16 tháng 10, 2010
13 tháng 10, 2010
Tình Xa
Tình Xa
Đi qua con đường nhớ
Thấy trời sầu đổ mưa
Ghé mộ tình ban thuở
Nghe sỏi đá ơ thờ
Người bỏ ta xa khuất
Quên câu thề trăm năm
Chôn lời thơ, tiếng hát
Đã chia nhau ân cần
Ta với đời nhiệt huyết
Ta với tình chân như
Vẫn vì em tha thiết
Vẫn vì nhau đợi chờ
Không Chúc-Lương duyên nợ
Cũng Bá-Tử tri âm
Ở kiếp này dang dở
Sẽ đời sau sắt cầm
Ơi thơ của chuỗi ngày
Ơi nhạc của dòng đêm
Giai điệu tình ta có
Là em trao, trao em
Việt Đường
(26/08/2005)
Đi qua con đường nhớ
Thấy trời sầu đổ mưa
Ghé mộ tình ban thuở
Nghe sỏi đá ơ thờ
Người bỏ ta xa khuất
Quên câu thề trăm năm
Chôn lời thơ, tiếng hát
Đã chia nhau ân cần
Ta với đời nhiệt huyết
Ta với tình chân như
Vẫn vì em tha thiết
Vẫn vì nhau đợi chờ
Không Chúc-Lương duyên nợ
Cũng Bá-Tử tri âm
Ở kiếp này dang dở
Sẽ đời sau sắt cầm
Ơi thơ của chuỗi ngày
Ơi nhạc của dòng đêm
Giai điệu tình ta có
Là em trao, trao em
Việt Đường
(26/08/2005)
11 tháng 10, 2010
Chân Tình Trao Em
Chân Tình Trao Em
Hãy yêu nhau, yêu nhau
Trao men say ngọt ngào
Se tơ duyên nồng thắm
Chắp ân tình bay cao
Hãy yêu nhau, yêu nhau
Trên muôn trùng bể dâu
Giữa mịt mùng thống khổ
Giữ vẹn nghĩa trầu cau
Hãy vì nhau em ơi
Hãy cho nhau một đời
Những gấm hoa tình ái
Những lụa là lứa đôi
Anh không là quân vương
Không quyền bính phi thường
Không bạc vàng, châu báu
Hiến dâng đến người thương
Anh chỉ có niềm tin
Vào mãnh lực diệu huyền
Của tình yêu chân chính
Trao về em, riêng em
Việt Đường
(20/08/2005)
Nối Lại Yêu Thương
Nối Lại Yêu Thương
Em ơi chớ bội tình nhau
Ngậm hờn, chuốc oán thêm đau lòng này
Đã thề sát cánh, kề vai
Bạn đường tri kỷ ngùi say một đời
Bao ngày san sẻ buồn vui
Bao đêm hạnh ngộ hỡi người mến yêu ?
Trao thương trao cũng đã nhiều
Chia chung cũng lắm muôn điều đắng cay
Đừng riêng gánh nỗi u hoài
Để buồn rụng trắng tóc mây bềnh bồng
Những ta ấp ủ, chờ mong
Những ta thệ ước, nhớ không ơi mình ?
Hãy vì em, hãy vì anh
Xin cùng chắp lại mối tình thuở nao
Thắp lên ngọn lửa nhiệm mầu
Đẩy lùi bóng tối, vực sầu ngày qua
Việt Đường
(29/07/2005)
Em ơi chớ bội tình nhau
Ngậm hờn, chuốc oán thêm đau lòng này
Đã thề sát cánh, kề vai
Bạn đường tri kỷ ngùi say một đời
Bao ngày san sẻ buồn vui
Bao đêm hạnh ngộ hỡi người mến yêu ?
Trao thương trao cũng đã nhiều
Chia chung cũng lắm muôn điều đắng cay
Đừng riêng gánh nỗi u hoài
Để buồn rụng trắng tóc mây bềnh bồng
Những ta ấp ủ, chờ mong
Những ta thệ ước, nhớ không ơi mình ?
Hãy vì em, hãy vì anh
Xin cùng chắp lại mối tình thuở nao
Thắp lên ngọn lửa nhiệm mầu
Đẩy lùi bóng tối, vực sầu ngày qua
Việt Đường
(29/07/2005)
Giấc Mơ Từ Thức
Tháng Năm Ghi Khắc Bóng Hình Người Thương
Trời chiều nhạt nắng
Mây trắng lững lờ
Gió ru cành nhớ ngẩn ngơ
Xạc xào tiếng gọi ơ thờ tình nhau
Dòng đời qua mau
Niềm đau đọng lại
Còn đây mãi mãi ngập lòng
Vị men ngây dại, ngát nồng hương em
Đâu dễ gì quên
Những đêm tao ngộ
Hòa chung nhịp thở nghìn trùng
Lắng nghe rung cảm nở bừng sắc hoa
Trong mỗi thiết tha
Mượt mà, sâu lắng
Chảy muôn sầu đắng, ưu tư
Xoáy mòn tâm thức, ngôn từ con tim
Hạnh phúc êm đềm
Thần tiên thuở ấy
Vẫn còn trầm ngải trong anh
Tháng năm ghi khắc bóng hình người thương..
