Bài thơ TẾT TRUNG THU
Vào một đêm rằm Trung Thu cách đây trên 60 năm, HƯƠNG BÌNH THI XÃ ở Huế có buổi họp thơ. Cụ ƯNG BÌNH THÚC GIẠ THỊ ra đề tài là "TRUNG THU" nhưng trong bài thơ tuyệt đối không được có chữ "TRĂNG" và chữ "THU".
Dưới đây là bài thơ trúng giải, tác giả là một người trẻ tuổi, cụ ƯNG BÌNH khen là "CHÂN THIẾU NIÊN THI SĨ" và đọc 2 câu thơ :
Trăm mặt thẹn thua chàng tuổi trẻ
Một bài cũng đủ gọi thi ông
Và người trẻ tuổi đáp lại :
Bảy bước dám thua Tào Thực trước
Một lời xin gởi tạ thi ông
Cụ KỈNH CHỈ bảo : "Không chịu thua Tào Thực à? Tào Thực thất bộ thành thi, cháu một bước thành thơ, không thua cũng phải... Nhưng chữ TÂM kia mới bằng ba chữ TÀI cháu ạ…”
Và đây là bài thơ trúng giải :
Sương mỏng manh canh vắng lặng tờ
Buồn xưa náo động mấy vần thơ
Rưng rưng mắt lệ chàng mong nhớ
Phơi phới mây xa thiếp hững hờ
Bến quạnh, lau già, người chểnh mảng
Rượu tàn, canh vắng, khách bơ vơ
Lầu cao ai đó nâng rèm trúc
Hồn lẻ đêm nay có thẫn thờ
(Đoạn trên được trích ở phần đề tựa và giới thiệu "Thi tập thơ KỈNH CHỈ")
Trước 1975, THIẾT LÃO CÔNG CÔNG, sư phụ của Nương Tử tôi, có làm bài thơ như sau tả cảnh Trung Thu nhưng không được có chữ "TRĂNG" và "THU"
Gió vén rèm mây chợt sững sờ
Ô kìa ! lồ lộ ngọc ngà phô !
Tơ vàng lướt thướt vương cành liễu
Gương bạc lung linh chiếu mặt hồ
Thưởng cảnh cụ già ngâm sảng khoái
Rước đèn em bé hát ngây thơ
Ước gì có thuật La Công Viễn
Lên viếng Quảng Hàn thỏa mộng mơ
THIẾT LÃO CÔNG CÔNG
Nhân Rằm Tháng Tám, Nương Tử tôi kính chuyển đến quý thi hữu đọc chơi trong lúc ngắm trăng, nhâm nhi trà, nhóp nhép bánh Trung Thu; và kính mời phóng bút họa vần….
Mơ Hoá
Đường Minh Hoàng Du Nguyệt Điện
(Kính họa thi phẩm của THIẾT LÃO CÔNG CÔNG)
Đường cong ai vén hiện sờ sờ
Trắng nõn gieo tình một mảnh phô
Sóng sánh lưng trầm in đáy nước
Phương phi ngực ngải khoả gương hồ
Hớp trà bô lão cười toe toét
Rảo bước nhi đồng giỡn thẩn thơ
Ước hoá Đường Vương du nguyệt điện
Nghê thường mục kích bõ lần mơ
Việt Đường
(07/10/2009)
Bài thơ trúng giải thật ra còn rất nhiều thiếu sót. Các cụ giám khảo tán tụng có hơi quá đáng, chắc có lẽ là những người biết làm thơ không tham gia dự thi?
-Về nội dung, bài thơ lạc đề, nội một điểm này đủ đánh rớt bài thi. Toàn bài không diễn tả được một chút gì liên quan đến chủ đề là TRUNG THU, tác giả không dùng chữ TRĂNG và chữ THU không có gì đáng ngạc nhiên. Đáng lẽ bài này tả cảnh ĐÊM CÔ ĐƠN thì đúng hơn!
