16 tháng 6, 2011

Khi Tự Do Được Cởi Trói

Khi Tự Do Được Cởi Trói

Bỏ xứ ra đi sống nước ngoài
Tức không chấp nhận cảnh dằng dai
Tinh thần, trí tuệ giam cầm suốt
Thể xác, khả năng khống chế hoài
Bạo ngược, độc tài oằn cổ đội
Tham tàn, chuyên chế nhọc lưng nai
Tự do được thở xin dùng bút
Vạch thẳng muôn điều nghĩ trái tai

Việt Đường
(13/09/2006)

Những Gì Em Viết ..


Những Gì Em Viết ..

Những gì em gửi rót vào thơ
Ngọt lịm như lời của mẹ ru
Man mác câu ca chiều tịnh độ
Xuyến xao, vương vấn nói sao vừa

Những gì em ngỏ lúc lao đao
Chất chứa yêu thương, đẫm dạt dào
Ước được hôn ai trên tóc rối
Đáp lời chân thiết mượt ca dao

Những gì em trải đến quê xa
Ăm ắp hoài mong, đượm thiết tha
Anh thấy hồn mình trong mỗi chữ
Quấn say đồng điệu khúc giao hoà

Những gì em viết hỡi em yêu
Diệu vợi, mênh mang tựa cánh diều
Không gió mà thơm như ướp gió
Ngát tình sông núi, động trăng treo

Việt Đường
(01/09/2006)

15 tháng 6, 2011

Paris, Mưa Tháng Tám

Paris, Mưa Tháng Tám

Paris tháng Tám đẫm cơn mưa
Mưa bụi giăng giăng, phủ mịt mờ
Từng chuyến métro lăn vội vã
Cơ hồ lẩn tránh giọt sầu đưa

Mỗi hạt mưa rơi có tiếng buồn
Thâm trầm tựa nỗi nhớ tha hương
Mưa đây có chút gì bên nớ
Mà mãi sắt se nốt lạ thường ?

Nước cứ thênh thang chảy lệ dòng
Như ngầm chia sẻ nỗi long đong
Tình quê năm tháng dâng vời vợi
Róc rách thanh âm khuấy não nùng

Paris tháng Tám dưới cơn mưa
Sấm giật, chớp loè gợi chốn xưa
Ôi cuốn phim đời vang kỷ niệm
Mênh mang đọng mãi những ơ thờ

Việt Đường
(30/08/2006)

13 tháng 6, 2011

Nợ Em

Nợ Em

Nợ mang hai tiếng "Yêu Em"
Tháng ngày ấp ủ trong tim dại khờ
Bấy lâu chỉ trải vào thơ
Mơ lần hạnh ngộ ngỏ từ thiết tha

Nợ em ân ái mặn mà
Uyên ương hồ điệp ngọc ngà trăm năm
Êm như dạ khúc nguyệt cầm
Dạo trong đêm vắng thanh âm vô thường

Nợ em đằm thắm nụ hôn
Trên môi, trên tóc, khắp cùng châu thân
Mỗi hôn là một ân cần
Đền bao sáng nhớ khuya thầm ước ao

Nợ em nợ đến ngàn sau
Nếu chưa trả được tình nhau kiếp này
Dù là góc bể, chân mây
Nợ em thệ nguyện giữ hoài .. thương ơi

Việt Đường
(23/08/2006)

Dạ Khúc Tình


Dạ Khúc Tình

Đối mặt với sương khuya bàng bạc
Nghe xa xăm khúc hát vọng về
Lời ca trầm bổng lê thê
Ru nhau nồng giấc đê mê, ngọt ngào

Vẫn âm điệu dạt dào quyến rũ
Ướp ngôn từ nức nở, nhớ nhung
Chở đầy khắc khoải mênh mông
Cùng bao mỹ ý sắt son, mượt mà

Đêm trải thảm thướt tha luyến ái
Có trăng nghiêng tựa dải lụa the
Buộc nhau chặt một lời thề
Rằng yêu thương nguyện sẻ chia mãn đời

Tình đôi lứa buồn vui đồng hưởng
Giữa đường trần gió cuốn, sóng xô
Ươm trong cung nhạc, tiếng thơ
Hoa lòng thơm ngát đợi chờ ái ân

Việt Đường
(22/08/2006)

