6 tháng 8, 2011

Bạn Tôi

Nhạc phẩm : Bạn Tôi
Thơ Phan Minh Tấn, sáng tác Võ Thiện Thanh

(Việt Đường trình bày)

Bạn tôi sáng nhịn ăn lên giảng đường
Bạn tôi sáng đạp xe hai mươi cây số
Thằng đi dạy thêm, đứa làm tiếp thị
Thằng làm quán cơm, tối về một gói mì tôm
Tối về kể chuyện nhau nghe
Chuyện buồn vui ngày tháng xa nhà
Tối về giọng Bắc Trung Nam
Chia cùng điếu thuốc, sớt chuyện vui buồn

Miền Tây nước lớn đứng ngồi không yên
Miền Trung lũ lụt, suốt đêm không ngủ

Chúng tôi vào đại học niềm vui chưa dứt
Bao nỗi âu lo, dáng mẹ gầy hơn trước
Tóc ba thêm sợi bạc, chiều nay tin bão phương xa
Lòng con chua xót
Con chưa về, chưa về lòng thắt cơn đau...

5 tháng 8, 2011

Vẫn Giữa Dòng Nhau

Vẫn Giữa Dòng Nhau

Trên biển nhớ
nghe dòng xoay mỏi mệt
Chảy ưu tư qua vạn nhánh sông buồn

Tình vẫn đó..
mà tình xa biền biệt
Cuốn ta vào giữa định mệnh mù sương

Em thánh nữ
nhốt đời ta lãng khách
Đi về đâu.. cũng trôi giạt phương em

Say diệu ngữ
rót từ tâm trinh bạch
Khúc mê cung dạo êm ả trong đêm

Yêu vô hạn
.. trong tận cùng vô hạn
Trái tim si như ở thuở ban đầu

Dòng giao cảm
đổ về ai.. bất tận
Mùa ái ân.. mơ tha thiết đời nhau

Việt Đường
(06/11/2007)

[Hoạ Thơ Người Xưa] Chuyến Đò Ngang


Bài xướng :

Chuyến Đò Ngang

Chẳng hẹn hò sao gặp gỡ đây?
Người thời như tỉnh, kẻ như say
Trong veo làn nước soi đôi mặt
Xa tít quê nhà trỏ một tay.
Tâm sự mới trao, bờ đã đến
Nỗi niềm chưa cạn, khách về ngay.
Ba sinh duyên nợ âu là thế
Một chuyến đò đưa nghĩa một ngày.

Hàn Mặc Tử


Gặp Gỡ

Tình cờ gặp gỡ ở nơi đây
Lạc giữa rừng thơ thật đắm say
Mặc khách tao nhân cùng góp mặt
Tiểu nhân tục tử cũng ra tay
Tâm tình chưa cạn, người đi vội
Trận bút mới bày, chúng phá ngay
Hẹn lại mai sau ta hiệp lực
Trừ gian, thỏa mộng ước bao ngày!

Bạch Loan

Duyên Nợ Mong Manh

Người nơi phương đó ta bên đây
Chưa gặp mà hồn đã nhuốm say
Dõi ánh trăng lên mơ đối bóng
Lần tàng lá rụng ước đan tay
Ôm thơ đuổi bắt thơ tan vội
Níu nhạc săn tìm nhạc vỡ ngay
Duyên nợ như là làn khói thuốc
Mong manh bám riết tháng năm ngày

Việt Đường
(03/11/2007)

PHÔI PHA

Ba chục năm ròng lạc tới đây,
Mơ hồ giữa cảnh tỉnh và say.
Nổi trôi vận nước đành trơ mắt,
Khốn khó cơ nhà chịu bó tay.
Những ước thắp đèn soi nẻo tối,
Từng mong đốt đuốc rọi đường ngay.
Một đi là một phen dang dở,
Lần lữa phôi pha cả tháng ngày.

