Trăm Thương, Nghìn Nhớ
Đêm nghe tiếng còi tàu
Từ xa xăm vọng lại
Vẳng như tiếng kinh cầu
Cửa nhân gian bất toại
Ngủ hay thức cũng dường
Giữa lối tình mờ mịt
Đi hay đứng vẫn buồn
Nghĩ về nhau tha thiết
Có lẽ ta đã yêu
Chừng như ta đã mộng
Nên cõi lòng quạnh hiu
Nên biển đời dâng sóng
Khát khao rụng về người
Chưa một ngày nhạt phôi
Vàng thu hay nắng hạ
Vẫn bao la ngậm ngùi
Đêm nghe tiếng còi tàu
Rưng rức hồi ai oán
Chạnh ruột thắt, gan bào
Nỗi niềm riêng mặn đắng
Vẫn từng đêm miệt mài
Dòng ảo ảnh trùng vây
Vẫn canh trường trăn trở
Nhớ, nhớ người cuồng quay
Việt Đường
(20/04/2007)
Đêm nghe tiếng còi tàu
Từ xa xăm vọng lại
Vẳng như tiếng kinh cầu
Cửa nhân gian bất toại
Ngủ hay thức cũng dường
Giữa lối tình mờ mịt
Đi hay đứng vẫn buồn
Nghĩ về nhau tha thiết
Có lẽ ta đã yêu
Chừng như ta đã mộng
Nên cõi lòng quạnh hiu
Nên biển đời dâng sóng
Khát khao rụng về người
Chưa một ngày nhạt phôi
Vàng thu hay nắng hạ
Vẫn bao la ngậm ngùi
Đêm nghe tiếng còi tàu
Rưng rức hồi ai oán
Chạnh ruột thắt, gan bào
Nỗi niềm riêng mặn đắng
Vẫn từng đêm miệt mài
Dòng ảo ảnh trùng vây
Vẫn canh trường trăn trở
Nhớ, nhớ người cuồng quay
Việt Đường
(20/04/2007)