22 tháng 7, 2011

Hỡi Người Tình


Hỡi Người Tình

Hỡi người tình nhỏ của anh ơi
Giữ nhé yêu thương cả một đời
Dẫu núi ngăn đường sông chắn ngõ
Vẫn yêu anh nhé chỉ anh thôi

Hỡi người tình mộng của lòng anh
Đẹp tựa thu vàng, bức thủy tranh
Hương lúa mạ non mùa gặt hái
Ru anh giấc đẹp của quê mình

Hỡi người đức hạnh kẻ tài hoa
Thơ đã vì em chảy thiết tha
Tình đã vì em cuồng sóng nổi
Nhớ thương ngày tháng chẳng phai nhoà

Hỡi duyên ngọc đá nợ vàng thau
Mệnh số đẩy đưa ta gặp nhau
Dẫu chẳng trăm năm tròn thệ ước
Nguyện yêu em mãi đến ngàn sau

Việt Đường
(24/07/2007)

Bên Đời Quạnh Hiu


Bên Đời Quạnh Hiu

Buồn ta như mây
Mênh mông tháng ngày
Nổi trôi muôn hướng
Mịt mùng, cuồng quay

Buồn ta lang thang
Xoải cánh bạt ngàn
Lời chim vỡ tổ
Tiếng gió đi hoang

Nỗi buồn cô đơn
Ở chiều hoàng hôn
Những ngày mưa đổ
Trời dầm tuyết sương

Nỗi buồn không em
Vật vờ oan khiên
Canh trường khản tiếng
Vô thường gọi tên

Bao dòng tâm thơ
Một thời bơ vơ
Nồng nàn ấp ủ
Đã tàn mộng mơ

Giờ còn đơn phương
Chiếc bóng lạnh lùng
Ngả nghiêng phó thác
Trăm ngọn đông phong

Mai đời qua mau
Bỏ lại hư hao
Bên lề hiu quạnh
Cội buồn xanh xao

Việt Đường
(06/07/2007)

21 tháng 7, 2011

Có Ai ..


Có Ai ..

Ai bán dùm tôi nửa nụ cười
Để tôi mua lấy đổi làm vui
Hờ quên đau xót và trăn trở
Mà đã bao phen dấy cuộc đời

Ai sẻ cho tôi chút ái tình
Để khi đêm khuất lại bình minh
Mưa vừa dứt hạt thì thơm nắng
Khắng khít nhau như bóng với hình

Ai trỏ dùm tôi một hướng đi
Không còn ranh giới dấu phân ly
Để ngày khắc khoải tôi tìm đến
Đất mẹ ôm hôn thoả nhớ về

Ai gửi tặng tôi phép nhiệm mầu
Để tôi đốt cháy nỗi hanh hao
Trong tôi thao thức hoài chưa ngủ
Từ độ cô đơn chịu dãi dầu

Việt Đường
(29/06/2007)

Nhiệt Huyết Gửi Quê Hương

Nhiệt Huyết Gửi Quê Hương

"Vị Quốc Vong Thân" đúc ước ao
Noi gương thuở trước vạn anh hào
Sa trường lẫm liệt vung gươm sắt
Chiến trận hiên ngang dốc máu đào
Đuổi giặc trừ đi bao khốn đốn
Phò dân xoá sạch những lao đao
Ghi trang sử đẹp cho sông núi
Dẫu phải dầu sôi lửa bỏng vào

Việt Đường
(27/06/2007)

Thơ Tôi

Thơ Tôi

Thơ cuộn trong hồn chảy giữa tim
Khi tuôn ào ạt lúc im lìm
Sinh tình bổ mạnh như đường kiếm
Tức cảnh vung đều tựa nhát kim
Kể đắng ưu tư thân bảy nổi
Bày đau khắc khoải phận ba chìm
Về đời, đất nước cùng duyên nợ
Chao đảo muôn trùng lượn cánh chim

Việt Đường
(27/06/2007)

Thi Điếu Trung Trướng Nguyễn Chánh Thi


Thi Điếu
Trung Trướng Nguyễn Chánh Thi

Nghiêng chao trước gió ngọn hoàng kỳ
Như muốn tiễn chào Nguyễn Chánh Thi
Dũng tướng Quốc Gia vừa giã biệt
Hung thần Cộng Sản mới ra đi
"Một Trời Tâm Sự" (1) nhoà tan biến
"Nửa Kiếp Lưu Vong" (2) vụt thoát ly
Thành kính chúc Người xuôi vĩnh cửu
Cõi Hằng tịnh lạc cỡi vân quy

Việt Đường
(25/06/2007)

(1) tên 1 tác phẩm của cố trung tướng Nguyễn Chánh Thi
(2) Sau biến động miền Trung năm 1966, ông bị buộc rời Việt Nam sống lưu vong tại Hoa Kỳ (lúc vào khoảng 43 tuổi)


Nguyễn Chánh Thi

Nguyễn Chánh Thi (23 tháng 2 năm 1923–23 tháng 6 năm 2007) là cựu Trung tướng Quân lực Việt Nam Cộng hòa, người được tạp chí Times gọi là "chuyên gia đảo chính", bởi ông được xem là sĩ quan quân đội dính líu đến nhiều cuộc đảo chính và phản đảo chính nhất trong lịch sử tồn tại của Việt Nam Cộng hòa.

