30 tháng 9, 2010

Mảnh Trăng Thề Tri Kỷ Đã Cùng Soi..

Mảnh Trăng Thề Tri Kỷ Đã Cùng Soi..

..Như loài chim bói cá
Trên cọc nhọn trăm năm
Tôi tìm đời đánh mất
Trong vũng nước cuộc đời..

("Khúc Thụy Du" - Du Tử Lê)

Đêm mơ thấy mình thành chim bói cá
Dạo kiếm ăn khắp kênh lạch, ao tù
Em là cá, hiện thân tình, lơi lả
Tôi động lòng, từ thuở ấy.. tương tư

Chim đã chán khung trời cao, gió lộng
Những trưa hè ngồi bất động săn mồi
Chim ao ước mảnh tình son đối bóng
Tổ ấm nồng đêm đông giá có đôi

Nhưng chim, cá làm sao chung sống đặng ?
Kẻ ao hồ, người trời đất dung thân
Đời cá nước thích sông hồ ngụp lặn
Đời chim xanh quen thiên địa du ngàn

Duyên không vẹn bởi thiên cơ đã định
Cá suy tư, chim bỏ bữa, thôi ăn
Chim và cá hẹn kiếp sau sát cánh
Chung một trời, chung tổ mộng yến oanh

Kể từ đấy, người thấy chim và cá
Chiu chắt nhau, quyến luyến mãi không rời
Mộng rẽ lối, thiên duyên tuy nghiệt ngã
Nhưng trăng thề tri kỷ đã cùng soi

Việt Đường
(06/10/2004)

Giả thử

Giả thử em như một loài cá nhỏ
Một sáng nào mãi bơi lội nhởn nhơ
Lòng thảnh thơi đuôi quẫy mạnh xa bờ
Cùng nước bạc nô đùa không biết mệt

Sông biển rộng cá làm sao bơi hết
Cứ quẩn quanh nơi góc nhỏ ven hồ
Lúc mơ màng nghe nước chảy sóng xô
Lúc buồn bã khi mưa ầm gió hú

Thân là cá chưa bao giờ được ngủ
Vì chung quanh bao điều ác đang chờ
Cua càng to quặp một cái ngắc ngơ
Lũ cá lớn nuốt ngon vào bụng rỗng

Bơi lội nước có vịt cò ngan ngỗng
Còn trên bờ chim bói cá rình quanh
Thấy từ xa phải biết lủi cho nhanh
Sơ ý chút là hồn về âm phủ.

Một bữa nọ nhìn bóng chim ủ rũ
Cá nghĩ rằng chắc hắn đói chưa ăn
Trời gió mưa nên mồi kiếm khó khăn
Đừng ngoi mặt bị túm đầu thì khổ.

Nếu thương cá chim hãy bay về tổ
Tìm thức ăn bằng trái chín trong rừng...

Yên Hà

Quên Làm Sao Quên ?

Quên Làm Sao Quên ?

Bao ngày tịnh tâm
Tẩy quét hồng trần
Vùi quên, xóa nhớ
Vẫn sầu sơn lâm

Nhát chém thâm đen
Hằn vết tình em
Dùi tim vọng động
Quên làm sao quên ?

Trách trời bạc tình
Thương ta bạc số
Nên phận duyên mình
Trăm năm nức nở

Buồn ơi, sầu ơi
Tình ơi, người ơi
Bao giờ sẽ cạn
Giọt sầu mặn môi ?

Dòng thơ nghiệt ngã
Đắng nghét can qua
Cung tình vụn vỡ
Rụng nát ta bà

Buồn ơi, sầu ơi
Tình ơi, người ơi
Nửa vầng trăng khuyết
Một đời nổi trôi

Việt Đường
(26/09/2004)

Sầu Viễn Xứ

Sầu Viễn Xứ

Hỡi vầng trăng khuyết bên trời
Còn không thương nhớ, ngậm ngùi gió yêu
Hỡi làn mây trắng cô liêu
Còn không thổn thức ráng chiều hoàng hôn

Hỡi sông nước lợ cuối nguồn
Còn không lưu luyến nỗi buồn phù sa
Hỡi con đò nhỏ quê nhà
Còn không đưa đón khách qua từng ngày

Hỡi em, cô bé thơ ngây
Còn không tổ quốc vơi đầy trong tim
Hỡi dân nước Việt ba miền
Còn không ước vọng bình quyền, ấm no

Hỡi người thi sĩ dệt thơ
Còn không khao khát bến bờ quê hương
Mời nâng cạn chén tha phương
Viết lên tâm sự đau thương một đời

Việt Đường
(18/09/2004)

Đêm Nhật Nguyệt

Đêm Nhật Nguyệt

Đêm là người bạn trung thành
Là chứng nhân sống mối tình đời tôi
Đêm ru câu hát lả lơi
Cùng ngàn cung điệu ạ ời thiết tha

Từ em đối bóng mặn mà
Từ tôi chất ngất, đậm đà hương em
Muốn cùng em thức trắng đêm
Sẻ bầu tâm sự, chia niềm yêu thương

Cắn chung một trái cấm buồn
Nhắp chung chén ước duyên hồng bờ môi
Và cùng nhau hẹn trọn đời
Tình nhân, tri kỷ buồn vui một dòng