Tuệ Quang Tôn-thất Tuệ
Montreal, 04/11/2007

CHUYẾN ĐÒ NHÂN NGHĨA

Số trời run rủi gặp nhau đây ?
Tiền kiếp nợ duyên đã ngấm say ?
Xao xuyến lòng chàng tràn sóng mắt ?
Ngập ngừng ý thiếp lỏng chèo tay ?
Trạo nương nào muốn quay thuyền gấp ?
Giang khách đâu màng bỏ bến ngay ?
Bịn rịn cải kim còn quyến luyến ?
Chuyến đò nhân nghĩa nhớ muôn ngày !

LTĐQB

Mộng Ước Đoàn Viên

Quê nhà lánh nạn lạc sang đây
Trải mấy trăng sầu mấy cuộc say
Nỗi nhớ cha còn ăm ắp ngực
Tình thương mẹ vẫn đặn đầy tay
Xưa đêm giã biệt mong qua chóng
Nay buổi trùng phùng ước đến ngay
Để kẻ chân trời người góc bể
Ôm nhau tâm sự thoả đôi ngày

Việt Đường
(04/11/2007)


4 tháng 8, 2011

Nàng Thơ

Nàng Thơ

Sáng vừa mở mắt đã thơ
Ý đeo từ cổng đến giờ lên xe
Đứng ngồi cắm cúi ghi ghi
Bạ mô viết đó - ngại chi mắt người !

Sở làm mươi phút thảnh thơi
Lại gầm nguệch ngoạc mấy lời lang bang
Về nhà chắp vá đôi hàng
Trong bồn rửa vế, giữa bàn dùng cơm

(Cả khi "Bác" rượt dập dồn
Chẳng ngơi bút phất trăm đường kiếm cung)
Thức khuya dậy sớm không sờn
(Ngoại trừ em dỗi đòi ruồng bỏ thôi ?)

Tiệc tùng mới đặt ghế ngồi
Tay huơ tay vẫy hệt chơi xí-ngầu
(Viết mấy câu, đỡ mấy câu
Phòng khi cạn kiệt vò đầu bứt tai)

Bạn bè rượu chuốc dài dài
Còn ta giấy bút lai rai nhậu.. từ
Bằng bằng trắc trắc "vô tư"
Niêm niêm vận vận đánh đu một mình

Sàng thơ tếu, nhảy thơ tình
Đường thi, tứ tuyệt.. bình bình dạo chơi
Thơ như nước lũ tuôn trời
Như ma quỷ đuổi quanh người chẳng tha

Nửa đêm chợt tỉnh giấc ngà
Ý thơ tựa lá la đà.. rụng bên
(Lại lần giấy nháp mò nghiên
Ghi nhanh chép vội sợ quên mai này)

Lắm khi muốn rứt cơn say
Gác chân đọc sách, ngả dài xem phim
Nhưng nào thơ chịu để yên
Cười tình nàng cứ rủ ren theo về

Thế rồi lại đắm trong mê
Lại ôm ngây ngất lại thề nỉ non
Rằng em là vợ, anh chồng
Kiếp này gắn bó thủy chung không rời

(Lần ni thứ mấy hở trời ?!)

Việt Đường
(04/11/2007)

Thiên Tài Âm Nhạc



Thiên Tài Âm Nhạc

Nhạc nếu cậy nhờ Cao Ngọc Dung
Biến thành tuyệt tác dễ vô cùng
Âm thanh độc đáo bao người chuộng
Tiết tấu thần kỳ lắm kẻ ưng
Sáng sớm mưa ngâu mài chẳng nghỉ
Đêm khuya gió chướng chuốt không ngừng
Càng ngày danh tiếng càng xa vọng
"Tuổi trẻ tài cao" đáng chúc mừng

Việt Đường
(25/10/2007)

Đình Công Ở Paris

Đình Công Ở Paris

Đình công ở Pháp mấy ngày nay
Đến sở về xe đủ mệt nhoài
Lúc nhúc người chen y cá hộp
Chùm nhum kẻ lấn giống heo bầy
Ga vừa nhá bảng nhào lên gấp
Toa mới ghi giờ xáp đến ngay
Ấy thế mà không lời chửi rủa
Quen rồi với chuyện hẳn dân Tây ?

