(Hình sưu tầm Liên Mạng)
Cố Lên Nhé, Sài Gòn Ơi
Sài Gòn, viên ngọc đẹp trong tim
Đã mấy tuần qua bị nhấn chìm
Giữa cảnh đau thương và chết chóc
Cho lòng đâm buốt bởi ngàn kim
Sài Gòn khắp nẻo bị giăng dây
Cuộc sống hằn lên vết đoạ đầy
Dịch bệnh làm em gầy sút hẳn
Như người sinh tử lạc vòng vây
Dân nghèo gặp biến lại nghèo hơn
Áo cũ khôn che vạt rách sờn
Chạy bữa ngày ngày thêm vất vả
Đêm về suối lệ nhỏ từng cơn
Nhà nhà khép chặt cửa vào ra
Lệnh nước làm cho trẻ chí già
Mệt mỏi, lo âu và hãi sợ
Nghẹn ngào đón nhận mỗi chiều qua
Khi lâm kìm kẹp, miếng ăn hành
Bức bối theo đà hẳn phát sanh
Kẻ nắm quyền cao dường bất lực
Trước muôn ai oán dấy đô thành
Mong Sài Gòn vẫn cố vươn lên
Giữa những điêu linh, những muộn phiền
Giữa lắm bất công hằng chiếm ngự
Từ ngày phố xá đổi thay tên
Mong Sài Gòn chóng thoát nguy nan
Giữ vững niềm tin trước bạo tàn
Trải mấy thăng trầm luôn vượt khỏi
Ngửng đầu bước tiếp cõi dương gian
Việt Đường
(23/07/2021)