31 tháng 12, 2011

Giao Tình

Giao Tình 

Em bước âm thầm cõi mộng ta 
Lung linh huyền ảo ví trăng ngà 
Đêm về trải bóng xinh như ngọc 
Dỗ giấc yên nằm ngát thịt da 

Em dạo nồng nàn mỗi cánh thơ 
Qua bao thử thách dấu chưa mờ 
Còn xanh khắc khoải hồng nhung nhớ 
Duyên vẹn cau trầu suốt kiếp mơ 

Em ghé chân phương trải bốn mùa 
Băng ngàn nẻo gió vạn đường mưa 
Tơ xe chỉ kết muôn ngày tháng 
Hào sảng trung trinh dạ có thừa 

Hãy đến nhau hoài một nửa ơi 
Cùng ta khắng khít lược gương đời 
Là thơ giao cảm trăng hò hẹn 
Rót nhớ cho đầy chớ để vơi 

Việt Đường 
(25/09/2009)

Giới Trẻ Ở Việt Nam Ngày Nay

Giới Trẻ Ở Việt Nam Ngày Nay

Giới trẻ tầm nhìn ngó khác xưa
Nhờ vào Mạng Lưới rộng tin đưa
Ngày đi bước rộng thêm suy giỏi
Đàng học sàng khôn giảm luận bừa
Báo "địch" tìm coi chê hoá mến
Đài "thù" thử bắt sợ thành ưa
Tuyên truyền xách động từ trong nước
Năm tháng trôi qua đã bớt lừa

Việt Đường
(29/10/2009)

Phát Ngôn Bừa Bãi

Phát Ngôn Bừa Bãi

"Lúc Cuba ngủ, Việt Nam canh" (*)
Nói phét mà không hổ mặt bành !
Thấy Chệt giương nòng de số gấp
Nghe Tàu mở miệng vắt giò nhanh
Ngư dân mắc nạn nào truy ác
Hải đảo lâm nguy chẳng trợ lành
Phát biểu linh tinh cường điệu thế
Càng làm tai tiếng chuốc ô danh !

Việt Đường
(28/10/2009)

(*) Nguyễn Minh Triết : "Có người ví von, Việt Nam – Cuba như là trời đất sinh ra. Một anh ở phía Đông, một anh ở phía Tây. Chúng ta thay nhau canh giữ hòa bình cho thế giới! Cuba thức thì Việt Nam ngủ, Việt Nam gác thì Cuba nghỉ.." Xem bài viết Nghe âm thanh

Bùi Chát

Bùi Chát

Những lời nhiệt huyết dốc từ tâm
Mạnh mẽ dòng trôi ví sóng ngầm
Gặng hỏi công bằng khôn nín nhục
Mong đòi lẽ phải khó gìn câm
Đau vì ngó nước hung tàn giãy
Ức bởi nhìn quê độc ác cầm
Bùi Chát muôn nhà như có một
Ngõ cùng bạo chúa sớm giờ lâm !

Việt Đường
(27/10/2009)

Bài viết : http://www.rfa.org/vietnamese/programs/LiteratureAndArts/Poet-bui-chat-and-his-newest-artwork-one-rhyme-poems-mlam-10172009151651.html

Hoan Nghinh Philipp Rösler

(Hình sưu tập từ http://catholicvideo.org/News/default.htm) sau buổi lễ Khánh Thành Tượng Đài Tị Nạn Cộng Sản ngày 12.09.2009 tại Hải Cảng Hamburg – Đức) 

Hoan Nghinh Philipp Rösler
(cảm đề qua bản tin) 

Trẻ viện mồ côi hiện trở thành
Một nhà bộ trưởng tiếng lan nhanh
Rösler được lắm thân tình gởi
Philipp gây bao hãnh diện dành
Mua chuộc côn đồ khuyên bỏ lễ
Khước từ bác sĩ quyết vinh danh
Tượng đài góp mặt bày quan điểm
Dân chủ quê hương đắp mộng lành

Việt Đường
(27/10/2009)


