tri kỷ buồn vui một dòng

Và cùng nhau đỏ ước mong
Sẽ ngày duyên thắm, tình nồng gối chăn
Đêm là giao điểm tuyệt trần
Của đôi nhật nguyệt hoang đàng nguồn yêu

Việt Đường
(10/09/2004)

29 tháng 9, 2010

Từ Em Trong Đời

Từ Em Trong Đời

Viết tình bé xuống trang giấy trắng
Rồi thẫn thờ đem quẳng nó đi
Từ tôi lạc dấu chim di
Tháng năm nặng khối tình si ngút ngàn

Viết tình bé xuống bàn tay nhớ
Nước dại khờ nước đổ dòng quên
Dài tay mòn mỏi kiếm tìm
Vẫn đời hun hút dáng em bên trời

Viết tình bé nổi trôi cồn cát
Sóng điên cuồng xoá nát dấu yêu
Chân mòn đếm bước cô liêu
Tìm đâu ra bóng, buồn hiu hắt buồn

Viết tình bé đáy lòng cất giữ
Tim ngọt ngào hai chữ Yêu Em
Cõi tình lặng sóng êm đềm
Từ em ngự trị bình yên trong đời

Việt Đường
(08/09/2004)

Trốn Tìm Quên Lãng

Trốn Tìm Quên Lãng

Viết muốn viết lên ngàn dòng tâm sự
Đầy ắp ưu tư, chan chứa ngọt ngào
Nói muốn nói lên ngàn câu ấp ủ
Bát ngát yêu thương, thăm thẳm khổ đau

Ngụp muốn ngụp hòng trốn tìm quên lãng
Suối yêu em cuồn cuộn chảy nghìn trùng
Chém muốn chém vỡ tung ra từng mảng
Lâu đài an nhiên em dựng mênh mông

Trong mỗi nhớ có thiết tha, chua chát
Trong từng yêu có hụt hẫng, đam mê
Tất cả đó đủ cho lòng tan nát
Quay quắt cuồng điên, đằng đẳng ê chề

Huyệt mộ đá, thấy bóng mình dài đổ
Sương buốt vai, lữ khách ngẩn ngơ tìm
Sầu quên nhớ cuối đáy mồ hé mở
Tình yêu ơi, ngủ đi nhé bình yên

Việt Đường
(01/09/2004)

Soi

Soi

Soi đời thăm thẳm vực oan khiên
Soi cảnh nhân gian đắng muộn phiền
Soi nẻo ba sinh nhiều bĩ cực
Soi đường duyên nợ lắm truân chuyên
Soi người tham vọng, sân si đắm
Soi kẻ mưu mô, ái ố chìm
Soi nước điêu linh, trầm thống khổ
Soi tâm hun hút bóng sầu miên

Việt Đường
(06/09/2004)

Diệt

Diệt bọn giết người tội cả khiên
Diệt phường gian ác tạo ưu phiền
Diệt hàng nhũng loạn vô liêm sĩ
Diệt kẻ tham tàn bất chính chuyên
Diệt đám cường đồ, huyện ủy dốt
Diệt loài thảo khấu, công an chìm
Diệt cho tận gốc đồ buôn nước
Diệt cộng : an bình sẽ viễn miên

Bạch Loan kính họa
(26/09/04)

Ai

Ai tròng xiềng xích ách oan khiên
Ai giết cha anh dấy lụy phiền
Ai gạt lòng tin lừa trí dũng
Ai dìm dân trí đốt cần chuyên
Ai đưa non nước vào đen tối
Ai nhận quê hương đến lút chìm
Ai bán đàn bà, buôn trẻ dại
Ai đày dân Việt khổ triền miên ???

Hoaiviet01
945am092904

28 tháng 9, 2010

Đền Em



Đền Em

Đền em một áng thơ này
Em đem trang điểm những ngày nhớ anh
Để khi hờn tủi vây quanh
Lệ cùng son sẽ hoá thành trầu cau

Đền em một quả tinh cầu
Nhốt riêng hai đứa vào nhau trọn đời
Để tình dậy sóng ra khơi
Ngưu Lang Chức Nữ đẹp đôi, vẹn thề

Đền em một mảnh vườn quê
Sáng ra hoa bướm, đêm về trăng sao
Một tổ ấm, hai mái đầu
Nồng nàn tình ái, dạt dào yêu thương

