24 tháng 6, 2011

Xin Em


Xin Em

Xin đừng nhốt tình tôi vào ngục thất
Xích xiềng mang như tử tội chung thân
Để thiên thu hồn héo úa, bẽ bàng
Hơi em ấm không lần say trầm tích

Xin đừng ném tình tôi vào mộ huyệt
Bỏ sau lưng trái tim thắm nguồn yêu
Để từ nay giữa đất lạnh muôn chiều
Tôi làm bạn với cỏ cây, hoa lá

Xin đừng khắc tình tôi lên phiến đá
Như người xưa đánh dấu mốc thời gian
Sau xuân xanh, hạ nắng đến thu vàng
Sương sẽ buốt đêm tôi lời thạch nhũ

Xin hãy thắt tình tôi dây duyên nợ
Lá trầu cau bó chặt hạnh nhân em
Để một lần tôi cảm được vô biên
Mùa ân ái nửa đời còn hoang phế

Việt Đường
(02/11/2006)

Bóng Xưa

Bóng Xưa

Khắc đậm trong tôi một bóng hình
O miền xứ Huế dáng xinh xinh
Áo dài yểu điệu vàng bay nắng
Nón lá ngây thơ trắng lộng vành
Quán nước làm quen hàng ghế nhỏ
Sân trường hẹn gặp lối me xanh
Núi sông từ dạo thuyền ra biển
Lạc dấu người xưa cách biệt tình

Việt Đường
(31/10/2006)


Hoạ hoán vận :

Dáng xưa

Ơi o gái Huế nõn nà xinh
Sao cứ bên tôi quyện dáng hình
Chiếc nón đề thơ nồng sắc nắng
Đôi môi dệt mộng ngát hương tình
Bao lần đến hẹn đường phượng thắm
Mấy dạo lên chờ lối cỏ xanh
Từ độ xa nhau nghìn hải lý
Khuôn trăng tuổi ngọc vẫn nguyên vành

Trịnh Mộc Lan
(02/03/2008)

23 tháng 6, 2011

Hoa Mộng Đêm Anh


Hoa Mộng Đêm Anh

Đêm xuống.. hình em lượn quẩn quanh
Nồng nàn theo đuổi mãi bên anh
Để khi chợp mắt len vào mộng
Réo rắt hồn nhiên dạ khúc tình

Gió lốc, mưa sa vẫn dạt dào
Hồn anh người đến rải trăng sao
Có em thế giới đầy nhân ái
Vũ trụ cuồng quay ánh nhiệm mầu

Em đến đây thì ở lại đây
Cùng anh chén ước cạn sum vầy
Dẫu là khoảnh khắc hay đôi tiếng
Trầm ngải miên trường quyện ngất ngây

Ta sẽ trao nhau những mượt mà
Ái tình ấp ủ tháng ngày qua
Mỗi giây gần gũi bình yên cháy
Ngọn lửa uyên ương sáng ngọc ngà

Việt Đường
(30/10/2006)

Đêm Thiền Định


Đêm Thiền Định

Đêm tĩnh mịch mà hồn muôn sóng nổi
Vũ trụ nằm, nhớ lại chắp cánh bay
Em yêu ơi, tình ái vẫn bao ngày
Cuồn cuộn chảy giữa tim ta lồng lộng

Ai toạ trầm ngâm giữa cõi đêm
Hồn như nhập thể với trời đêm
Đầu sông dải nguyệt lung linh sáng
Cuối phố rừng hoa lấp lánh đêm
Cây cỏ an hoà chôn giấc điệp
Chim muông bình thản đắp chăn đêm
Riêng ta tâm thức lay nghìn sóng
Chao đảo cánh buồm lạc biển đêm

Việt Đường
(24/10/2006)

22 tháng 6, 2011

Yêu Em


Yêu Em

Người ơi anh đã yêu em rồi
Yêu nét nhu mì ngự mắt môi
Yêu nỗi tơ lòng qua tiếng hát
Yêu dòng thơ kể phận duyên đời

Anh đã yêu em hơn chính mình
Dẫu cho tình ấy biết mong manh
Non cao biển rộng ngăn tay vói
Nhưng khó ngăn chia khát vọng tình

Suốt mấy mùa đau vẫn nhớ về
Bóng người thục nữ nẻo sơn khê
Mang bao diễm mộng đời ôm ấp
Trải xuống dòng thơ ngọt ước thề