(Trích lược)
Đặc biệt Dr. Philipp Rösler đã đến dự Lễ Khánh Thành Tượng Đài Tị Nạn Cộng Sản ngày 12.09.2009 tại Hải Cảng Hamburg – Germany. Sau buổi Lễ Khánh Thành, đồng bào đã bày tỏ tình cảm với Dr. Philipp Rösler, bằng cách chụp hình chung lưu niệm, cả tiếng đồng hồ sau Dr. Philipp Rösler mới dời khỏi nơi hành lễ  để về nhà. Cũng cần nói thêm, Tòa Đại Sứ VC tại Berlin đã nhiều lần gọi điện thoại để lung lạc và yêu cầu Dr. Philipp Rösler đừng đến dự Lễ Khánh Thành vì lý do chính trị, nhưng Dr. Philipp Rösler đã mạnh mẽ trả lời với tòa Đại Sứ VC, Ông ta đến tham dự Lễ Khánh Thành cũng vì lý do chính trị, và Dr. Philipp Rösler đã hiện diện tại buổi Lễ với tất cả tình cảm của đồng bào dành cho một người con, người cháu đã làm hãnh diện cho người Việt Tị nạn CS nói riêng tại CHLB Đức…

Đảng Còn Độc Tài Dân Còn Khổ

Đảng Còn Độc Tài Dân Còn Khổ

Đảng vẫn gông cùm với búa đao
Mang ra bách hại các đồng bào
Từ người tôn giáo bày mong mỏi
Đến kẻ nhân quyền ngỏ khát khao
Áo ấm chia đều đâu nghĩ lại
Túi tham nhét nặng chỉ trông vào
Ngày nao bản chất chưa thay đổi
Ngục tối muôn đời xứ sở bao

Việt Đường
(21/10/2009)

Thái-Dương Thành, OCT-22-09

Hảo thi phẩm "ĐẢNG CÒN ĐỘC TÀI DÂN CÒN KHỔ". Xin góp sức với Hầu-tước gia Việt-Đường :

ĐẢNG CÒN DÂN KHỔ

Xót xa chủng tộc lắm lao đao.
Gan thắt từng cơn nén ruột bào.
Thiếu áo cầu xin nào kẻ đoái,
Thèm cơm van lạy mấy ai khao.
Trong khi lãnh tụ tài nguyên góp.
Giữa lúc sai nha của cải vào.
Bạo đảng xiết dân luôn đói khổ,
Mơ làm Cách Mạng chỉ chiêm bao.

TDT, OCT-22-09
Ngô Phủ

Báo Chùa

Báo Chùa
(hí hoáy ngồi thảo thơ trong métro trên tờ báo chùa)

Làm ở Paris báo tặng chùa
Sáng thường ghé lấy rảo hồi tua
"Les vingt minutes" quần đôi lát
"Direct matin" dợt ít phùa
Trước bán mươi đồng còn dám thẩy
Nay vòi nửa cắc chẳng thèm mua
Nhật trình thử hỏi sao không ế
Tiệm đóng tùm lum thải mút mùa ?

Việt Đường
(14/10/2009)

Lời Nguyện Cầu Cho Miền Trung

Lời Nguyện Cầu Cho Miền Trung

Tin rằng bão lụt ghé miền Trung
Thảm họa nhiều nơi giáng điệp trùng
Xóm ngập, nhà trôi, người chẳng thứ
Sân chìm, đất lở, vật nào dung
Kom Tum, Quảng Ngãi khi hành hạ
Đà Nẵng, Duy Xuyên lúc vẫy vùng
Nguyện chúc quê mình mau thoát khỏi
Tai trời ách nước thật tàn hung

Việt Đường
(12/10/2009)

Viết cho Miền Trung

Liên tục tràn vào lũ đất Trung
Mưa rơi bất tận khổ muôn trùng
Bão giông gay gắt mây còn phủ
Cảnh vật hoang tàn nước chẳng dung
Đất lỡ người sầu thương bấy kẻ
Nhà tan bụng đói khóc bao vùng
Thêm lần nhỏ lệ quê hương đó
Lặng tiếng kinh cầu thoát nạn hung

th - Shiroi
12/10/2009

NGÔ YÊN HÀ

NGÔ YÊN HÀ 

N hỏ bạn thơ quen ở chốn này
G iao tình mật thiết tấc lòng ngay
Ô n hoà tính cách khôn người sánh
Y ểu điệu văn phong hiếm kẻ tày
Ê cẳng nghiên đùa còn nói tếu
N o đòn bút nhạo vẫn cười say
H ào tâm chảy đẹp như sông nước
À o ạt dòng trôi mặc tháng ngày
  
Việt Đường 
(07/10/2009)


Cho anh trai bài thơ này nè : 
  
Thơ Anh 
  
Thơ anh nắng bước qua thềm 
Mưa chan nhè nhẹ êm đềm gió xuân 
Thơ anh dệt những bâng khuâng 
Như ru như dỗ trong ngần sông quê 
  
Thơ anh suối rót dòng mê 
Trăng pha ánh ngọc sao về dáng thương 
Thơ anh hoa bưởi thêm hương 
Hàng cau nối bóng che đường em sang. 
  
