20 tháng 7, 2011

Diễm Mộng Chưa Phai

Diễm Mộng Chưa Phai

Cánh cửa tình duyên đã khép rồi
Sao hồn năm tháng mãi chưa thôi
Ngân nga thánh thót cung đàn huyễn
Giục giã mênh mang nhịp trống hồi
Hội ngộ mơ lần đan chiếc bóng
Tương phùng ước buổi quyện làn môi
Hôn ai cháy bỏng trao sầu nhớ
Từ thuở keo sơn mộng đắp bồi

Việt Đường
(20/06/2007)

Mưa Hạ Ngày Xưa

Mưa Hạ Ngày Xưa

Mưa hè tí tách giọt ngàn rơi
Gợi nhớ nao nao buổi thiếu thời
Vỉa phố tạt lon phen chạy nhảy
Lề đường đá bóng dạo rong chơi
Lê la cuối xóm không hàng chợ
Xúm xít đầu thôn chẳng dáng người
Độ ấy hồn nhiên vui thú nhỉ
Nay sầu lai láng mộng đầy vơi

Việt Đường
(18/06/2007)

Lễ Từ Phụ 2007

Lễ Từ Phụ 2007

Hôm nay Từ Phụ nhớ cha già
Cách biệt muôn trùng vạn nẻo xa
Nghĩa trọng ngày sang luôn khắc giữ
Tình thâm tháng đến chẳng phai nhoà
Vì con mấy thuở dành hăng hái
Với nước nửa đời dốc thiết tha
"Phụng dưỡng" chờ khi đền trả hiếu
Xương tan thịt nát dẫu chăng là

Việt Đường
(17/06/2007, Fête des pères)

19 tháng 7, 2011

Phó Mặc Dòng Trôi


Phó Mặc Dòng Trôi

Ta đã trao em nghìn câu ân ái
Em đáp lại ta thương nhớ tận cùng
Mình tặng cho nhau hương lòng trầm ngải
Và cả trăng sầu, mưa lệ rưng rưng

Ta giận mệnh duyên, bỏ thơ, lang bạt
Tìm nơi tịnh hồn, ngả giấc lãng quên
Em níu hồn ta lời hoa, tiếng mật
Rạn nứt tâm thiền, vỡ nát bình yên

Về với nhau chăng hay xa vĩnh viễn ?
Mỗi lựa chọn nào cũng trả đau thương
Biết đâu cuồng tâm, đâu là thánh thiện
Khi tình đảo điên một ngả ba đường ?

Giữa tỉnh giữa say, giữa đi giữa ở
Ta mãi phân vân bước tiến bước lùi
Giữa bờ ăn năn, giữa dòng bỡ ngỡ
Đành phó cuộc đời theo sóng nổi trôi ..

Việt Đường
(15/06/2007)

Huế Trong Tiềm Thức, Trong Nón Mạ Chằm


Huế Trong Tiềm Thức,
Trong Nón Mạ Chằm

Thấm thoát mà rồi đã tám năm (*)
Tám năm đằng đẳng chửa về thăm
Sông Hương lờ lững trôi dòng biếc
Núi Ngự chon von vắt nguyệt rằm
Vỹ Dạ hiền hoà chen thấp thoáng
Hải Vân dũng mãnh uốn xa xăm
Còn in tiềm thức từng đường nét
Như nón bài thơ thuở mạ chằm

Việt Đường
(14/06/2007)

(*) 1999-2007

Chào thăm quý anh chị, chúc vui khỏe
Thưa anh Việt Đường, bài này của anh quả khó họa. Mong vui, Hà cố gắng.

Nhắn Bác Việt Đường

Xa Huế nhẩm ra mấy chục năm
Từ ngày mất nước dịp mô thăm
Phủ Cam muốn viếng ngay mùa lễ (*)
Linh Mụ mong thăm đúng dịp rằm (**)
Để cảm xưa xa đầy hạnh phúc
Và thương hiện tại quá xa xăm
Bác về kỳ tới cho đây biết
Mua giúp mê xưa mạ đã chằm

Từ Thanh Hà, 17-11-07

(*) Giáng Sinh
(**) Phật Đản

Chị hứa

Chị em cách biệt đã nhiều năm
Mong thấy em về để chị thăm
Sống lại tuổi thơ bên giậu trúc
Ôn về thuở trẻ dưới trăng rằm
Nguyên tiêu tới Miếu cầu bùa thánh
Phật Đản vào Chùa xin quẻ xăm
Xưa nón bài thơ em vốn thích
Rồi đây chị hứa sẽ lo chằm

Trần thị Lý


Sầu Khúc Trăm Năm

Sầu Khúc Trăm Năm

Sầu khúc trăm năm mãi vọng về
Khi trầm lúc bổng nốt đam mê
Ngày lên khắc khoải lan muôn hướng
Đêm xuống chơi vơi động tứ bề
Nắng đổ càng nồng âm diệu vợi
Mưa tràn thêm đắng điệu lê thê
Lòng ta ai dạo mềm cung nhớ
Trên phím thời gian lướt não nề

Việt Đường
(13/06/2007)

Ước Đời Có Em

Ước Đời Có Em

Ước gì em mãi thuộc về anh
Để những canh thâu thức trở mình
Siết nhẹ bờ vai hương dịu ngát
Hôn mềm suối tóc lọn dài xinh
Say sưa đắm giữa thiên đàng mộng
Mê mải bơi trong thế giới tình
Được bóng ai kề là tất cả
Thăng trầm giúp vượt nẻo phù sinh

Việt Đường
(13/06/2007)

Giấc Mộng Lạc Loài

Giấc Mộng Lạc Loài

Đêm qua đắm mộng thấy ta về
Ngơ ngác lần tìm khắp xóm quê
Bóng dáng cầu xưa sau rặng liễu
Sắc màu mái cũ cuối bờ đê
Hồn dâng tiếng nấc buồn cô quạnh
Mắt ứa dòng châu xót não nề
Cảnh đã đổi thay người đã khuất
Mô rồi dấu tích thuở đam mê ?

Việt Đường
(25/05/2007)

Hoài Cảm

Hoài Cảm

Thiết tha gậm nhấm mãi trong lòng
Biết đến bao giờ thoát nhớ mong
Đêm xuống thương yêu vờn lãng đãng
Ngày lên nuối tiếc quấn bềnh bồng
Trăng tàn cuối bãi còn mơ tưởng
Nắng khuất đầu ghềnh vẫn ngóng trông
Ai có hay rằng ai vĩnh cửu
Cùng ai ấp ủ ước mơ nồng ?

Việt Đường
(24/05/2007)

Tháng Tư 1975-2007 : 32 Năm, 1 Bể Dâu

Tháng Tư 1975-2007 :
32 Năm, 1 Bể Dâu
Mỗi Tháng Tư về ai chẳng đau ?
Ai không ngậm oán với ôm sầu
Ngoái nhìn cờ đỏ tung trời lộng
Đoái tưởng dân đen cúi vực sâu
Tấm áo che thân còn ấp ủ
Bát cơm lót dạ vẫn mưu cầu
Phần tư thế kỷ chưa ra khỏi
Tai ách đoạn trường cuộc bể dâu

Việt Đường
(23/04/2007)