14 tháng 8, 2011

Tiếng Quê

Tiếng Quê

Ầm ì biển nổi sóng cồn
Nghe như tử sĩ gọi hồn đâu đây..
Tiếng hờn xé gió, bạt mây
Đọng thành mưa hận rơi đầy khắp sân
Quê xa bất chợt hóa gần
Níu hồn dạo khúc cuồng âm quốc thù
Ngả nghiêng ta giấc chân như
Lạc thần đắm giữa mịt mù cõi đêm

Việt Đường
(12/01/2008)

13 tháng 8, 2011

Mậu Tý Nào Quên Tết Mậu Thân

Mậu Tý Nào Quên Tết Mậu Thân
(để tưởng niệm 7600 oan hồn đồng bào đã bỏ mạng ở Huế & riêng tặng PD, có cha bị sát hại vào năm này, vài tháng trước khi em chào đời)

Mậu Tý nào quên Tết Mậu Thân
Năm xưa khát máu Đảng Vô Thần
Bãi Dâu.. tàn sát xua tà đạo
Gia Hội.. thanh trừng đổ ác quân
Mười chín mồ chôn : thù vẫn đỏ
Bảy nghìn xác vất : hận còn thâm
Xuân về tưởng niệm xuân ngày cũ
Suối lệ khôn vơi lúc nhớ thầm

Việt Đường
(12/01/2008)

Tình, Tiền, Tù, Tội


Nhớ Huế




Nhớ Huế

Ngữ âm rất Huế của quê tôi
Qua giọng em ngân nhớ quá thôi (*)
Giáp Tết thêm nao dòng khắc khoải
Cuối năm càng luyến nỗi bồi hồi
Chia ly ruộng lúa còn xanh mạ
Đoàn tụ mái đầu đã bạc vôi ?
Ai có về ngang nơi cố xứ
"Thương mong.." chuyển hộ ít đôi lời

Việt Đường
(30/12/2007)

(*) Pps do thi hữu Tuệ Quang gửi trong đó có đính kèm nhạc phẩm "Mây Trắng Qua Cầu"

Việt Đường ơi
đã gần 10 năm mới có dịp họa lại một bài thơ của Việt Đường

Bonne année !
hph

Ôn ơi! Huế nớ chính quê tôi
Nhớ quá mần chi cũng rứa thôi!
Ốt dột bao năm đã chẳng về
Xốn xang mấy nỗi cứ lưa hồi
Mạ buồn mạ mắng: con vong tổ
Miềng lo miềng đổ: lũ bôi vôi
Cho nên nọ dám về thăm mạ
Mong mạ bao dung bớt nặng lời

haphuonghoai
31/12/07

NGHẸN LỜI

Cách biệt lâu rồi Huế của tôi,
Tháng ngày thương nhớ mãi không thôi.
Từng mơ ngạo nghễ giờ quang phục,
Hằng ước hiên ngang gót phản hồi.
Mới đó tim tràn căng nhựa sống,
Mà nay tóc bạc trắng màu vôi.
Mấy mươi năm dệt chưa tròn mộng,
Nhắc lại chao ôi thấy nghẹn lời.

Tuệ Quang Tôn-Thất Tuệ
01/01/2008

TÂM SỰ CỦA HUẾ

Thác đỏ từ đâu phủ xuống tôi
Dân lành thê thảm quá đi thôi !
Cộng nô bạo ngược còn cai trị
Người Việt hiền lương chẳng khứ hồi
Xứ Huế ví như lò địa ngục
Cầm quyền chẳng khác ống bình vôi
Xuân về nhớ lại Mậu Thân ấy
Uất hận tràn dâng chẳng tiếc lời ......

Lâm Hoài Vũ
02/02/2008

Chào thăm quý anh, chị chúc vui khỏe đầu năm.. Xin phép được góp họa bài "Nhớ Huế" của Việt Đường, có chi không phải xin bổ khuyết. Kính

Huế Với Tôi

Ấy Huế thực ra đối với tôi
Chỉ là lai vãng khách du thôi
Vậy mà nhớ nhớ mong lui tới
Rồi cứ thương thương muồn tái hồi
Chiều xuống qua cầu mơ áo tím
Trăng lên núi khuất toát hơi vôi (*)
Chờ M, lạc mắt, bay tàn thuốc
Và cố tìm câu để mở lời.