Và cùng nhau đỏ ước mong
Sẽ ngày duyên thắm, tình nồng gối chăn
Đêm là giao điểm tuyệt trần
Của đôi nhật nguyệt hoang đàng nguồn yêu

Việt Đường
(10/09/2004)

29 tháng 9, 2010

Từ Em Trong Đời

Từ Em Trong Đời

Viết tình bé xuống trang giấy trắng
Rồi thẫn thờ đem quẳng nó đi
Từ tôi lạc dấu chim di
Tháng năm nặng khối tình si ngút ngàn

Viết tình bé xuống bàn tay nhớ
Nước dại khờ nước đổ dòng quên
Dài tay mòn mỏi kiếm tìm
Vẫn đời hun hút dáng em bên trời

Viết tình bé nổi trôi cồn cát
Sóng điên cuồng xoá nát dấu yêu
Chân mòn đếm bước cô liêu
Tìm đâu ra bóng, buồn hiu hắt buồn

Viết tình bé đáy lòng cất giữ
Tim ngọt ngào hai chữ Yêu Em
Cõi tình lặng sóng êm đềm
Từ em ngự trị bình yên trong đời

Việt Đường
(08/09/2004)

Trốn Tìm Quên Lãng

Trốn Tìm Quên Lãng

Viết muốn viết lên ngàn dòng tâm sự
Đầy ắp ưu tư, chan chứa ngọt ngào
Nói muốn nói lên ngàn câu ấp ủ
Bát ngát yêu thương, thăm thẳm khổ đau

Ngụp muốn ngụp hòng trốn tìm quên lãng
Suối yêu em cuồn cuộn chảy nghìn trùng
Chém muốn chém vỡ tung ra từng mảng
Lâu đài an nhiên em dựng mênh mông

Trong mỗi nhớ có thiết tha, chua chát
Trong từng yêu có hụt hẫng, đam mê
Tất cả đó đủ cho lòng tan nát
Quay quắt cuồng điên, đằng đẳng ê chề

Huyệt mộ đá, thấy bóng mình dài đổ
Sương buốt vai, lữ khách ngẩn ngơ tìm
Sầu quên nhớ cuối đáy mồ hé mở
Tình yêu ơi, ngủ đi nhé bình yên

Việt Đường
(01/09/2004)

Soi

Soi

Soi đời thăm thẳm vực oan khiên
Soi cảnh nhân gian đắng muộn phiền
Soi nẻo ba sinh nhiều bĩ cực
Soi đường duyên nợ lắm truân chuyên
Soi người tham vọng, sân si đắm
Soi kẻ mưu mô, ái ố chìm
Soi nước điêu linh, trầm thống khổ
Soi tâm hun hút bóng sầu miên

Việt Đường
(06/09/2004)

Diệt

Diệt bọn giết người tội cả khiên
Diệt phường gian ác tạo ưu phiền
Diệt hàng nhũng loạn vô liêm sĩ
Diệt kẻ tham tàn bất chính chuyên
Diệt đám cường đồ, huyện ủy dốt
Diệt loài thảo khấu, công an chìm
Diệt cho tận gốc đồ buôn nước
Diệt cộng : an bình sẽ viễn miên

Bạch Loan kính họa
(26/09/04)

Ai

Ai tròng xiềng xích ách oan khiên
Ai giết cha anh dấy lụy phiền
Ai gạt lòng tin lừa trí dũng
Ai dìm dân trí đốt cần chuyên
Ai đưa non nước vào đen tối
Ai nhận quê hương đến lút chìm
Ai bán đàn bà, buôn trẻ dại
Ai đày dân Việt khổ triền miên ???

Hoaiviet01
945am092904

28 tháng 9, 2010

Đền Em



Đền Em

Đền em một áng thơ này
Em đem trang điểm những ngày nhớ anh
Để khi hờn tủi vây quanh
Lệ cùng son sẽ hoá thành trầu cau

Đền em một quả tinh cầu
Nhốt riêng hai đứa vào nhau trọn đời
Để tình dậy sóng ra khơi
Ngưu Lang Chức Nữ đẹp đôi, vẹn thề

Đền em một mảnh vườn quê
Sáng ra hoa bướm, đêm về trăng sao
Một tổ ấm, hai mái đầu
Nồng nàn tình ái, dạt dào yêu thương

Đền em sông núi Quê Hương
Giang sơn gấm vóc nghìn trùng Việt Nam
Không còn tang tóc, cơ hàn
Không còn bạo chúa, hung tàn trị ngôi

Việt Đường
(31/08/2004)

Ơn Em

Ơn Em

Em là tri kỷ đời tôi
Không em, ai sẽ là người vuốt ve ?
Với em, hẹn biển non thề
Bên nhau mãi mãi sẻ chia ngọt bùi

Em là hạnh phúc đời tôi
Là duyên tơ tóc, là người tôi thương
Bên em, bão táp đời thường
Chỉ như gió thoảng mặt sông phẳng lì

Em là hoa bướm, trăng thi
Nguyệt cầm giao hưởng, tiếng tỳ bà ngân
Ơn em cao cả vô ngần
Ngàn sau còn thắm ân cần dấu em

Việt Đường
(26/08/2004)

Hư Ảo

Hư Ảo

Công danh, sự nghiệp, tiền tài
Thiên cơ đã định lá bài đỏ đen

Vô duyên hay lắm hữu duyên
Cũng ba thước đất dưới tuyền đài kia

Việt Đường
(25/08/2004)