Yên Hà 

Mơ Hoá Đường Minh Hoàng Du Nguyệt Điện

Bài thơ TẾT TRUNG THU

Vào một đêm rằm Trung Thu cách đây trên 60 năm, HƯƠNG BÌNH THI XÃ ở Huế có buổi họp thơ. Cụ ƯNG BÌNH THÚC GIẠ THỊ ra đề tài là "TRUNG THU" nhưng trong bài thơ tuyệt đối không được có chữ "TRĂNG" và chữ "THU".

Dưới đây là bài thơ trúng giải, tác giả là một người trẻ tuổi, cụ ƯNG BÌNH khen là "CHÂN THIẾU NIÊN THI SĨ" và đọc 2 câu thơ :

Trăm mặt thẹn thua chàng tuổi trẻ
Một bài cũng đủ gọi thi ông

Và người trẻ tuổi đáp lại :

Bảy bước dám thua Tào Thực trước
Một lời xin gởi tạ thi ông

Cụ KỈNH CHỈ bảo : "Không chịu thua Tào Thực à? Tào Thực thất bộ thành thi, cháu một bước thành thơ, không thua cũng phải... Nhưng chữ TÂM kia mới bằng ba chữ TÀI cháu ạ…”

Và đây là bài thơ trúng giải :

Sương mỏng manh canh vắng lặng tờ
Buồn xưa náo động mấy vần thơ
Rưng rưng mắt lệ chàng mong nhớ
Phơi phới mây xa thiếp hững hờ
Bến quạnh, lau già, người chểnh mảng
Rượu tàn, canh vắng, khách bơ vơ
Lầu cao ai đó nâng rèm trúc
Hồn lẻ đêm nay có thẫn thờ

(Đoạn trên được trích ở phần đề tựa và giới thiệu "Thi tập thơ KỈNH CHỈ")

Trước 1975, THIẾT LÃO CÔNG CÔNG, sư phụ của Nương Tử tôi, có làm bài thơ như sau tả cảnh Trung Thu nhưng không được có chữ "TRĂNG" và "THU"

Gió vén rèm mây chợt sững sờ
Ô kìa ! lồ lộ ngọc ngà phô !
Tơ vàng lướt thướt vương cành liễu
Gương bạc lung linh chiếu mặt hồ
Thưởng cảnh cụ già ngâm sảng khoái
Rước đèn em bé hát ngây thơ 
Ước gì có thuật La Công Viễn
Lên viếng Quảng Hàn thỏa mộng mơ

THIẾT LÃO CÔNG CÔNG

Nhân Rằm Tháng Tám, Nương Tử tôi kính chuyển đến quý thi hữu đọc chơi trong lúc ngắm trăng, nhâm nhi trà, nhóp nhép bánh Trung Thu; và kính mời phóng bút họa vần….


Mơ Hoá
Đường Minh Hoàng Du Nguyệt Điện
(Kính họa thi phẩm của THIẾT LÃO CÔNG CÔNG)

Đường cong ai vén hiện sờ sờ
Trắng nõn gieo tình một mảnh phô
Sóng sánh lưng trầm in đáy nước
Phương phi ngực ngải khoả gương hồ 
Hớp trà bô lão cười toe toét 
Rảo bước nhi đồng giỡn thẩn thơ
Ước hoá Đường Vương du nguyệt điện
Nghê thường mục kích bõ lần mơ

Việt Đường 
(07/10/2009)

Bài thơ trúng giải thật ra còn rất nhiều thiếu sót. Các cụ giám khảo tán tụng có hơi quá đáng, chắc có lẽ là những người biết làm thơ không tham gia dự thi?

-Về nội dung, bài thơ lạc đề, nội một điểm này đủ đánh rớt bài thi. Toàn bài không diễn tả được một chút gì liên quan đến chủ đề là TRUNG THU, tác giả không dùng chữ TRĂNG và chữ THU không có gì đáng ngạc nhiên.   Đáng lẽ bài này tả cảnh ĐÊM CÔ ĐƠN thì đúng hơn! 