Việt Đường
(23/10/2007)

Đình công xe lửa, xe điện ngầm, RER

3 tháng 8, 2011

Có Điều Chi Đó

Có Điều Chi Đó

Có điều chi đó thật thiêng liêng
Giấu ở bờ môi ánh mắt em
Đã khiến lòng anh dâng khắc khoải
Mỗi lần ôm gối mộng trong đêm

Có điều chi đó thật vô thường
Ở mỗi lời thơ tiếng hát buông
Giải thoát hồn như kinh phổ độ
Những khi trăn trở gọi miên trường

Có điều chi đó đẹp bao la
Cứ chảy hiền từ nhịp thiết tha
Lúc nhớ về nhau trong bất chợt
Xôn xao dào dạt sóng giang hà

Có điều chi đó chỉ riêng anh
Cảm được yêu thương luyến nhớ dành
Chan chứa mặn mà như suối lệ
Tình ai nhỏ xuống nợ ba sinh

Việt Đường
(18/10/2007)

Tà Huy Tâm Sự Cùng Lá Thu

Tà Huy Tâm Sự Cùng Lá Thu

Lá lá vàng rơi khắp nẻo đàng
Như ngầm báo hiệu tiết thu sang
Nhìn theo cánh úa xoay trong gió
Chạnh nhớ quê xa khuất dặm ngàn

Lá rụng về đâu mỗi đến mùa
Hẳn còn nuối tiếc quãng ngày xưa
Nên xào xạc mãi lời than khóc
Tựa kẻ hồn chưa toại giấc mơ

Ta cũng như mi hỡi lá ơi
Từng thu nhuộm chín nỗi chơi vơi
Tha hương cứ ngóng phương trời cũ
Hoài cảm triều dâng mãi cả đời

Ta nhớ làng quê nhớ phố phường
Nhớ hàng ghế đá tiếng chim muông
Nhớ tàng liễu rũ thơm mùi nắng
Nhớ bóng thầy cô dưới mái trường

Ta nhớ cầu tre sóng nước trôi
Diều phơ phất lượn giữa lưng trời
Quanh co cát mịn lăn tầm mắt
Tít tắp phi lao phủ kín đồi

Ta nhớ mẹ già lũ trẻ em
Ánh trăng loang loáng chiếu trong đêm
Giọng hò trai gái xa xăm vọng
Hợp tấu mưa khuya dỗ giấc hiền..

Viễn xứ tà huy ngắm lá sầu
Nghe hồn chùng xuống nỗi niềm đau
Từng cành lá tủi khơi dòng nhớ
Dĩ vãng vàng son của thuở nào

Lá hỡi xin đừng nhỏ đắng cay
Thong dong hãy bước chốn tuyền đài
Bởi đời ta sẽ rồi như lá
Cát bụi đăng trình nẻo gió bay

Việt Đường
(17/10/2007)

2 tháng 8, 2011

Trên Nhịp Cầu Duyên

Trên Nhịp Cầu Duyên

Thật khó nghĩ khi nhịp cầu duyên mệnh
Cứ miên man mời gọi tiếng vô thường
Muốn băng qua nhưng ngại bước tai ương
Nên lấn cấn, ngập ngừng không dám tiến

Càng trì kéo càng khát khao, quyến luyến
Như chú tằm rúc trong kén se tơ
Cứ trở trăn trong khắc khoải, mong chờ
Mơ hóa bướm tung cánh bay xa thẳm

Bướm sẽ đáp, đáp thật gần say đắm
Bên nhánh hoa phơi phới sắc xuân thì
Lượn lờ quanh thỏ thẻ mối tình si
Từ lâu lắm ôm nỗi lòng ao ước

Và hoa bướm sẽ chẳng rời nửa bước
Sẽ có nhau mãi mãi ở trong đời
Như gió trăng quấn quýt bóng ngàn khơi
Như sóng cả dạt dào ôm lấy biển..

Anh vẫn đứng trên nhịp cầu duyên mệnh
Vẫn suy tư giữa bước tiến bước lùi
Se thắt hồn niềm bất hạnh khôn nguôi
Yêu em quá và thương mình vô đỗi

Việt Đường
(11/10/2007)

Liên Khúc Nhà Thơ-Nhạc Sĩ-Hoạ Sĩ