Giấc Mộng Lạc Loài
Đêm qua đắm mộng thấy ta về
Ngơ ngác lần tìm khắp xóm quê
Bóng dáng cầu xưa sau rặng liễu
Sắc màu mái cũ cuối bờ đê
Hồn dâng tiếng nấc buồn cô quạnh
Mắt ứa dòng châu xót não nề
Cảnh đã đổi thay người đã khuất
Mô rồi dấu tích thuở đam mê ?
Việt Đường
(25/05/2007)
19 tháng 7, 2011
Tháng Tư 1975-2007 : 32 Năm, 1 Bể Dâu
16 tháng 7, 2011
Suối Thơ, Dòng Nhạc
Suối Thơ, Dòng Nhạc
Ngôn ngữ của tình yêu
Là lời thơ, tiếng nhạc
Lúc u sầu, hắt hiu
Khi đam mê, chất ngất
Chảy, vẫn chảy vô bờ
Như biển sông bát ngát
Quyện vẫn quyện ơ thờ
Như trăng thanh, gió mát
Em trải nỗi nhớ thương
Xuống câu thơ đằm thắm
Anh rót khúc nghê thường
Lên phím đàn say đắm
Vẫn bên nhau một đời
Vẫn yêu nhau không rời
Vần si đan điệu nhớ
Dạo ngàn trùng chơi vơi
Là em suối thơ tình
Là anh sóng nhạc xinh
Cuộn dòng nhau ta chảy
Qua thác ghềnh ba sinh
Việt Đường
(21/04/2007)
Trăm Thương, Nghìn Nhớ
Trăm Thương, Nghìn Nhớ
Đêm nghe tiếng còi tàu
Từ xa xăm vọng lại
Vẳng như tiếng kinh cầu
Cửa nhân gian bất toại
Ngủ hay thức cũng dường
Giữa lối tình mờ mịt
Đi hay đứng vẫn buồn
Nghĩ về nhau tha thiết
Có lẽ ta đã yêu
Chừng như ta đã mộng
Nên cõi lòng quạnh hiu
Nên biển đời dâng sóng
Khát khao rụng về người
Chưa một ngày nhạt phôi
Vàng thu hay nắng hạ
Vẫn bao la ngậm ngùi
Đêm nghe tiếng còi tàu
Rưng rức hồi ai oán
Chạnh ruột thắt, gan bào
Nỗi niềm riêng mặn đắng
Vẫn từng đêm miệt mài
Dòng ảo ảnh trùng vây
Vẫn canh trường trăn trở
Nhớ, nhớ người cuồng quay
Việt Đường
(20/04/2007)
Đêm nghe tiếng còi tàu
Từ xa xăm vọng lại
Vẳng như tiếng kinh cầu
Cửa nhân gian bất toại
Ngủ hay thức cũng dường
Giữa lối tình mờ mịt
Đi hay đứng vẫn buồn
Nghĩ về nhau tha thiết
Có lẽ ta đã yêu
Chừng như ta đã mộng
Nên cõi lòng quạnh hiu
Nên biển đời dâng sóng
Khát khao rụng về người
Chưa một ngày nhạt phôi
Vàng thu hay nắng hạ
Vẫn bao la ngậm ngùi
Đêm nghe tiếng còi tàu
Rưng rức hồi ai oán
Chạnh ruột thắt, gan bào
Nỗi niềm riêng mặn đắng
Vẫn từng đêm miệt mài
Dòng ảo ảnh trùng vây
Vẫn canh trường trăn trở
Nhớ, nhớ người cuồng quay
Việt Đường
(20/04/2007)
Thăm Hỏi Chuyện Ra Nhà
Lại Gần Bên Anh
Lại Gần Bên Anh
Lại đây anh vuốt tóc em
Để mai xa cách chẳng quên hương người
Tóc em như áng mây trôi
Về đâu anh cũng bồi hồi nhớ ai
Lại đây anh nắm bàn tay
Bàn tay thon mịn vừa dài vừa xinh
Xinh như mộng ước chân tình
Riêng trao ai đó, ơi mình mình ơi
Lại đây anh khẽ hôn môi
Bờ môi trầm ngải cả đời si mê
Lỡ mai không vẹn câu thề
Cũng xin ưu ái sẻ chia một lần
Lại đây em hát, anh đàn
Dây uyên nối nhịp phím loan dạt dào
Hai cõi lòng, một tâm giao
Hoà chung giai điệu ngọt ngào tình nhân