- Về hình thức, ngay câu đầu ngắt nhịp ba, đọc nghe hơi trúc trắc rồi. Kế tới cụm ba từ "vắng lặng tờ" phạm lỗi thừa chữ, giống như mình hay nói giễu "đau khổ sở", "kinh khủng khiếp". Câu thừa đề phạm phong yêu, tiểu vận. Câu gần cuối phạm hạc tất. Hai câu thực đối không chỉnh. Bốn câu giữa bị lỗi thượng vỹ. Lại thêm 2 lỗi trùng từ (canh, vắng; đặc biệt là 2 chữ đi liền nhau). Bốn chữ "chàng, thiếp, người, khách" gây cảm giác trùng lặp chứng tỏ sự vụng về trong cách dụng từ.

- Ý tưởng cũng thường, không có gì đặc sắc. Bố cục chưa hợp lý: cặp thực và luận đáng lẽ phải đổi chỗ nhau.

Bàn loạn chút cho vui, có gì không phải, xin anh VĐ xí xoá cho! 

---

Cám ơn những lời nhận xét rất chí lý của anh. Mổ xẻ bài thơ để đưa ra những thiếu sót, lỗi lầm mắc phải là điều đáng làm, có gì mà phải giận chứ anh. Việt Đường sẽ chuyển lời của anh đến tác giả đã gởi bài này lên Net. 


---

Thầy Ái Hoa thiệt đúng là thầy Ái Hoa. Khi đọc bài thơ của anh Việt Đường post lên, Qh thầm khen "thơ thật hay ". Giờ nghe thầy phân tích ....tự dưng RUN ....  

Thôi để QH dzìa ....đem cóc nhái ra sơn phết lại ....hic .... nhưng có bôi dầu trét mỡ cỡ nào, thì cóc nhái cũng chỉ là cóc nhái, nó chẳng thể nào mọc cánh để thành phụng hoàng được đấu hén thầy ! 

Thêm một ngày vui khoẻ đến với thầy và các huynh tỷ đệ muội ...

QH

---

úi úi anh VĐ ơi ! Bài thơ đó là của Hà Thượng Nhân - Hà Chưởng Môn (Phạm Xuân Ninh, 1918). Bây giờ ông cụ đã 91 tuổi rồi. Bạn bè, đệ tử, học trò của ông cụ nhiều lắm.

Anh đem lời "bình loạn" của anh AH phổ biến trên net là anh em nhà mình chuẩn bị ... hứng cà chua á 

Shiroi

---

Bát tỷ ơi ! Cóc nhái nhà em cũng nhiều lắm, mấy thúng lận... lâu lâu nấu ra một món bị anh AH la te tua (mới có một bài bên "Thơ Xướng hoạ" kìa bát tỷ). Ông thầy la, em ngồi ... cười trừ, kiếm chữ sửa bài hông ga thì bứt tóc ... ông thầy.

Em đi bắt cóc tiếp...

Shiroi

---

Anh Ái Hoa đừng lo nhận xét của anh sẽ gây ra sự hiềm khích vì người đăng bài này lên không phải là tác giả của bài thơ. Nếu là tác giả thì VĐ sẽ không dám mạnh dạn gởi lên đâu.

Kính gởi anh thư hồi âm mới nhận :

Cám ơn anh đã chuyển đến ý kiến phản hồi về bài thơ "trúng giải". Tôi cũng nghĩ như vậy. Sau khi đọc đi đọc lại bài thơ nói trên rất nhiều lần, cũng như đem ra thảo luận với mấy bạn yêu thơ, tôi vẫn thấy "đen thui như đêm ba mươi", đâu thấy TRĂNG, thấy THU chỗ nào đâu. Tôi chỉ thấy một anh chàng bị vợ bỏ, hoặc bị người yêu phụ rẩy, khóc lóc nhớ thương... Một điều nữa cần nêu là vấn đề điệp từ. Bài thơ chỉ có 56 chữ mà tới 2 lần xài "canh vắng" (câu 1 và câu 6).

Chân thành cảm ơn người bạn đã có ý kiến phản hồi rất xác đáng và cũng cảm ơn anh đã hoạ lại bài thứ 2 rất hay.

Thân ái.

---


---

Hông có lo đâu anh VĐ, có chuyện gì... anh AH ... bút chiến... cho anh đọc đã luôn. Lời nói thật mà không có ngụ ý đả kích ai, em nghĩ đâu có gì phải sợ. :cheers:


Shiroi


---

QH có bài nào muốn được phân tích không? Thử cái nhen?