12 tháng 6, 2011

Lối Xưa Tìm Về


Lối Xưa Tìm Về

Ta trốn chạy cuộc tình vô vọng
Gác bút nghiên, dỗ giấc lãng quên
Dìm ngọn lửa tơ duyên cháy bỏng
Nhủ với lòng ngoan nhé tịnh yên

Mà vẫn nhớ vẫn thương da diết
Nhưng vẫn mơ vẫn mộng ngút ngàn
Giữa ngày nắng, đêm mưa chảy xiết
Vẫn trùng trùng hình bóng giai nhân

Thế mới biết tình càng lẩn tránh
Lưới vấn vương, khắc khoải càng vây
Hồn ao ước bềnh bồng chắp cánh
Vườn ái ân xưa lượn tung bay

Lại dọ dẫm đường về khúc khuỷu
Những lối mòn, vách đá chông chênh
Ôm vết nhức tâm chưa lành sẹo
Trực diện đời sâu thẳm, vô minh

Việt Đường
(18/08/2006)

Mưa Rụng Sầu Ta


Mưa Rụng Sầu Ta

Lất phất mưa buồn nhỏ cả đêm
Ngàn bong bóng nhớ rụng về em
Màn trời chao đảo trong sương bụi
Như cánh chim bằng bị trúng tên

Tựa cửa nhìn mưa trải xuống đường
Nghe hồn vây kín mối sầu thương
Vị cay khói thuốc trên môi đắng
Chuốc xót xa thêm nỗi bão bùng

Em ạ mình không thể thiếu nhau
Dù duyên chẳng đặng ước trầu cau
Như trời với đất bao niên kỷ
Đối bóng nhưng nào vói được đâu

Mưa cuối hạ về khơi thiết tha
Giấc mơ ân ái chửa phai nhoà
Đâu đây có tiếng ve đang khóc
Như cảm ai hoài ướt cõi ta

Việt Đường
(17/08/2006)

Duyên Mộng Phù Vân


Duyên Mộng Phù Vân

Buồn len lén gọi
Ký ức quay về
Dĩ vãng đam mê
Mùa xưa tha thiết

Sao còn luyến tiếc
Mộng cũ tàn phai ?
Sao mãi u hoài
Tơ tình vụn vỡ ?

Người như mây gió
Khuất nẻo trùng khơi
Bỏ lại bên đời
Vành trăng ngơ ngác

Nhớ xưa tiếng hát
Quấn quýt đời nhau
Xao xuyến, dạt dào
Ướp say thi ngữ

Giờ thì duyên nợ
Thệ ước ái ân
Đã hoá phù vân
Xanh rêu ly biệt

Hai vầng nhật nguyệt
Muôn thuở cách ngăn
Dấu ái địa đàng
Thiên thu lạc lối

Việt Đường
(16/08/2006)

Tình Xa

Tình Xa

Người đi không nói một lời
Để ta với bóng chơi vơi
Quẩn quanh mối sầu vô vọng
Nhớ nhung thăm thẳm khôn nguôi

Xưa tình thệ ước bền lâu
Xưa đời hứa hẹn cùng nhau
Rồi thề như cơn gió thoảng
Cuốn bay theo những ngọt ngào

Cớ chi không một tiếng chào
Vì sao đàn vỡ cung đau
Để sương lất lây đêm rụng
Lối về miên viễn hư hao ?

Trả lại yêu thương đậm đà
Chôn vùi diễm mộng thiết tha
Những nụ hôn nồng trầm ngải
Mùa xưa tình ái bướm hoa

Việt Đường
(28/07/2006)

Mãi Mãi Tình Em


Mãi Mãi Tình Em

Cứ ngỡ rồi tình sẽ lãng quên
Ngờ đâu nhớ vẫn quấn trong tim
Chập chờn ẩn hiện hồ ma đuổi
Biết gỡ làm sao thoát hở em ?

Cứ ngỡ tình như gió thoáng qua
Ngày hồn lỡ dại bước bôn ba
Nào ngờ một khắc ra ngàn dặm
Ta chẳng còn ta, nhận biết ta ..

Em có hiểu cho những nỗi lòng
Đêm ta với bóng nhớ em không ?
Có thương bao ước mơ thầm kín
Giấu giữa dòng thơ nặng trĩu buồn ?

Nếu sóng thời gian ngược chảy về
Em ơi, ta vẫn chỉ si mê
Mình em, mãi mãi mình em đó
Dẫu cả đời này chịu tái tê

Việt Đường
(27/07/2006)