25 tháng 6, 2011

Nô-En Nhớ Nhà


Nô-En Nhớ Nhà

Xứ Pháp muôn nơi rực rỡ đèn
Tưng bừng sửa soạn đón Nô-En
"Hàu tươi, gan ngỗng .." dành khai vị
"Rượu đỏ, bia vàng .." đãi chuốc men
Ghé chợ trưa chiều người rảo khắp
Mua hàng sớm tối kẻ bu đen
Nhìn không khí rộn trong mùa lễ
Chạnh nhớ quê nhà mắt lệ hoen

Việt Đường
(18/12/2006)

Nắng Thơ


Nắng Thơ

Sáng nay nắng rót ngoài song cửa
E ấp môi cười xinh quá xinh
Nồng ấm như xưa từng nhịp thở
Thi duyên quấn quýt lứa đôi mình

Dạo ấy yêu em ta viết thơ
Mỗi câu nắn nót bấy mong chờ
Thơ như suối chảy, như mưa đổ
Róc rách canh trường mộng tóc tơ

Ngày thơ vút cánh bỏ ta đi
Không lời luyến tiếc, ngỏ biệt ly
Nỗi nhớ trùng trùng khan tiếng gọi
Buồn như biển vắng dưới tà huy

Sáng nay nắng rót ngoài song cửa
Lộng lẫy, yêu kiều bóng dáng em
Nhựa sống trong ta bừng đoá nở
Muôn nhành hạnh phúc đẹp uyên nguyên

Việt Đường
(17/12/2006)

Mộng Nguyệt


Mộng Nguyệt

Đêm mơ bạch nguyệt giữa hồn sa
Ngỡ dáng em về ngự thiết tha
Trắng nõn lưng ong thơm dạ lý
Đen tuyền mắt hạc loáng giang hà
Không gian nghiêng ngả lời trăng gió
Vũ trụ quay cuồng điệu bướm hoa
Có phải thiên duyên điềm báo ứng
Cảm lòng chân thiết khối tình ta ?

Việt Đường
(03/11/2006)

Truyền thuyết : Chiêm bao thấy mặt trăng sa xuống mình, là điềm sinh con quý

Nam sử : Xưa kia, Vũ Đế chiêm bao thấy nhà sư chột mắt cầm lò hương đến xin thác sinh ở cung vua. Thế rồi có một cung nữ chiêm bao thấy mặt trăng chiếu rọi vào bụng mà có thai. (Lương Vũ đế ký)

Quan Âm Thị Kính : Báo điềm mộng nguyệt mãn ngày treo khăn

Dương Từ - Hà Mậu :
Liễu Thơ là vợ họ Hà
Chiêm bao nằm thấy nguyệt sa trên mình

24 tháng 6, 2011

Tiếng Đêm


Tiếng Đêm

Giấc ngủ còn gầy bóng dáng em
Và đêm vẫn nhói những đường kim
Sao người chẳng đến vùi chăn mộng
Cởi gút ân tình ngả sóng đêm ?

Sao người chẳng đến uống cùng ta
Ngọc tửu giao bôi tráng nguyệt hoa
Ta sẽ hôn người, trao nhẫn cỏ
Chứng nhân là gió với thiên hà

Người hỡi khuya này người ở đâu ?
Bỏ ta thao thức giữa canh thâu
Để ta thương nhớ và mong đợi
Động cánh thu phong úa xạc xào

Ôi tiếng lòng đêm thán nợ duyên
Bao năm trăn trở nỗi niềm riêng
Thời gian lắng đọng làm sao được
Nếu kiếp đời này thiếu vắng em ?

Việt Đường
(02/11/2006)

Hỏi

Hỏi

Hỏi nàng tưởng nhớ đến ta không
Hỏi má môi kia mãi thắm hồng
Hỏi mái tóc đen còn mượt chảy
Hỏi làn mi biếc vẫn dài cong
Hỏi lời tình nghĩa luôn chờ đón
Hỏi tiếng yêu thương mãi ngóng trông
Hỏi những thơ xưa hằng cất giữ
Hỏi duyên một mực ước chung dòng ?