Tiểu sử

Ông xuất thân từ binh chủng Nhảy Dù trong Quân lực Việt Nam Cộng hòa.

Ngày 1 tháng 9 năm 1956, Trung tá Nguyễn Chánh Thi thay thế Đại tá Đỗ Cao Trí trong chức vụ Chỉ huy trưởng Liên đoàn Nhảy Dù. Ngày 26 tháng 9 năn 1959 liên đoàn được nâng cấp và cải danh thành Lữ đoàn Dù.

Ngày 11 tháng 11 năm 1960, Đại tá Nguyễn Chánh Thi tham gia cuộc biến động quân sự đảo chính Tổng thống Ngô Đình Diệm cùng một số sĩ quan khác như Trung tá Vuơng văn Đông, Thiếu tá Nguyễn Triệu Hồng. Cuộc binh biến thất bại ông cùng một số sĩ quan cầm đầu dùng phi cơ bay sang Campuchia lánh nạn.

Sau ngày 1 tháng 11 năm 1963 ông về nước và được cử làm Tư lệnh phó Quân đoàn 1, Quân khu 1 cho Trung tuớng Nguyễn Khánh, sau đó chuyển sang làm tư lệnh Sư đoàn 1 Bộ binh. Ông thăng cấp chuẩn tướng năm 1964, lên thiếu tuớng cùng năm và về làm tư lệnh Quân đoàn 1, Quân khu 1 rồi thăng cấp trung tướng năm 1965.

Sau biến động miền Trung năm 1966, ông bị buộc rời Việt Nam sống lưu vong tại Hoa Kỳ.

Ông qua đời lúc 6 giờ 42 phút chiều thứ Bảy ngày 23 tháng 6 (giờ miền Đông Hoa Kỳ) tại Lancaster, Pennsylvania, thọ 84 tuổi (theo wikipédia)

20 tháng 7, 2011

Công Lao Cha Mẹ, Bổn Phận Làm Con

Công Lao Cha Mẹ,
Bổn Phận Làm Con

Lớn nhờ nước mắt trộn mồ hôi
Của mẹ cha ta đánh đổi đời
Tấm áo dầm sương pha gió lốc
Bát cơm dãi nắng thấm mưa rơi
Nên khi tại thế cần xem trọng
Hoặc lúc lìa trần chớ bỏ lơi
Bổn phận làm con là báo đáp
Công lao dưỡng dục ví như trời

Việt Đường
(24/06/2007)

Hạ Cảm

Hạ Cảm

Hạ biếc đang về chốn viễn phương
Khơi hồn nhớ nước cảnh vô thường
Ve sầu rộn rã thi ngân tiếng
Phượng vỹ im lìm lặng gởi hương
Nắng trải vàng hanh từng kẽ lá
Hoa giăng đỏ ối mỗi ven đường
Thầm mơ một thoáng xuôi dòng cũ
Giẫm bước yên bình nẻo mến thương

Việt Đường
(22/06/2007)

Diễm Mộng Chưa Phai

Diễm Mộng Chưa Phai

Cánh cửa tình duyên đã khép rồi
Sao hồn năm tháng mãi chưa thôi
Ngân nga thánh thót cung đàn huyễn
Giục giã mênh mang nhịp trống hồi
Hội ngộ mơ lần đan chiếc bóng
Tương phùng ước buổi quyện làn môi
Hôn ai cháy bỏng trao sầu nhớ
Từ thuở keo sơn mộng đắp bồi

Việt Đường
(20/06/2007)

Mưa Hạ Ngày Xưa

Mưa Hạ Ngày Xưa

Mưa hè tí tách giọt ngàn rơi
Gợi nhớ nao nao buổi thiếu thời
Vỉa phố tạt lon phen chạy nhảy
Lề đường đá bóng dạo rong chơi
Lê la cuối xóm không hàng chợ
Xúm xít đầu thôn chẳng dáng người
Độ ấy hồn nhiên vui thú nhỉ
Nay sầu lai láng mộng đầy vơi

Việt Đường
(18/06/2007)