Đền em sông núi Quê Hương
Giang sơn gấm vóc nghìn trùng Việt Nam
Không còn tang tóc, cơ hàn
Không còn bạo chúa, hung tàn trị ngôi

Việt Đường
(31/08/2004)

Ơn Em

Ơn Em

Em là tri kỷ đời tôi
Không em, ai sẽ là người vuốt ve ?
Với em, hẹn biển non thề
Bên nhau mãi mãi sẻ chia ngọt bùi

Em là hạnh phúc đời tôi
Là duyên tơ tóc, là người tôi thương
Bên em, bão táp đời thường
Chỉ như gió thoảng mặt sông phẳng lì

Em là hoa bướm, trăng thi
Nguyệt cầm giao hưởng, tiếng tỳ bà ngân
Ơn em cao cả vô ngần
Ngàn sau còn thắm ân cần dấu em

Việt Đường
(26/08/2004)

Hư Ảo

Hư Ảo

Công danh, sự nghiệp, tiền tài
Thiên cơ đã định lá bài đỏ đen

Vô duyên hay lắm hữu duyên
Cũng ba thước đất dưới tuyền đài kia

Việt Đường
(25/08/2004)

Đêm Ưu Tư

Đêm Ưu Tư

Đêm trải thảm giữa màn trời cô quạnh
Sầu dâng dâng như ngọn sóng vô bờ
Mưa tí tách vỡ ngoài hiên lành lạnh
Trăng nghiêng vành che mắt lệ buồn xo

Khói thuốc loãng quyện mái đầu điểm bạc
Trắng tương tư bởi nhung nhớ về người
Tình vô vọng mà vẫn hoài đuổi bắt
Đêm nhọc nhằn đêm hiu hắt, chơi vơi

Này em hỡi, lời nguyền xưa vẫn giữ
Đợi chờ nhau, lòng sẽ mãi sắt son
Chừ em thức hay đã yên giấc ngủ
Tình yêu anh bên gối mộng có còn ?

Đời thiên lý vẫn đôi mình rong ruỗi
Cặp ngựa hoang vẫn chưa dám phá rào
Sức đã kiệt, vó câu dường đã mỏi
Bởi đường tình nhiều lận đận, lao đao

Đêm thăm thẳm, ngoác mõm đen ngạo nghễ
Trời vẫn mưa, mưa trút lệ từng cơn
Trong cõi vắng, nghe hồn say kể lể
Giòng ưu tư trôi tiềm thức, chập chờn

Việt Đường
(21/08/2004)

Đừng Chôn Ta Mãi Mảnh Trời Xa Quê

Đừng Chôn Ta Mãi Mảnh Trời Xa Quê

Người buồn trời cũng buồn theo
Mưa rơi trút hạt, trăng treo muộn màng
Gió lê từng bước chân hoang
Như tôi lữ khách lang thang đợi chờ

Đời nhiều diễm phúc, mộng mơ
Cũng bao trắc trở, duyên tơ lỡ làng
Lòng còn nặng gánh giang san
Cũng hằng khắc khoải, nát tan vì tình

Đời là một kiếp ba sinh
Thăng trầm vạn nẻo, điêu linh trăm đường
Lưu vong vọng nhớ quê hương
Trông về mà xót mà thương vô ngần

Còn đây một trái tim vàng
Còn đây tấc dạ chứa chan tình người
Mưa ơi, gió hỡi, buồn ơi
Đừng chôn ta mãi mảnh trời xa quê

Việt Đường
(17/08/2004)

Em Hoàng Hậu, Tôi Vị Vua Hạnh Phước


Em Hoàng Hậu,
Tôi Vị Vua Hạnh Phước

Em ma quái
linh hồn tôi len lỏi
Ngày và đêm
phà nóng hổi buồng tim

Em xoa bóp
từng khớp xương mệt mỏi
Thuốc gia truyền
trị bá bệnh là em

Em thông thái
não bộ tôi chễm chệ
Mọi nghĩ suy
em quán triệt như thần

Em giám sát
từng thư phòng hoàng đế
Đám minh thần
đều phủ phục dưới chân

Em mưu chước
thừa thông minh, đảm lược
Tôi trí cao
cũng bất lực, thua tài

Em hoàng hậu
tôi vị vua hạnh phước
Lãnh thổ tình
mình ngả ngớn vui say

Việt Đường
(12/08/2004)