Từ Thanh Hà, Jan-02-08

(*) Xin hiểu cương dùm, nóng như hơi vôi đang tôi

Thơ Anh Là Lửa Hồn Em

Thơ Anh Là Lửa Hồn Em
(riêng PD-VN, cảm tác theo ý tưởng từ cánh thư riêng)

Tất bật cuối năm kiếm chút tiền
Em rằng sớm tối bận liên miên
Làm nhân, gói bánh lo tơi tả
Mua lá, giao hàng chạy đảo điên
Mà óc khôn xua niềm khắc khoải
Nhưng lòng khó giữ sự an nhiên
Nhớ anh nhớ những dòng thơ ấm
Sưởi tháng ngày đau ánh diệu huyền

Việt Đường
(28/12/2007)

Xuân Xa Xứ

Xuân Xa Xứ

Vắng bóng gia đình ở xứ Tây
Nên khi Tết đến mộng giăng đầy
Chị em nhớ tới hương bao bọc
Cha mẹ thương về dáng phủ vây
Ngó cảnh ăn mừng tim quặn thắt
Nghe lời chúc tụng óc cuồng quay
Xuân nay là thứ hăm lăm nhỉ
Bỏ nước lưu vong dạt chốn này

Việt Đường
(27/12/2007)

Khôn Nhà Dại Chợ !


Khôn Nhà Dại Chợ !

Hiếp đáp dân thì giỏi một cây !
Nhưng khi đứng trước lũ quan thầy
Run mình tựa chó vừa sa vũng
Ngoẹo cổ như gà mới nuốt dây
Bản Giốc thác nhường cam cúi mặt
Nam Quan ải cống chịu đưa tay
Hoàng Sa kể cả Trường Sa nữa
Chệt đỏ vừa hăm bỏ chạy dài !

Việt Đường
(27/12/2007)

Hoài Hương

Hoài Hương

Tinh mơ phố xá vắng thưa người
Lất phất mưa phùn buốt giá rơi
Bóng tối trùm quanh muôn cảnh vật
Sương lam phủ kín khắp chân trời
Vi vu cánh gió lùa hiu hắt
Xào xạc hàng cây động tả tơi
Chạnh nỗi hoài hương dâng khắc khoải
Hướng về sông núi khuất ngàn khơi

Việt Đường
(26/12/2007)


Bão về làng

Làng quê vắng ngắt bãi không người
Lũ giật mưa tràn rét mướt rơi
Trắng phủ sương vây chìm đỉnh núi
Mờ che mây bủa khuất phương trời
Thôn nghèo gió thổi nhà nghiêng vẹo
Cảnh khổ giông càn mái rách tơi
Khấn nguyện ơn trên cho dứt bão
Bao thuyền vẫn kẹt tuốt ngoài khơi

Trịnh Mộc Lan
27-02-2008

12 tháng 8, 2011

Hoài Cảm Và Ao Ước Mùa Nô-En


Hoài Cảm Và Ao Ước Mùa Nô-En

Lại một Nô-en đón xứ người
Với niềm hoài quốc vẫn còn tươi
Nhìn thiên hạ khắp mừng nghinh lễ
Dấy ở lòng ta những ngậm ngùi

Phố xá đi đâu cũng rực đèn
Muôn nhà trang trí đẹp thần tiên
Dường như thế giới đều vui cả
Chỉ mỗi ta là nhớ nhớ điên..

Ta ước thành chim vượt bến bờ
Về quê đón lại Nô-en xưa
Hoà cùng nam nữ râm ran hát
Mừng Chúa giáng sinh ngự máng lừa

Ta ước Sài Gòn dạo gót chơi
Nhập ban trẻ nít hả hê cười
Xun xoe áo mới lê muôn ngõ
Bến cảng, lề đường.. náo nức vui

Ta ước cùng quỳ ở cạnh em
Đọc kinh Thánh lễ suốt thâu đêm
Nguyện cầu sông núi mình mau được
Hưng thịnh ấm no khắp mọi miền

Ta ước đoàn viên dưới mái nhà
Nhỏ nhưng ấm cúng mẹ cha ta
Bên đàn em dại và thân quyến
Tận hưởng phút giây thật đậm đà

Hoài cảm, mong chờ đó của ta
Mỗi Nô-en đến xoáy dư ba
"Quê hương" hai tiếng nghe gần gũi
Mà vói tay lần sao quá xa !

Việt Đường
(22/12/2007)


Giáng Sinh Khấn Nguyện Cùng Thiên Chúa

Giáng Sinh Khấn Nguyện
Cùng Thiên Chúa

Nếu Chúa ngôi cao giáng thế trần
Là dùng thân xác cứu con dân
Đau thương gánh vác không do dự
Khổ nhọc cưu mang chẳng ngại ngần
Thì cúi xin Người đem Thánh thể
Và cầu lạy Đấng mở Hồng ân
Nòi Âu giống Lạc ban chia phước
Nạn khỏi tai qua kiếp túng bần

Việt Đường
(22/12/2007)