Việt Đường
(21/07/2005)
9 tháng 10, 2010
Đã Tự Bao Giờ ...
Đã Tự Bao Giờ ...
Đã tự bao giờ nhìn dòng đời qua ngõ ?
Tiếc nuối tuổi thơ vùn vụt lướt trôi nhanh
Ký ức thuở nao thơm tho mùi tập vở
Nay vẫn trinh nguyên trải sóng gió, bụi trần
Đã tự bao giờ ta bỏ quê đi biệt ?
Để lại giòng sông, con nước lợ phù sa
Ơi mái nhà tranh, hương khói chiều da diết
Còn nét ngày xưa hay đã mất, nhạt nhoà ?
Đã tự bao giờ mình vấn vương, luyến nhớ ?
Mộng ước chung đôi xây hạnh phúc trăm năm
Mỗi mùa đi qua ôm vành trăng dang dở
Nghe thác hồn xoay niệm ray rứt, bàng hoàng
Đã tự bao giờ, tự bao giờ chẳng rõ
Lòng chất vấn lòng muôn câu hỏi vu vơ
Để tháng ngày đau bởi những lời chưa tỏ
Giá buốt dòng thơ từng ấp ủ, đợi chờ ..
Việt Đường
(09/07/2005)
8 tháng 10, 2010
Tiếng Tơ Lòng
Tiếng Tơ Lòng
Dây duyên nợ gỡ hoài chẳng thoát
Đường tình như sa mạc dẫm chân
Càng đi càng lấm bụi trần
Lún sâu ảo ảnh, nhích gần hư vô
Khi nhớ ngủ, mộng mơ trở giấc
Vọng đêm sương tiếng nấc lạc loài
Lòng ta hay khúc đàn ai
Mà thanh réo rắt, u hoài thế ru ?
Ngủ đi hỡi gió thu xào xạc
Nguyệt quang kia đã khuất chân trời
Níu chi dăm mảnh sầu rơi
Ủ say khát vọng trong đời có nhau
Thiên mệnh đã từ lâu vạch lối
Số phần ta thế giới chẳng cùng
Còn chăng là nụ cảm thông
Nở nhành tri kỷ đáy lòng chắt chiu ..
Việt Đường
(07/07/2005)
Dây duyên nợ gỡ hoài chẳng thoát
Đường tình như sa mạc dẫm chân
Càng đi càng lấm bụi trần
Lún sâu ảo ảnh, nhích gần hư vô
Khi nhớ ngủ, mộng mơ trở giấc
Vọng đêm sương tiếng nấc lạc loài
Lòng ta hay khúc đàn ai
Mà thanh réo rắt, u hoài thế ru ?
Ngủ đi hỡi gió thu xào xạc
Nguyệt quang kia đã khuất chân trời
Níu chi dăm mảnh sầu rơi
Ủ say khát vọng trong đời có nhau
Thiên mệnh đã từ lâu vạch lối
Số phần ta thế giới chẳng cùng
Còn chăng là nụ cảm thông
Nở nhành tri kỷ đáy lòng chắt chiu ..
Việt Đường
(07/07/2005)
Kiếp Người Rồi Cũng Qua ..
Kiếp Người Rồi Cũng Qua ..
Trút hết yêu thương hiến gởi người
Mà người vẫn mãi sầu khôn nguôi
Tình chân chưa đủ làm xoa dịu
Dĩ vãng đau thương của một thời
Ngửa mặt hỏi trời xanh, núi bạc
Còn chăng bác ái thế gian này ?
Nghe trên đỉnh gió ai cười nhạt
Nhỏ xuống mưa buồn thấm buốt vai
Thế đó trăm năm đời bão nổi
Đời thường là một chuỗi thăng trầm
Nợ duyên, định mệnh làm sao vói ?
Ước vọng mù khơi bóng dáng xuân
Mặc nhé em ơi sầu nặng gánh
Truân chuyên, oan trái phận con người
Buông lơi nỗi nhọc lòng canh cánh
Dựa sát đời nhau ta sánh đôi ..
Việt Đường
(06/07/2005)
Trút hết yêu thương hiến gởi người
Mà người vẫn mãi sầu khôn nguôi
Tình chân chưa đủ làm xoa dịu
Dĩ vãng đau thương của một thời
Ngửa mặt hỏi trời xanh, núi bạc
Còn chăng bác ái thế gian này ?
Nghe trên đỉnh gió ai cười nhạt
Nhỏ xuống mưa buồn thấm buốt vai
Thế đó trăm năm đời bão nổi
Đời thường là một chuỗi thăng trầm
Nợ duyên, định mệnh làm sao vói ?
Ước vọng mù khơi bóng dáng xuân
Mặc nhé em ơi sầu nặng gánh
Truân chuyên, oan trái phận con người
Buông lơi nỗi nhọc lòng canh cánh
Dựa sát đời nhau ta sánh đôi ..
Việt Đường
(06/07/2005)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)