Rằng mai chăn gối được gần nhau
Hứa sẽ yêu ai đến bạc đầu
Dù nắng dù mưa nguyền chẳng đổi
Sắt son cổ tích mượt trầu cau

Việt Đường
(27/10/2006)

Tam Muội Còn Lắm Chông Gai


Tam Muội Còn Lắm Chông Gai
(cảm đề qua tranh hoạ "Vô Ngôn" - Ngọc Thể)

Một bức "Vô Ngôn" nói vạn lời
Tâm linh nhân thế giữa trần đời
Ưu phiền, khổ lụy chưa buông thả
Ái ố, sân si chẳng tách rời
Tạp niệm ngày ngày đeo bản ngã
Tà đoan tháng tháng quẩn con người
Nên đường dẫn đến nơi Tam Muội
Còn lắm chông gai lắm ngậm ngùi

Việt Đường
(23/10/2006)

Sắt Son

Sắt Son

Mai ta rũ áo thác tuyền đài
Em có khóc thầm tưởng đến ai ?
Vai trúc mịn mà hờ áo khoác
Tóc mây óng ả biếng trâm cài ?
Hay thề ước cũ rồi tan biến
Hoặc ngóng chờ xưa sẽ nhạt phai ?
Dẫu kẻ trần gian người cuối vực
Mộ xanh hồn vẫn nhớ nhau hoài

Việt Đường
(21/10/2006)

Trăng Tháng Mười


Trăng Tháng Mười

Đêm nay trăng sáng quá em ơi
Vằng vặc, lung linh ánh tuyệt vời
Tít tắp thuyền ai trôi biển vắng
Mơ màng sóng nước dõi mù khơi

Trăng tháng Mười treo đẹp diệu huyền
Nõn nà như vóc của nàng tiên
Thơ ngây vắt ngược mình vân đỉnh
Khoe dáng xuân thì đã bén duyên

Ngó ánh trăng thu chạnh nhớ nhà
Trường giang diệu vợi ngọt phù sa
Có mùi lúa chín, lam chiều khói
Nuôi sống bao ngày giấc bướm hoa

Dạo ấy thường say ngắm chị Hằng
Thướt tha ẩn hiện bóng trong trăng
Khoả mình đáy nước như mời gọi
Lữ khách dừng chân tắm với nàng

Và nhớ chao ơi dáng Mẹ hiền
Tựa người chải tóc mượt ngoài hiên
Say sưa kể chuyện về non nước
Cạnh bếp lửa hồng tí tách đêm

Và nhớ tung tăng với bạn bè
Lồng đèn tay nắm dạo trên đê
Hát hò rộn rã, vui như sáo
Chào đón Trung Thu đã trở về

Ôi kỷ niệm xưa nhớ ngút ngàn
Mùa trăng vĩnh cửu nẻo quan san
Êm đềm, lộng lẫy, chân thương quá
Ký ức còn in dấu địa đàng

Vầng trăng vẫn đó ngự trinh nguyên
Nhưng núi sông chừ đã rẽ riêng
Đất khách canh tàn ôm khắc khoải
Tơ lòng một mối quấn triền miên

Việt Đường
(20/10/2006)

21 tháng 6, 2011

Đoá Từ Tâm


Đoá Từ Tâm

Mỗi dòng thơ em viết
Là một đoá từ tâm
Ngọt ngào và tinh khiết
Anh uống vào lâng lâng

Thơ rụng khi trống vắng
Thơ bay lúc thương mình
Ước dựa nhau hoạn nạn
Ngỏ vui buồn trung trinh

Thơ chan hoà mặc khải
Thơ đằm thắm kệ kinh
Anh tín đồ sống dậy
Những khát khao vô hình

Cứ trải lòng em nhé
Như tình anh bấy lâu
Say sưa câu trời bể
Lứa đôi thệ ngày sau

Từ có em giao mộng
Ngôn từ anh thoát thai
Nở trên nhành vô lượng
Hoa ân tình riêng ai

Việt Đường
(11/10/2006)

Quê Hương


Quê Hương

Quê là hạnh phúc ủ vô bờ
Ký ức đong đầy một dáng thơ
Biển biếc đồng xanh tô cảnh nước
Da vàng máu đỏ điểm nền cờ
Sông hồ vạn nẻo say câu hát
Đồi núi ba miền dỗ giấc mơ
Cách biệt ai người không nhớ cội
Và ai sum họp chẳng trông chờ ?

Việt Đường
(06/10/2006)