- Về hình thức, ngay câu đầu ngắt nhịp ba, đọc nghe hơi trúc trắc rồi. Kế tới cụm ba từ "vắng lặng tờ" phạm lỗi thừa chữ, giống như mình hay nói giễu "đau khổ sở", "kinh khủng khiếp". Câu thừa đề phạm phong yêu, tiểu vận. Câu gần cuối phạm hạc tất. Hai câu thực đối không chỉnh. Bốn câu giữa bị lỗi thượng vỹ. Lại thêm 2 lỗi trùng từ (canh, vắng; đặc biệt là 2 chữ đi liền nhau). Bốn chữ "chàng, thiếp, người, khách" gây cảm giác trùng lặp chứng tỏ sự vụng về trong cách dụng từ.
- Ý tưởng cũng thường, không có gì đặc sắc. Bố cục chưa hợp lý: cặp thực và luận đáng lẽ phải đổi chỗ nhau.
Bàn loạn chút cho vui, có gì không phải, xin anh VĐ xí xoá cho!
---
Cám ơn những lời nhận xét rất chí lý của anh. Mổ xẻ bài thơ để đưa ra những thiếu sót, lỗi lầm mắc phải là điều đáng làm, có gì mà phải giận chứ anh. Việt Đường sẽ chuyển lời của anh đến tác giả đã gởi bài này lên Net.
VĐ
---
Thầy Ái Hoa thiệt đúng là thầy Ái Hoa. Khi đọc bài thơ của anh Việt Đường post lên, Qh thầm khen "thơ thật hay ". Giờ nghe thầy phân tích ....tự dưng RUN ....
Thôi để QH dzìa ....đem cóc nhái ra sơn phết lại ....hic .... nhưng có bôi dầu trét mỡ cỡ nào, thì cóc nhái cũng chỉ là cóc nhái, nó chẳng thể nào mọc cánh để thành phụng hoàng được đấu hén thầy !
Thêm một ngày vui khoẻ đến với thầy và các huynh tỷ đệ muội ...
QH
---
úi úi anh VĐ ơi ! Bài thơ đó là của Hà Thượng Nhân - Hà Chưởng Môn (Phạm Xuân Ninh, 1918). Bây giờ ông cụ đã 91 tuổi rồi. Bạn bè, đệ tử, học trò của ông cụ nhiều lắm.
Anh đem lời "bình loạn" của anh AH phổ biến trên net là anh em nhà mình chuẩn bị ... hứng cà chua á
Shiroi
---
Bát tỷ ơi ! Cóc nhái nhà em cũng nhiều lắm, mấy thúng lận... lâu lâu nấu ra một món bị anh AH la te tua (mới có một bài bên "Thơ Xướng hoạ" kìa bát tỷ). Ông thầy la, em ngồi ... cười trừ, kiếm chữ sửa bài hông ga thì bứt tóc ... ông thầy.
Em đi bắt cóc tiếp...
Shiroi
---
Anh Ái Hoa đừng lo nhận xét của anh sẽ gây ra sự hiềm khích vì người đăng bài này lên không phải là tác giả của bài thơ. Nếu là tác giả thì VĐ sẽ không dám mạnh dạn gởi lên đâu.
Kính gởi anh thư hồi âm mới nhận :
Cám ơn anh đã chuyển đến ý kiến phản hồi về bài thơ "trúng giải". Tôi cũng nghĩ như vậy. Sau khi đọc đi đọc lại bài thơ nói trên rất nhiều lần, cũng như đem ra thảo luận với mấy bạn yêu thơ, tôi vẫn thấy "đen thui như đêm ba mươi", đâu thấy TRĂNG, thấy THU chỗ nào đâu. Tôi chỉ thấy một anh chàng bị vợ bỏ, hoặc bị người yêu phụ rẩy, khóc lóc nhớ thương... Một điều nữa cần nêu là vấn đề điệp từ. Bài thơ chỉ có 56 chữ mà tới 2 lần xài "canh vắng" (câu 1 và câu 6).
Chân thành cảm ơn người bạn đã có ý kiến phản hồi rất xác đáng và cũng cảm ơn anh đã hoạ lại bài thứ 2 rất hay.
Thân ái.
---
VĐ
---
Hông có lo đâu anh VĐ, có chuyện gì... anh AH ... bút chiến... cho anh đọc đã luôn. Lời nói thật mà không có ngụ ý đả kích ai, em nghĩ đâu có gì phải sợ.
Shiroi
---
QH có bài nào muốn được phân tích không? Thử cái nhen?