Việt Đường
(02/11/2006

Xin Em


Xin Em

Xin đừng nhốt tình tôi vào ngục thất
Xích xiềng mang như tử tội chung thân
Để thiên thu hồn héo úa, bẽ bàng
Hơi em ấm không lần say trầm tích

Xin đừng ném tình tôi vào mộ huyệt
Bỏ sau lưng trái tim thắm nguồn yêu
Để từ nay giữa đất lạnh muôn chiều
Tôi làm bạn với cỏ cây, hoa lá

Xin đừng khắc tình tôi lên phiến đá
Như người xưa đánh dấu mốc thời gian
Sau xuân xanh, hạ nắng đến thu vàng
Sương sẽ buốt đêm tôi lời thạch nhũ

Xin hãy thắt tình tôi dây duyên nợ
Lá trầu cau bó chặt hạnh nhân em
Để một lần tôi cảm được vô biên
Mùa ân ái nửa đời còn hoang phế

Việt Đường
(02/11/2006)

Bóng Xưa

Bóng Xưa

Khắc đậm trong tôi một bóng hình
O miền xứ Huế dáng xinh xinh
Áo dài yểu điệu vàng bay nắng
Nón lá ngây thơ trắng lộng vành
Quán nước làm quen hàng ghế nhỏ
Sân trường hẹn gặp lối me xanh
Núi sông từ dạo thuyền ra biển
Lạc dấu người xưa cách biệt tình

Việt Đường
(31/10/2006)


Hoạ hoán vận :

Dáng xưa

Ơi o gái Huế nõn nà xinh
Sao cứ bên tôi quyện dáng hình
Chiếc nón đề thơ nồng sắc nắng
Đôi môi dệt mộng ngát hương tình
Bao lần đến hẹn đường phượng thắm
Mấy dạo lên chờ lối cỏ xanh
Từ độ xa nhau nghìn hải lý
Khuôn trăng tuổi ngọc vẫn nguyên vành

Trịnh Mộc Lan
(02/03/2008)

23 tháng 6, 2011

Hoa Mộng Đêm Anh


Hoa Mộng Đêm Anh

Đêm xuống.. hình em lượn quẩn quanh
Nồng nàn theo đuổi mãi bên anh
Để khi chợp mắt len vào mộng
Réo rắt hồn nhiên dạ khúc tình

Gió lốc, mưa sa vẫn dạt dào
Hồn anh người đến rải trăng sao
Có em thế giới đầy nhân ái
Vũ trụ cuồng quay ánh nhiệm mầu

Em đến đây thì ở lại đây
Cùng anh chén ước cạn sum vầy
Dẫu là khoảnh khắc hay đôi tiếng
Trầm ngải miên trường quyện ngất ngây

Ta sẽ trao nhau những mượt mà
Ái tình ấp ủ tháng ngày qua
Mỗi giây gần gũi bình yên cháy
Ngọn lửa uyên ương sáng ngọc ngà

Việt Đường
(30/10/2006)

Đêm Thiền Định


Đêm Thiền Định

Đêm tĩnh mịch mà hồn muôn sóng nổi
Vũ trụ nằm, nhớ lại chắp cánh bay
Em yêu ơi, tình ái vẫn bao ngày
Cuồn cuộn chảy giữa tim ta lồng lộng

Ai toạ trầm ngâm giữa cõi đêm
Hồn như nhập thể với trời đêm
Đầu sông dải nguyệt lung linh sáng
Cuối phố rừng hoa lấp lánh đêm
Cây cỏ an hoà chôn giấc điệp
Chim muông bình thản đắp chăn đêm
Riêng ta tâm thức lay nghìn sóng
Chao đảo cánh buồm lạc biển đêm

Việt Đường
(24/10/2006)

22 tháng 6, 2011

Yêu Em


Yêu Em

Người ơi anh đã yêu em rồi
Yêu nét nhu mì ngự mắt môi
Yêu nỗi tơ lòng qua tiếng hát
Yêu dòng thơ kể phận duyên đời

Anh đã yêu em hơn chính mình
Dẫu cho tình ấy biết mong manh
Non cao biển rộng ngăn tay vói
Nhưng khó ngăn chia khát vọng tình

Suốt mấy mùa đau vẫn nhớ về
Bóng người thục nữ nẻo sơn khê
Mang bao diễm mộng đời ôm ấp
Trải xuống dòng thơ ngọt ước thề

Rằng mai chăn gối được gần nhau
Hứa sẽ yêu ai đến bạc đầu
Dù nắng dù mưa nguyền chẳng đổi
Sắt son cổ tích mượt trầu cau

Việt Đường
(27/10/2006)