8 tháng 10, 2010

Kiếp Người Rồi Cũng Qua ..

Kiếp Người Rồi Cũng Qua ..

Trút hết yêu thương hiến gởi người
Mà người vẫn mãi sầu khôn nguôi
Tình chân chưa đủ làm xoa dịu
Dĩ vãng đau thương của một thời

Ngửa mặt hỏi trời xanh, núi bạc
Còn chăng bác ái thế gian này ?
Nghe trên đỉnh gió ai cười nhạt
Nhỏ xuống mưa buồn thấm buốt vai

Thế đó trăm năm đời bão nổi
Đời thường là một chuỗi thăng trầm
Nợ duyên, định mệnh làm sao vói ?
Ước vọng mù khơi bóng dáng xuân

Mặc nhé em ơi sầu nặng gánh
Truân chuyên, oan trái phận con người
Buông lơi nỗi nhọc lòng canh cánh
Dựa sát đời nhau ta sánh đôi ..

Việt Đường
(06/07/2005)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét