Lá Chửa Lìa Cành, Hoa Đã Xa
Lá chửa lìa cành, hoa đã xa
Về đâu mờ mịt gót quan hà ?
Sao không chịu ngỏ câu từ biệt
Dù chỉ như là gió thoảng qua
Có biết chăng hồn sỏi đá kia
Trăm năm chẳng đoái phút chia lìa
Sao người ở nửa vòng dâu bể
Đã vội quay lưng quảy bước đi ?
Đêm nhớ, tình ơi, nhớ quắt quay
Và thèm, thèm lắm một vòng tay
Mơ từng e ấp, từng vồn vã
Mình đã trao nhau những tháng ngày
Giờ có còn gì để ngóng trông ?
Ngoài câu thơ lạc, phím tơ chùng
Từ đây giữa góc đời riêng rẽ
Có kẻ vui duyên, kẻ lạnh lòng ..
Việt Đường
(14/03/2007)