Lại đây em, đến thật gần
Để nghe khao khát trào dâng diệu kỳ
Nghe hơi thở dậy cuồng si
Và nghe anh nói thầm thì .. tiếng yêu
Việt Đường
(16/04/2007)
Lại gần bên em
Lại gần lại gần bên em
Đừng anh xa cách buồn tênh tháng ngày
Mắt buồn lạc ánh thơ ngây
Má buồn nhạt nét hồng hây thuở nào
Lại gần lại gần em trao
Bàn tay trắng nõn khát khao đợi chờ
Đêm về nắn nót vần thơ
Gởi người yêu dấu bên bờ đại dương
Lại gần lại gần em thương
Tóc trầm môi ngải vấn vương mất rồi
Mi buồn khép giấc mơ trôi
Gió ơi nhắn nhủ mấy lời xa xăm
Lại gần lại gần nghe anh
Cung đàn lỗi nhịp sao đành lời ca
Dây chùng phím lạc xót xa
Chờ anh nối nhịp mặn mà trăm năm
Lại gần lại gần...thật gần
Đừng xa em nửa bước chân hỡi người
Dẫn em về phía chân trời
Địa đàng hoa cỏ rạng ngời yêu thương
Mộc Lan
(17/07/2008)
15 tháng 7, 2011
Vẫn Là ..
Vẫn Là ..
Vẫn là
nỗi nhớ cuồng điên
Chảy trong tâm khảm triền miên tháng ngày
Vẫn là
khát vọng nồng say
Môi hồng, má thắm đong đầy tình yêu
Vẫn là
xao xuyến muôn chiều
Chờ mong, ngóng đợi, hắt hiu nghĩ về
Vẫn là
xúc cảm đam mê
Quắt quay mơ tưởng, tràn trề luyến thương
Vẫn là
ao ước miên trường
Tơ xe, chỉ nối phụng loan một đời
Vẫn là
vương vấn chơi vơi
Mộng đan vào mộng, sầu trôi trên sầu
Vẫn là
trăn trở hanh hao
Mịt mùng hình bóng, dạt dào sắc hương
Vẫn là .. em
khúc nghê thường
Chưa lần rời khỏi, chưa từng lãng quên
Việt Đường
(15/04/2007)
Vẫn là
nỗi nhớ cuồng điên
Chảy trong tâm khảm triền miên tháng ngày
Vẫn là
khát vọng nồng say
Môi hồng, má thắm đong đầy tình yêu
Vẫn là
xao xuyến muôn chiều
Chờ mong, ngóng đợi, hắt hiu nghĩ về
Vẫn là
xúc cảm đam mê
Quắt quay mơ tưởng, tràn trề luyến thương
Vẫn là
ao ước miên trường
Tơ xe, chỉ nối phụng loan một đời
Vẫn là
vương vấn chơi vơi
Mộng đan vào mộng, sầu trôi trên sầu
Vẫn là
trăn trở hanh hao
Mịt mùng hình bóng, dạt dào sắc hương
Vẫn là .. em
khúc nghê thường
Chưa lần rời khỏi, chưa từng lãng quên
Việt Đường
(15/04/2007)
Tháng Tư Trường Hận
Tháng Tư Miên Viễn Một Niềm Đau
Tháng Tư
Miên Viễn Một Niềm Đau
Tháng Tư khơi dậy vết thương lòng
Vết nhức oan cừu của núi sông
Vết nhức trần ai giòng giống Việt
Ba mươi năm lẻ bấy năm buồn
Tháng Tư gợi nhớ dải cơ đồ
Phút chốc bao trùm cảnh xác xơ
Mẹ khóc con gào trong lửa khói
Đất trời vùi dập giữa tàn tro
Tháng Tư đánh dấu buổi lưu vong
Vạn kẻ ra đi ngậm tủi hờn
Cả nước rơi vào vòng hỏa ngục
Nhọc nhằn gánh chịu những tang thương
Tháng Tư mỗi độ đến nơi đây
Ruột thắt gan bào nỗi quắt quay
Bao thuở nhà ta thôi thống khổ
Rồng Tiên chấm dứt kiếp lưu đày ?
Việt Đường
(13/04/2007)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)