Tà Huy Tâm Sự Cùng Lá Thu
Lá lá vàng rơi khắp nẻo đàng
Như ngầm báo hiệu tiết thu sang
Nhìn theo cánh úa xoay trong gió
Chạnh nhớ quê xa khuất dặm ngàn
Lá rụng về đâu mỗi đến mùa
Hẳn còn nuối tiếc quãng ngày xưa
Nên xào xạc mãi lời than khóc
Tựa kẻ hồn chưa toại giấc mơ
Ta cũng như mi hỡi lá ơi
Từng thu nhuộm chín nỗi chơi vơi
Tha hương cứ ngóng phương trời cũ
Hoài cảm triều dâng mãi cả đời
Ta nhớ làng quê nhớ phố phường
Nhớ hàng ghế đá tiếng chim muông
Nhớ tàng liễu rũ thơm mùi nắng
Nhớ bóng thầy cô dưới mái trường
Ta nhớ cầu tre sóng nước trôi
Diều phơ phất lượn giữa lưng trời
Quanh co cát mịn lăn tầm mắt
Tít tắp phi lao phủ kín đồi
Ta nhớ mẹ già lũ trẻ em
Ánh trăng loang loáng chiếu trong đêm
Giọng hò trai gái xa xăm vọng
Hợp tấu mưa khuya dỗ giấc hiền..
Viễn xứ tà huy ngắm lá sầu
Nghe hồn chùng xuống nỗi niềm đau
Từng cành lá tủi khơi dòng nhớ
Dĩ vãng vàng son của thuở nào
Lá hỡi xin đừng nhỏ đắng cay
Thong dong hãy bước chốn tuyền đài
Bởi đời ta sẽ rồi như lá
Cát bụi đăng trình nẻo gió bay
Việt Đường
(17/10/2007)