5 tháng 8, 2011

[Hoạ Thơ Người Xưa] Chuyến Đò Ngang


Bài xướng :

Chuyến Đò Ngang

Chẳng hẹn hò sao gặp gỡ đây?
Người thời như tỉnh, kẻ như say
Trong veo làn nước soi đôi mặt
Xa tít quê nhà trỏ một tay.
Tâm sự mới trao, bờ đã đến
Nỗi niềm chưa cạn, khách về ngay.
Ba sinh duyên nợ âu là thế
Một chuyến đò đưa nghĩa một ngày.

Hàn Mặc Tử


Gặp Gỡ

Tình cờ gặp gỡ ở nơi đây
Lạc giữa rừng thơ thật đắm say
Mặc khách tao nhân cùng góp mặt
Tiểu nhân tục tử cũng ra tay
Tâm tình chưa cạn, người đi vội
Trận bút mới bày, chúng phá ngay
Hẹn lại mai sau ta hiệp lực
Trừ gian, thỏa mộng ước bao ngày!

Bạch Loan

Duyên Nợ Mong Manh

Người nơi phương đó ta bên đây
Chưa gặp mà hồn đã nhuốm say
Dõi ánh trăng lên mơ đối bóng
Lần tàng lá rụng ước đan tay
Ôm thơ đuổi bắt thơ tan vội
Níu nhạc săn tìm nhạc vỡ ngay
Duyên nợ như là làn khói thuốc
Mong manh bám riết tháng năm ngày

Việt Đường
(03/11/2007)

PHÔI PHA

Ba chục năm ròng lạc tới đây,
Mơ hồ giữa cảnh tỉnh và say.
Nổi trôi vận nước đành trơ mắt,
Khốn khó cơ nhà chịu bó tay.
Những ước thắp đèn soi nẻo tối,
Từng mong đốt đuốc rọi đường ngay.
Một đi là một phen dang dở,
Lần lữa phôi pha cả tháng ngày.

Tuệ Quang Tôn-thất Tuệ
Montreal, 04/11/2007

CHUYẾN ĐÒ NHÂN NGHĨA

Số trời run rủi gặp nhau đây ?
Tiền kiếp nợ duyên đã ngấm say ?
Xao xuyến lòng chàng tràn sóng mắt ?
Ngập ngừng ý thiếp lỏng chèo tay ?
Trạo nương nào muốn quay thuyền gấp ?
Giang khách đâu màng bỏ bến ngay ?
Bịn rịn cải kim còn quyến luyến ?
Chuyến đò nhân nghĩa nhớ muôn ngày !

LTĐQB

Mộng Ước Đoàn Viên

Quê nhà lánh nạn lạc sang đây
Trải mấy trăng sầu mấy cuộc say
Nỗi nhớ cha còn ăm ắp ngực
Tình thương mẹ vẫn đặn đầy tay
Xưa đêm giã biệt mong qua chóng
Nay buổi trùng phùng ước đến ngay
Để kẻ chân trời người góc bể
Ôm nhau tâm sự thoả đôi ngày

Việt Đường
(04/11/2007)


0 nhận xét:

Đăng nhận xét